Nữ Chính Cứu Rỗi Cút Xa Dùm!! - Chương 15:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:47:26
Lượt xem: 763

Đầu óc tôi rối như tơ vò, tôi vô cớ chỉ trích bậy bạ: "Sao nhà anh lại không có cái bệnh viện tư nhân nào mở cửa 5 giờ sáng vậy chứ?"

Trình Ngôn đương nhiên sẽ không tiếp chuyện cho cái đề tài vô lý này của tôi:

"Có phải em vừa gặp ác mộng không?"

Anh kiên nhẫn trấn an tôi:

"Chờ chín giờ bệnh viện mở cửa rồi mình cùng đi, tám giờ rưỡi anh sẽ lái xe tới đón em, còn nếu bây giờ em không ngủ được thì anh đến tìm em nhé."

Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng sột soạt, Trình Ngôn hình như đang định rời giường.

Tôi lập tức từ chối: "Không được không được! Em còn chưa trang điểm, chưa có uốn tóc, cũng chưa thay quần áo đẹp nữa!"

Giọng nói của Trình Ngôn vừa trầm lắng vừa dịu dàng: "Vậy khi nào em chuẩn bị xong thì nói với anh nhé, anh tới đón em đi kiểm tra sức khoẻ có được không?"

"Được được, miễn cưỡng chấp nhận đó nha."

Trình Ngôn đã thành công trấn an được tôi, lúc này tôi đã ngoan ngoãn ngồi trên giường, không tiếp tục náo loạn nữa.

Bỗng dưng, tôi lại đột nhiên nhớ tới một việc rằng Trần Nhân chỉ cần được tiếp xúc với Trình Ngôn thì dòng chữ trên đỉnh đầu của cô ta liền sẽ sáng hơn một chút.

Cũng không biết cô ta là yêu ma quỷ quái phương nào.

Cũng không thể trực tiếp giải quyết cái của nợ này được, chẳng lẽ không có cách nào để tôi có thể “cứu nước bằng đường vòng*” được sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-chinh-cuu-roi-cut-xa-dum/chuong-15.html.]

(*) Cứu nước bằng đường vòng: làm lòng vòng để đi đến một mục đích cuối cùng nào đó.

Vì thế, tôi liền nói với Trình Ngôn:

"Còn nữa! Từ hôm nay bắt đầu xin nghỉ phép, anh không được đến trường học vào lúc này đâu!"

"Được, vậy thì anh sẽ không đến."

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

9

Chín giờ rưỡi sáng, sau khi hoàn tất kiểm tra sức khoẻ.

Tôi ngồi trên ghế chờ bên ngoài phòng khám bệnh, lòng cảm thấy buồn bực không thôi.

Thân thể tôi vẫn khỏe mạnh, chỉ là bác sĩ căn dặn tôi không được ăn quá nhanh, cũng không được thường xuyên ăn đồ cay nóng, nếu không có thể sẽ dẫn đến ung thư thực quản.

Tôi tiến lại gần Trình Ngôn, xác nhận lại lần nữa: "Thật sự không thể ăn lẩu và mì tôm sao?"

Trình Ngôn đang cau mày, cẩn thận xem tờ giấy chẩn đoán bệnh của tôi.

Tôi kéo tay Trình Ngôn, làm nũng: "Trình Ngôn, anh trước giờ luôn cưng chiều em nhất mà!"

Trình Ngôn - người trước nay luôn luôn chiều chuộng tôi, lúc này thẳng thừng từ chối: "Không được, khi em để nguội rồi thì miễn cưỡng được ăn."

"Nhưng mà nguội rồi thì lại không ngon!" Tôi vô cùng ấm ức mà phản bác.

Bình luận

20 bình luận

Loading...