Nữ Chính Cứu Rỗi Cút Xa Dùm!! - Chương 12:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:52:20
Lượt xem: 1,334

Tên ngốc Quý Tầm Dương thấy tình huống thế này liền đột nhiên vui vẻ:

"Tiểu Chi, vậy tối nay cậu đến nhà tớ ăn cơm nhé!"

Cậu ta kề sát vào người tôi, cánh tay vòng qua cổ tôi, đặt lên trên vai bên kia.

"Mẹ tớ nhớ cậu lắm đó, phòng riêng của cậu ở nhà tớ lúc nào cũng được mẹ cho người quét dọn đó nha."

Cậu ta vừa nói vừa đẩy tôi đi về phía cửa sau lớp học.

"Được rồi, đại tiểu thư đây biết rồi mà." Tôi bất đắc dĩ mà đi theo cậu ta.

Trong phút chốc khi đi lướt qua Trình Ngôn, tôi có hơi khựng lại.

Trình Ngôn đã nắm lấy cổ tay của tôi.

Nhiệt độ bàn tay của anh rất thấp, ngón tay anh áp vào da thịt của tôi, khẽ run.

Hàng mi dài của người đàn ông trước mặt tôi hơi rũ xuống, anh hướng về phía tôi nói:

"Em đừng đi có được không?"

Giọng nói của anh trở nên ấp úng trong khoảnh khắc đó.

"Không thể." Tôi từ chối thẳng thừng, giọng chắc như đinh đóng cột.

Tôi nhìn thẳng vào Trình Ngôn, cố ý nói:

"Tôi không muốn nói chuyện với những người ngu ngốc không bao giờ chủ động mở miệng."

7

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-chinh-cuu-roi-cut-xa-dum/chuong-12.html.]

Vì chuyện này mà từ đó về sau, tôi với Quý Tầm Dương như hình với bóng.

Tôi và Quý Tầm Dương đang ấp ủ một âm mưu.

Tôi và cậu ấy sẽ giả vờ thân mật với nhau, tôi muốn nhìn xem tên ngốc Trình Ngôn này có thể nhịn được tới khi nào.

Không quá ba ngày, lúc đi ngang qua hành lang trên tầng áp mái, tôi bị Trình Ngôn kéo vào:

"Tiểu Chi, anh chịu thua rồi."

Lúc bị anh ôm vào trong ngực, cảm xúc mà mấy ngày nay tôi cố gắng đè nén thoáng chốc cuồn cuộn dâng trào.

"Trình Ngôn! Anh là đồ tệ bạc!" Tôi không vừa lòng lên án.

Tôi càng nghĩ lại càng giận, không chần chừ mà cắn một cái thật mạnh lên cổ anh.

"Đúng." Tay Trình Ngôn nhẹ đặt trên đỉnh đầu tôi, dịu dàng xoa xoa hai cái, "Anh đúng là đồ tệ bạc.”

Hai mắt tôi rưng rưng, cực kỳ ấm ức: "Anh chuyện gì cũng giấu tôi, anh không nói gì với tôi hết! Anh không thích tôi nữa chứ gì?"

Một tiếng thở dài nhẹ nhàng đến vô cùng truyền đến tai tôi.

Trình Ngôn nâng gò má tôi lên, dịu dàng dùng ngón trỏ lau đi nước mắt vương trên khóe mắt tôi:

"Giờ anh sẽ không giấu em nữa."

Tôi nghe xong câu này mới hài lòng, ngoan ngoãn dựa vào trong lòng anh, không động đậy mà cứ để anh ôm như thế.

Có lẽ là do thấy tôi quá mức ngoan ngoãn mà trước khi nói, Trình Ngôn không nhịn được hôn một cái lên gò má tôi:

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

“Ngày hôm đó khi Trần Nhân vừa chuyển đến Minh Lễ, cô ta có tới tìm anh, nói với anh rằng cô ta có khả năng nhìn trước được tương lai."

"Mới đầu anh cũng không tin lời của cô ta, về sau anh phát hiện là cô ta có thể biết trước được cả ngày mà bà ngoại của anh sinh bệnh."

Bình luận

20 bình luận

Loading...