Nữ Chính Cứu Rỗi Cút Xa Dùm!! - Chương 11:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:50:20
Lượt xem: 1,112

Mỗi lần Trần Nhân lên tiếng đều bị tôi làm cho câm nín, lần này tôi lại càng không chút nhân nhượng nào, hoàn toàn không để lại cho cô ta chút mặt mũi.

Trên mặt cô ta đầy sự phẫn nộ nhưng lại không có cách nào phản bác lại tôi.

Tên ngốc Quý Tầm Dương nghe không hiểu nổi mấy đạo lý lòng vòng trong lời tôi vừa nói, chỉ gãi gãi đầu, nói với Trần Nhân:

"Bạn học chuyển trường, cô muốn ăn thì cứ cầm lấy mà ăn đi thôi."

"Thật sao?" Trần Nhân thay đổi sắc mặt, liền lộ ra chút vẻ mừng rỡ.

Trình Ngôn nhíu mày, còn chưa kịp ngăn cản liền thấy Trần Nhân nhanh chóng vươn tay về phía hộp nho tươi.

Khi ngón tay cô ta vừa chạm được đến chiếc hộp, dòng chữ “nữ chính cứu rỗi” trên đầu cô ta như sáng lên một chút.

Ta không biết vì sao mà bắt đầu có chút hoảng hốt.

Thấy cô ta sắp lấy được nho tươi, tôi trực tiếp đưa tay vứt hộp nho tươi xuống đất.

Quý Tầm Dương suýt chút nữa là nhảy dựng lên, hắn kinh ngạc nói: "Lại chuyện gì vậy hả, đại tiểu thư?"

"Tớ chỉ là không muốn cho cô ta thôi!" Tôi phát cáu, vô cùng bướng bỉnh nói.

"Được được được, vậy thì không cho nữa." Quý Tầm Dương nói, còn nhấc chân đạp nát những quả nho tươi rơi trên mặt đất.

Tôi lại quay sang Trình Ngôn: "Trình Ngôn! Anh có nghe thấy không hả?"

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nu-chinh-cuu-roi-cut-xa-dum/chuong-11.html.]

"Nghe thấy rồi." Trình Ngôn đứng chắn trước người tôi, giống như đang phòng bị chuyện gì đó.

Độ sáng của dòng chữ trên đỉnh đầu Trần Nhân trong nháy mắt đã hạ xuống.

Cô ta dường như hơi suy sụp mà quát lên với tôi: "Đây là nho mà Trình Ngôn đã dành ra thời gian và tình cảm mà chuẩn bị cho cô đó!"

"Làm sao cô biết được?" Tôi bắt đầu tìm những sơ hở trong lời nói của cô ta, vừa đứng sau Trình Ngôn vừa thò đầu ra chất vấn, "Hơn nữa chuyện này thì có liên quan gì tới cô chứ?"

Trần Nhân tự biết mình vừa lỡ miệng, cô ta nhìn thấy ánh mắt đã mất đi vẻ thương hại của tôi, lòng tràn đầy căm hận.

Trình Ngôn không có biểu cảm hay phản ứng gì.

Anh không có ý định cản trở tôi, chỉ thay tôi ngăn chặn ánh mắt của Trần Nhân:

"Đủ rồi, Trần Nhân, đó là quà tôi tặng cho Tiểu Chi."

"Đến anh cũng chống lại em sao!" Trần Nhân không thể tin được: "Trình Ngôn, đừng quên những chuyện em đã nói với anh!"

Người Trình Ngôn trong phút chốc cứng đơ, nhưng anh vẫn đứng chắn trước người tôi.

Tôi ở phía sau anh, lặng lẽ bễu môi.

Trình Ngôn và cô ta quả nhiên có bí mật gì đó mà tôi không biết.

Bầu không khí nhất thời căng thẳng không thôi.

Bình luận

20 bình luận

Loading...