Chạm để tắt
Chạm để tắt

Những Năm Tháng Ta Hết Lòng Vì Thư Sinh Nghèo Khó - 9

Cập nhật lúc: 2024-07-27 15:18:09
Lượt xem: 2,600

Điều này cũng đúng, giống như ở thanh lâu, các tỷ muội với nhau cũng chẳng yên ổn, tranh giành khách, mắng chửi đánh nhau, còn mách lẻo với tú bà.

 

Có lúc, ta cũng bị kẹp ở giữa khó xử, thậm chí có lúc ta chẳng biết mình đắc tội với ai, cũng chẳng hiểu được ý tứ sâu xa trong lời nói của người khác.

 

17

 

Cuối cùng, thư sinh vẫn mong ta đừng đi. Chàng nói hai chúng ta đều không còn người thân, chàng nguyện ý làm người thân của ta, cùng ta nương tựa lẫn nhau.

 

Nhưng ta vẫn cảm thấy mình chịu thiệt thòi.

 

Thế nhưng, thư sinh vẫn có vẻ khác biệt so với những nam nhân khác. Ít nhất chàng ta có thể nói lý lẽ rành mạch, hơn nữa nhìn tướng mạo cũng có vẻ hiền lành...

 

Ngày hôm sau, hai chúng ta đến quan phủ làm giấy thông hành và giấy hôn thú. Nha dịch rất ngạc nhiên, bởi vì dân chúng ít ai đến làm giấy hôn thú, mọi người chỉ làm tiệc rượu mời khách mà thôi.

 

Ta quyết định vực dậy tinh thần. Ta bỏ ra năm mươi đồng tiền mua một cái rìu, một con d.a.o phay, một cái cuốc. Thư sinh hỏi ta làm gì, ta nói ta muốn thay đổi cuộc sống theo lời chàng ta nói.

 

Trước tiên, ta chặt tre đan hai cái giỏ, rồi lặn lội khắp núi rừng tìm bắt thỏ rừng và gà rừng. Ta tìm hai ngày trời, gần như tuyệt vọng, cuối cùng cũng tìm được một cái hang thỏ, bên trong có một thỏ mẹ và năm thỏ con!

 

Ta mừng rỡ khôn xiết đem thỏ về, lót ổ cho chúng bằng cỏ khô mềm mại nhất, cho thỏ mẹ ăn cỏ tươi tốt nhất. Ta nuôi thỏ trong hang núi. Thư sinh nói thỏ bài tiết rất hôi, nhưng ta thấy mùi đó thật thơm tho.

 

Có thỏ rồi, ta bắt đầu đi xuống núi dạo quanh, những chỗ đất tốt đều đã bị người ta khai hoang hết cả. Chỉ có một mảnh đất bên bờ sông, cách làng khá xa là còn thích hợp để khai hoang. Vừa hay nơi đó có một cái hang núi. Ta bảo thư sinh cùng ta chuyển nhà, từ một cái hang núi này sang một cái hang núi khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhung-nam-thang-ta-het-long-vi-thu-sinh-ngheo-kho/9.html.]

18

 

Thư sinh thề với ta, nói tương lai nhất định sẽ để ta từ một biệt phủ này chuyển sang một biệt phủ khác, để ta sống những ngày tháng sung túc, chẳng phải lo nghĩ gì.

 

Ta bảo chàng đừng có ba hoa nữa, để ta yên, ta đang nghĩ ngợi đây này.

 

Hang núi chúng ta ở nay chỉ cách bờ sông vài bậc đá, việc giặt giũ, tắm táp đều thuận tiện hơn trước nhiều.

 

Lúc trước, thư sinh nhà ta thì có thể ra sông tắm rửa thoải mái, còn ta mỗi lần đều rất bất tiện. Chỉ có thể dùng thùng gỗ gánh nước lên hang, mà còn chẳng thể đun nước nóng cho ấm người.

 

May sao ven sông có một chỗ trũng tự nhiên, ta đã khéo léo xếp vài hòn đá làm bậc, mỗi lần chỉ cần bước lên mấy hòn đá đó là có thể đi vào chỗ trũng, thư sinh đứng canh bên ngoài, ta tha hồ mà tắm rửa.

 

Vui nhất là trong chỗ trũng đó còn có một hang nhỏ, ta đã bắt được cá ở đó mấy lần rồi! Mỗi lần ta đều mang theo một cái thùng, dùng giỏ tre đan sẵn bịt kín cửa hang rồi bắt cá. Cá bắt được bán cũng được vài trăm đồng.

 

Thỏ con ta nuôi cũng lớn lên từng ngày. Tiếc là c.h.ế.t bệnh mất một con, còn lại bốn con, trong đó có hai con đực, cộng thêm thỏ mẹ là ba con thỏ cái.

 

19

 

Ta dùng tiền bán cá mua thêm một con thỏ đực, vì thỏ con còn phải lớn thêm vài tháng nữa mới có thể giao phối, nhưng thỏ mẹ thì đã có thể sinh thêm lứa mới rồi.

 

Ta còn chặt cây và dây leo, bắt đầu dựng một căn nhà gỗ nhỏ.

 

 

Loading...