Chạm để tắt
Chạm để tắt

Những Năm Tháng Ta Hết Lòng Vì Thư Sinh Nghèo Khó - 11

Cập nhật lúc: 2024-07-27 15:18:46
Lượt xem: 1,224

Trong lúc chờ thuyền làm xong, ta lại tự mình gánh nước trộn bùn, xây một cái ao nhỏ vuông vức bên cạnh nhà.

 

Thư sinh thấy vậy mới hỏi ta đang làm gì.

 

Chàng đúng là mặt dày thật, lúc dân làng giúp chúng ta xây nhà, ai cũng bận rộn, chỉ mình chàng ung dung cầm sách, tìm một chỗ râm mát ngồi đọc.

 

Nhà cửa xây xong xuôi, chẳng cần ở hang động nữa, chàng tự thu xếp vào ở cùng ta. Nhưng chàng nằm đất, ta nằm giường.

 

Lúc này ta chẳng cần chàng giúp việc gì, nên cũng lười nói chuyện. Thấy ta hờ hững, chàng lại quay sang đọc sách.

 

Ta vất vả lắm mới xây xong cái ao cá nho nhỏ, đóng xong cả thuyền nan. Ta bắt đầu mang lưới ra sông đánh cá.

 

Thư sinh lo lắng, bảo ta: "Nàng là phận nữ nhi yếu đuối, bắt ít cá ở con mương nhỏ là được rồi, hà tất phải làm việc của nam nhân? Lỡ ra chuyện gì thì sao?"

 

Ta bảo cháng ta: "Chàng ở nhà phải chăm sóc lũ thỏ của ta cho cẩn thận, nếu chúng có mệnh hệ gì, ta sẽ đem chàng bán đi đấy."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nhung-nam-thang-ta-het-long-vi-thu-sinh-ngheo-kho/11.html.]

Mới đầu tập tành đánh cá, ta còn non tay lắm, quăng lưới mãi mới được vài con, chẳng bằng số cá ta bắt được dưới con suối nhỏ sau nhà.

 

Sau đó, ta nghĩ ra một cách, đó là ban ngày đi cắt đầy nửa thuyền cỏ tươi, đem rải trên sông. Chỉ cần đợi một thời gian ngắn, là có thể bắt được kha khá cá.

 

Ta bắt đầu đánh cá từ xế chiều cho đến tối, số cá đánh được sẽ thả vào cái ao nhỏ trong vườn. Hôm sau, ta cùng thư sinh dùng một thùng gỗ lớn chở cá ra chợ bán.

 

Vị thư sinh kia vốn chẳng mặn mà gì, nhưng bị ta dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ, lại thêm vài lời đe nẹt, chàng đành miễn cưỡng đồng ý cùng ta đẩy cá đi bán. Thực ra, cá ta có thể tự mình đẩy đi được, nhưng trong thùng gỗ có rất nhiều nước, để cá không chết, còn thả thêm cá nheo vào. Lũ cá cứ quẫy đạp trong thùng, ta thấy nặng quá sức, bèn lôi vị thư sinh kia ra cùng làm việc.

 

Chúng ta thường dậy từ lúc trời còn tờ mờ sáng, đi gần nửa canh giờ mới tới trấn. Đến nơi, ta bày biện cân, thớt, đao dài ra. Chờ người đến chợ đông hơn, ta bắt đầu cân cá, bán cá, làm cá.

 

Thư sinh vẫn cứ tiếp tục đọc sách của mình.

 

Rất nhiều người chỉ trỏ chàng, nói chàng ăn bám ta, không biết xấu hổ, còn bảo ta tìm một tấm phu quân tốt để tái giá, rằng tên bán thịt heo đầu phố kia cũng không tệ.

 

Ta còn nghiêm túc suy nghĩ, tên bán thịt heo đầu phố kia có một cửa hàng riêng. Khi bán thịt heo, hắn bày sạp trước cửa, thịt heo bán hết thì dọn sạp đóng cửa.

 

 

Loading...