Chạm để tắt
Chạm để tắt

Người Tình Trong Mộng - Chương 84

Cập nhật lúc: 2024-08-16 22:58:13
Lượt xem: 49

Anh cúi đầu xếp quần áo đối diện cô, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi hơi mỏng.

 

Cô nhìn anh xếp quần áo ngay ngắn bỏ vào, ngay cả đồ trong hành lý anh cũng bày biện rất quy củ, kiên quyết không lãng phí một chút không gian, cũng không tập trung chất đầy vào một chỗ cố định. Vốn cô còn lo lắng cho đồ đạc của mình nhiều quá, có khi nào không nhét nổi hay không, kết quả toàn bộ đều được anh xếp vào hết, đã thế còn rất chỉnh tề.

 

Chu Duyên Xuyên đặt hết giấy tờ vào hành lý cho cô, thu dọn xong toàn bộ mới lên giường. Hà An Nhiên tự giác xốc chăn, chừa một vị trí cho anh.

 

Anh vừa mới lên giường, cô lập tức lăn qua phía anh, tay chân đều quấn lấy người anh. Hà An Nhiên thể hàn, vừa đến mùa đông sẽ lạnh tay lạnh chân, mà Chu Duyên Xuyên lại giống như một cái lò sưởi tự nhiên vậy, ôm anh rất ấm áp.

 

Cô tựa đầu lên cánh tay rắn chắc của anh, trên người anh có mùi hương mà cô yêu thích, ngửi thấy mùi hương an tâm này, cơn buồn ngủ cũng dần dần ập đến.

 

Hà An Nhiên cảm thấy mí mắt trên dưới đã bắt đầu đánh nhau, sắp nhịn không được mà dính vào nhau, cuối cùng cô vẫn không thể cưỡng lại cơn buồn ngủ, hô hấp bắt đầu vững vàng.

 

Chu Duyên Xuyên nghiêng đầu nhìn cô, ngủ rồi.

 

Hai má cô đến bây giờ vẫn còn đỏ ửng, lúc cô ngủ nhìn rất ngoan ngoãn, lông mi dày và dài, chiếc mũi tinh tế, đôi môi đỏ hồng, anh nhìn thế nào cũng không chán.

 

...

Hà An Nhiên ngủ mơ mơ màng màng, sau đó bị tiếng mưa tầm tã bên ngoài đánh thức.

 

Lúc cô tỉnh lại là khoảng năm rưỡi, khi đó trời còn chưa sáng, hơn nữa vì mưa nên bên ngoài vẫn rất tối.

 

Đêm qua phòng ngủ cực nóng, bây giờ cũng đã lạnh, cô cảm thấy hơi lạnh, sau đó nhích lại gần người đàn ông bên cạnh theo bản năng, tìm một tư thế thoải mái nhất trong n.g.ự.c anh..

 

Cô mở mắt nhìn anh, hô hấp anh bình ổn, lồng n.g.ự.c phập phồng có quy luật.

 

Cô cũng không biết mình cứ nhìn Chu Duyên Xuyên như vậy bao lâu, cho đến khi Chu Duyên Xuyên hơi nhíu mày, vài giây sau từ từ tỉnh lại.

 

Ánh mắt không kịp thu hồi của cô bị anh bắt gặp.

 

“Tỉnh khi nào?”

 

Cô chớp mắt vài cái: “Mới một lát.”

 

Anh hơi nghiêng người cô, ôm cả người cô vào trong ngực, cánh tay vừa đặt bên ngoài của cô có hơi lạnh lẽo, anh nhẹ nhàng vuốt ve sưởi ấm cho cô.

 

Tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ càng lúc càng lớn, tiếng gió gào thét như muốn hất tung nóc nhà.

 

Anh cúi đầu hôn lên khóe môi cô, vuốt mái tóc mềm mại: “Giờ còn sớm, ngủ thêm một lát nữa đi.”

 

Hà An Nhiên lắc đầu: “Nhưng em không dám ngủ, em sợ ngủ quên.”

 

Chu Duyên Xuyên nhẹ giọng mỉm cười: “Có anh đây, sẽ không để em đến trễ. Đừng lo lắng, yên tâm ngủ đi, ngoan.”

 

Hà An Nhiên ngẫm nghĩ, đúng là cô vẫn còn buồn ngủ, vì thế cô nhỏ giọng “ừ” một tiếng, toàn thân thả lỏng nằm trong n.g.ự.c anh, sau đó nhắm hai mắt lại.

 

Lúc cô tỉnh lại lần nữa là bị tiếng nồi xoong va chạm bên ngoài đánh thức. Cô nhắm mắt sờ soạng bên cạnh, vị trí bên cạnh đã lạnh lẽo, rất hiển nhiên Chu Duyên Xuyên đã rời giường.

 

Cô xoay người ngồi dậy, bên ngoài trời còn mưa nhỏ, tí ta tí tách.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-84.html.]

Cô nhìn đồng hồ báo thức, sáu rưỡi.

 

“Tỉnh rồi à, anh còn định gọi em đấy.” Chu Duyên Xuyên đi đến.

 

Anh đi đến bên cạnh Hà An Nhiên, Hà An Nhiên mơ màng nhìn anh: “Sao thế? Còn chưa tỉnh ngủ?”

 

Hà An Nhiên không nói gì, chỉ vươn tay ôm lấy eo anh, vùi mặt vào bụng anh, từ từ nhắm lại đôi mắt còn hơi cay cay.

 

Chu Duyên Xuyên thấy dáng vẻ đáng yêu này của cô thì không khỏi cảm thấy buồn cười, anh vươn tay nhéo mặt cô.

 

“Còn không dậy thì em sẽ lỡ chuyến bay thật đấy.”

 

Nghe được ba chữ lỡ chuyến bay, Hà An Nhiên không thể không mở mắt lần nữa. Cô thật sự rất buồn ngủ, quả nhiên là không nên ngủ nướng, không chỉ không tốt với cơ thể, hơn nữa càng buồn ngủ thì càng muốn ngủ.

 

Chu Duyên Xuyên thấy cô vẫn chưa chịu tỉnh thì cúi người, đưa tay giữ lấy bả vai cô, sau đó đột nhiên bất ngờ cho cô một nụ hôn sâu. Bao nhiêu buồn ngủ của Hà An Nhiên lập tức bay đi hết, cô vươn tay đẩy anh ra, sau đó dùng tay che miệng mình lại.

 

“Em chưa đánh răng mà!”

 

Chu Duyên Xuyên xoa đầu cô: “Anh không để bụng, em còn để bụng làm gì?”

 

“Nhưng…”

 

“Không vậy thì sao hết buồn ngủ được, giờ em hết buồn ngủ chưa?” Anh gian tà hỏi.

 

Hà An Nhiên sợ anh lại hôn mình nên nhanh chóng lắc đầu: “Em đi đánh răng.”

 

Nói xong, cô rất quyết đoán xốc chăn lên, sau đó chạy vào phòng vệ sinh.

 

Chu Duyên Xuyên bật cười. Cô sợ đến vậy à?

 

Hà An Nhiên nhanh chóng đánh răng rửa mặt, tẩy rửa xong mới đi ra ngoài.

 

Nhân lúc cô đánh răng rửa mặt, Chu Duyên Xuyên đã dọn cơm sáng xong.

 

“Đến đây ăn sáng.” Anh không ngẩng đầu, chỉ nói với cô.

 

Hà An Nhiên chạy bước nhỏ đến, đột nhiên giữ chặt cổ áo Chu Duyên Xuyên, cho anh một nụ hôn bất ngờ.

 

Trong miệng cô còn có mùi kem đánh răng Darlie [1] nhàn nhạt.

 

[1] Darlie (tên cũ: Darkie): là một nhãn hiệu kem đánh răng của Hawley & Hazel Chemical.

 

Là cô tự mình đưa tới cửa, Chu Duyên Xuyên cũng không khách khí với cô, anh ôm eo cô, bắt đầu gặm cắn loạn xạ, hôn đến khi cô chịu không nổi nữa mới buông tha.

 

Hà An Nhiên dựa vào bàn ăn mà thở dốc.

 

“Xem ra em phải rèn luyện thêm, thể lực không đủ.” Anh cười nói.

 

Hà An Nhiên không còn gì để nói. Anh cho rằng ai cũng giống anh à? Hơn nữa đây đâu phải là hôn môi, đây là mưu sát, mưu sát trần trụi!

Loading...