Chạm để tắt
Chạm để tắt

Người Tình Trong Mộng - Chương 83

Cập nhật lúc: 2024-08-16 22:58:03
Lượt xem: 57

Buổi tối ăn cơm xong, Hà An Nhiên vào phòng ngủ bắt đầu thu dọn hành lý, ngày mai cô phải xuất phát đi Hàng Châu.

 

Mấy hôm trước Thẩm Bội Tuệ đã về Chiết Giang, cô muốn bà ấy ở đây chơi thêm mấy ngày nhưng bị bà ấy cự tuyệt, nói là bên Chiết Giang còn có công việc chưa hoàn thành cho nên phải về. Hà An Nhiên không giữ được bà ấy, cho nên chỉ có thể đưa bà ấy ra sân bay.

 

Chu Duyên Xuyên thu dọn chén bát xong cũng vào phòng ngủ, vừa vào thì đã thấy Hà An Nhiên đang ngồi xổm giữa đất thu dọn hành lý. Anh đi qua đứng trước mặt cô, che đi ánh sáng trên đỉnh đầu cô.

 

“Xích qua bên cạnh một chút.” Hà An Nhiên vỗ ống quần anh, ý bảo anh đứng qua bên cạnh, nhưng người trước mặt lại không nhúc nhích chút nào.

 

Cô không khỏi ngẩng đầu nhìn anh, nói: "Anh chắn hết ánh sáng rồi."

 

Chu Duyên Xuyên gật đầu, cà lơ phất phơ nói: “Anh biết.”

 

Hà An Nhiên không khỏi trừng mắt với anh: “Anh biết mà còn không chịu xích qua bên cạnh một chút.”

 

Chu Duyên Xuyên ngồi xổm xuống, hơi thở của anh lập tức ập đến, có chút đè ép.

 

“Ngày mai em phải đi rồi.” Giọng anh đè thấp vài decibel.

 

“Ừ, sao thế?” Hà An Nhiên gấp quần áo, lơ đãng trả lời.

 

“Em phải đi gần hai tháng đấy.”

 

“Ừ, cho nên?”

 

Chu Duyên Xuyên thấy cô vẫn vùi đầu gấp quần áo như cũ, nhìn cũng không thèm nhìn mình, anh đột nhiên vươn tay lấy quần áo trong vali của cô ra. Quần áo bị anh lấy ra, Hà An Nhiên khó hiểu nhìn anh: “Anh lấy quần áo của em làm gì?”

 

“Em vừa đi là đi hai tháng đấy.” Ngữ khí của anh hình như còn có chút ủy khuất.

 

“Hai tháng rất nhanh.”

 

Chu Duyên Xuyên không nói gì, chỉ vươn tay kéo cô dậy, sau đó cúi người bế cô lên.

 

Hà An Nhiên vòng tay ôm cổ anh theo bản năng: “Anh làm gì thế?”

 

Chu Duyên Xuyên bế cô ra khỏi phòng.

 

“Đi tắm rửa.” Mặt anh không có biểu tình.

 

“Hành lý của em còn chưa thu dọn xong.”

 

“Ngày mai dọn.”

 

“Sáng mai em đã đi rồi!”

 

“Sau khi kết thúc anh giúp em dọn.”

 

Sau khi kết thúc? Cái gì gọi là sau khi kết thúc? Kết thúc cái gì? Hà An Nhiên không còn gì để nói, giờ cô chỉ muốn cho gương mặt khôi ngô lúc nào cũng ra vẻ cấm dục này một cái tát.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-83.html.]

Chu Duyên Xuyên bế Hà An Nhiên đến dưới vòi hoa sen trong phòng tắm rồi mới thả cô xuống. Một tay anh giữ vai cô, một tay mở vòi nước ấm, nước lập tức xối ướt người Hà An Nhiên.

 

Quần áo trên người cô nhanh chóng bị nước làm cho ướt nhẹp, dinh dính vào người rất không thoải mái. Hà An Nhiên khó chịu kéo kéo quần áo trên người, cô vươn tay muốn cởi quần áo ra, nhưng lại bị Chu Duyên Xuyên giữ tay lại.

 

“Tắm mà không cởi quần áo à.”

 

“Cởi chứ, anh cởi giúp em.” Chu Duyên Xuyên nhích người về phía trước, thì thầm bên tai cô.

 

Anh đưa tay đến vạt áo cô, dùng sức kéo lên, chiếc áo bị anh tùy tiện ném xuống đất.

 

Hà An Nhiên bị động tác dã tính của anh kích thích, cô vươn tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhưng rắn chắc của anh, nhìn ánh mắt mập mờ mị hoặc của anh. Anh có dục vọng với cô, thực ra cô cũng đâu có khác gì?

 

Hai người vội vàng ôm hôn nhau, tấn công, chiếm đóng thành trì ở môi đối phương, hai bên đều không cam lòng yếu thế. Đôi tay rảnh rỗi vội vàng cởi quần áo của đối phương, cả hai người nhanh chóng thoát khỏi trói buộc của quần áo.

 

Giữa nụ hôn dây dưa không dứt, làn nước nóng xả xuống hai cơ thể đang quấn lấy nhau, lúc tách ra, cả hai đôi môi đều tê tê.

 

Anh đè cô lên bức tường gạch men màu trắng phía sau, phía sau là băng, người phía trước lại nóng như lửa, cô dựa vào sát người anh theo bản năng.

 

Hơi thở của cô vì sự đụng chạm của anh mà rời rạc, trong miệng cũng không khỏi bật thốt ra tiếng rên rỉ.

 

Chu Duyên Xuyên đưa tay che lại môi cô theo bản năng, đẩy nhanh tốc độ. Âm thanh của cô anh thích nghe, nhưng lại không dám nghe, bởi vì ngay lúc này đây, đối với anh nó chẳng khác gì thuốc kích dục.

 

“Hai tháng này em sẽ nhớ anh chứ?” Giọng nói khàn khàn của Chu Duyên Xuyên vang lên bên tai cô.

 

Cả người Hà An Nhiên ngây ngẩn, cô ôm chặt lưng anh.

 

“Sẽ… Sẽ…” Cô thở dồn dập trả lời anh.

 

“Mỗi ngày đều phải gọi điện thoại cho anh.”

 

“… Ừ.”

 

“Còn phải gọi video.”

 

Lúc này Hà An Nhiên thật sự muốn đánh anh, sao anh có thể nói nhiều như vậy, mấy chuyện này không phải đã nói rồi sao. Mỗi ngày đều phải nhớ anh, mỗi ngày đều phải gọi điện thoại cho anh, gọi video nữa, rõ ràng là cô đã đáp ứng với anh rồi, anh vẫn một hai phải hỏi lại lần nữa là có ý gì?

 

Anh đột nhiên bóp chặt eo cô, dưới thân ra sức động mạnh, Hà An Nhiên lập tức run rẩy.

 

“Mau trả lời anh!”

 

“Gọi, gọi mà!” Hà An Nhiên dường như là nghiến răng nghiến lợi mà nói với anh.

 

Có được đáp án vừa lòng, lúc này người đàn ông mới buông tha cho cô.

 

Tốc độ của anh càng lúc càng nhanh, cô nghe được một tiếng gầm nhẹ của anh, sau đó xung quanh hoàn toàn yên ắng.

 

...

Hà An Nhiên thoải mái nằm nghiêng trên giường, cô dùng tay chống đầu nhìn Chu Duyên Xuyên đang thu dọn hành lý cho mình.

Loading...