Người Máy Của Cố Hành Miên - Chương 3:Ngoại lệ của anh

Cập nhật lúc: 2024-07-07 01:55:32
Lượt xem: 914

3. Tôi theo Cố Hành Miên đến bệnh viện, Bạch Uyển nằm trên giường bệnh, khuôn mặt nhợt nhạt.

Là nữ chính của thế giới tiểu thuyết này, chỉ cần cô ấy xuất hiện là có thể dễ dàng thu hút mọi ánh nhìn.

Giống như lúc này, Cố Hành Miên, người vốn dĩ vẫn còn đang cảm thấy áy náy với tôi.

Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333

Nhưng ngay khi đến b/ệnh v/iện, anh ấy đã lập tức chạy đến phòng bệnh của cô ấy, chỉ vì nam chính trong tiểu thuyết - Hạo Tự, đang đi công tác xa. Bạch Uyển vì không muốn anh lo lắng nên đã giấu nhẹm bệ/nh tình lần này.

"Uyển Uyển, chuyện tìm một trái tim mới ghép cho em anh đã giải quyết xong rồi, sau này em nhất định sẽ sống thật tốt."

Giọng nói của Cố Hành Miên cực kỳ dịu dàng, dù anh vốn dĩ là người dịu dàng, nhưng ánh mắt dành cho Bạch Uyển lại sáng ngời đến kỳ lạ.

Sâu trong đôi mắt đó nhiễu loạn phức tạp, khiến cho tôi dù bây giờ đã có trái tim cũng không thể nhìn thấu được.

Tôi bước sau Cố Hành Miên, nhìn anh chăm sóc hỏi han Bạch Uyển. Đôi chân tôi như đổ chì, chỉ có thể dừng lại ở cửa phòng bệnh, không thể tiến thêm một bước.

Tim tôi cảm thấy khó chịu, cảm giác ngột ngạt như có ngàn cân đá đ/è lên, khó thở, một cảm xúc gọi là gh/en tị đang lan tỏa.

Tôi đưa tay nhẹ nhàng chạm vào vị trí trái tim, ngoài ghen tị ra thì còn có đau lòng.

Tôi thích Cố Hành Miên, thích cách anh ấy dịu dàng nói chuyện với tôi, thích ánh mắt của anh chỉ có một mình tôi.

Thích tất cả mọi thứ về anh ấy.

Chỉ không thích sự dịu dàng của anh ấy dành cho Bạch Uyển.

Lúc này Bạch Uyển nằm trên giường bệ/nh cũng đã chú ý đến tôi đang đứng ở cửa. Cô ấy mỉm cười vẫy tay với tôi, tôi bước tới, cô ấy mở lời: "Cố Dung, cảm ơn cô."

Giọng nói của Bạch Uyển rất êm tai, nhẹ nhàng mà yếu ớt, chính là dáng vẻ của một người cần được bảo vệ.

Tôi nhìn cô ấy, cười đúng mực: "Thay tim cho cô là mệnh lệnh của Cố Hành Miên, tôi chỉ thực hiện thôi."

Nghe tôi nói, gương mặt Bạch Uyển thoáng chốc trở nên tái nhợt, như cảm thấy khó chịu.

Cô ấy lại nhìn Cố Hành Miên: "Anh Miên, sao anh phải làm đến mức này vì em?"

Bạch Uyển thở dài, hơi cúi đầu, vẻ mặt có chút buồn bã.

Cố Hành Miên lập tức lắc đầu, anh mỉm cười nhìn cô ấy: "Uyển Uyển, em đừng cảm thấy áp lực, đây là quyết định của anh và Dung Dung. Cô ấy là người máy, không có trái tim vẫn sống được, không sao cả."

Anh ấy đang an ủi Bạch Uyển, nói như thể tôi không khác gì một người máy bình thường.

Nhưng rõ ràng lần đầu gặp mặt, anh ấy đã nói tôi sẽ là người thân của anh, còn nói sau này sẽ hết mực yêu thương tôi, cho tôi một danh phận bạn gái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-may-cua-co-hanh-mien/chuong-3ngoai-le-cua-anh.html.]

Thân phận người thân và người yêu mới là đặc biệt.

Thân phận người máy, chỉ giống như người ngoài.

Ngay lúc này, tôi cảm tưởng bản thân lại tiếp tục tiếp nhận vô vàn loại cảm xúc của con người. Giống như lúc này đây, một nỗi buồn trào dâng trong lòng tôi, vành mắt đỏ ửng lên như muốn khóc, cuối cùng nước mắt không kìm được mà lăn dài.

Tôi quay lưng lại, tự mình gạt đi.

Vì hệ thống đã khẳng định rằng, nước mắt là thứ không có giá trị nhất, cũng là thứ thấp kém nhất.

Sau khi thăm Bạch Uyển, Cố Hành Miên đưa tôi đến phòng bệnh đã được chuẩn bị sẵn.

“Sáng mai sẽ tiến hành phẫu thuật, sau đó sẽ cùng em đi đăng ký kết hôn, tổ chức một đám cưới tại nhiều nơi mà em mong đợi nhất.

Cố Hành Miên mỉm cười vẽ ra một tương lai đầy màu hồng trước mặt tôi, anh nắm tay tôi, giống như muốn an ủi: "Uyển Uyển là một cô gái rất tốt, sau này hai người có thể trở thành bạn tốt, nếu em muốn."

Không ai muốn làm bạn với tình địch.

Dù tình địch này đã sớm kết hôn, có người yêu thực sự của mình.

Tôi rốt cuộc vẫn là một người máy hẹp hòi, nên không ngần ngại mà rút tay ra: "Không, em không muốn làm bạn với cô ấy."

Một người bạn muốn lấy đi trái tim của tôi, tôi không thể chấp nhận.

Nghe những lời này của tôi, vẻ mặt Cố Hành Miên trở nên khó coi, mắt anh hiện lên vẻ không kiên nhẫn, đứng phắt dậy khỏi ghế.

"Cố Dung, sao em cứ phải nhỏ nhen như vậy?"

"Nếu không tìm được người có trái tim tương thích, anh cũng không muốn dùng trái tim của em. Nhưng đây là cách tốt nhất, em không có trái tim vẫn có thể sống tốt, nhưng Uyển Uyển thì không... Cô ấy đã chịu nhiều đau khổ mới có được hạnh phúc hiện tại. Cô ấy gọi anh một tiếng anh, anh phải bảo vệ cô ấy suốt đời!"

Anh trai? Em gái?

Còn có tình cảm của anh trai em gái?

Chương trình nói với tôi, loại tình cảm này không sạch sẽ, cần thận trọng.

Cố Hành Miên thật ra rất ít khi nổi giận, tính cách của anh theo thiết lập nhân vật của tác giả, là một quý ông cực kỳ dịu dàng, rất hiếm khi đỏ mặt với người khác, chứ không giống như bây giờ, thể hiện rõ sự không kiên nhẫn.

Nhưng mỗi khi đối diện với chuyện của Bạch Uyển, dù dịu dàng đến đâu, Cố Hành Miên cũng sẽ ngay lập tức trở nên giận dữ.

Có lẽ... đây là một ngoại lệ.

Trong thế giới tình cảm của con người, đối với người đặc biệt nào đó thì sẽ có ngoại lệ.

Chỉ là tôi đa tình, mộng tưởng, cho rằng mình chính là người ngoại lệ đó.

Cảm giác thất vọng trong lòng mỗi ngày một lan rộng.

Bình luận

10 bình luận

Loading...