Người đẹp nói nhiều - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:00:03
Lượt xem: 165

“Làm sao ngươi biết?" Từ Hiển Tổ nói mà không giấu nổi vẻ kinh ngạc, nhưng lời này mà cũng hỏi.

 

"... Từ đại nhân, ngươi không ngửi thấy mùi son phấn trong không khí hay sao? Mà cũng đúng thôi, Từ đại nhân quanh năm lăn lộn chốn thanh lâu, chỉ sợ là đã quen thuộc với mùi này quá rồi. Nhưng không đúng, hiện tại ta đã không thể gọi ngươi là Từ đại nhân được rồi, dù sao thì ngươi cũng đã bị…”

 

“Câm miệng!”

 

Hắn cắt ngang lời ta: "Ta có thể rơi vào tình cảnh ngày hôm nay, thật đúng là nhờ phúc của Kỷ tiểu thư ban tặng.”

 

Vu khống, đây chính là vu khống trắng trợn!

 

“Nghe nói sau khi Từ công tử bị cách chức liền bị Triệu Ngưng kia dùng một tờ hưu thư đuổi ra khỏi nhà. Chuyện hưu thê thì quả thật ta đã từng được nghe, nhưng chuyện hưu phu này đúng là lần đầu tiên nghe nói đến.”

 

“Ta có thể hiểu được, Từ công tử đây có lẽ là cùng đường tuyệt vọng, muốn bắt cóc ta để đổi chút tiền bạc, nhưng mọi chuyện không thể thích là nói bừa đâu. Thanh lâu kia cũng không phải ta mời ngươi đến, người kia cũng không phải ta bảo ngươi ném từ trên lầu xuống. Tuy rằng trước đây ta và ngươi có chút chuyện không vui, nhưng gần đây chúng ta không thù không oán, ngươi không thể đổ tội mọi chuyện là do ta được.”

 

Nghe xong những lời này của ta, Từ Hiển Tổ giận quá hóa cười.

 

"Ta đã điều tra rõ ràng rồi, việc này vốn còn có chỗ có thể xử lý. Nếu không phải do vị hôn phu Tạ Thanh Tuyên của ngươi ra tay tâu bẩm với Bệ hạ phải trừng phạt ta thật nghiêm khắc thì làm sao ta có thể rơi vào kết cục như ngày hôm nay."

 

“Còn cả việc Triệu gia liên lụy bị phạt cũng là do vị hôn phu của ngươi ban tặng. Ngươi nghĩ nó có liên quan gì đến ngươi hay không? Có điều ta thật không nghĩ tới, đến giờ phút này mà Kỷ tiểu thư còn có thể bình tĩnh như thế này, nói chuyện một cách rành mạch rõ ràng, thật là làm cho người ta thán phục.”

 

Hắn ta nói cứ như nếu ta tỏ ra hoảng hốt, lắp bắp nói không thành câu thì hắn ta có thể buông tha cho ta vậy.  Có điều…

 

Thời điểm Từ Hiển Tổ gặp chuyện không may, hình như ta vừa từ chùa Bạch Mã trở về, còn chưa kịp nói rõ mọi chuyện với Tạ Thanh Tuyên. Thì ra, từ lúc đó trở đi, Tạ Thanh Tuyên hắn cũng đã bắt đầu đối xử tốt với ta.

 

Ừm, thật là ngọt ngào quá đi.

 

Nếu nói ta không sợ thì đó là giả, dù sao lớn đến như vậy rồi đây là lần đầu tiên ta bị người ta bắt trói, nhốt lại. Nhưng đồng thời, trong lòng lại có một thanh âm nói cho ta biết, ta nên tin tưởng Tạ Thanh Tuyên, hắn nhất định sẽ tới tìm ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-dep-noi-nhieu/phan-8.html.]

 

“Vậy hôm nay Từ công tử định làm gì khi bắt cóc ta? Lúc ngươi bắt trói ta, ngươi có từng nghĩ tới nếu như chuyện này bị người phát hiện, ngươi sẽ gánh chịu hậu quả như thế nào không?”

 

“Từ công tử, ta tốt bụng khuyên ngươi một câu, bây giờ ngươi đã phạm sai lầm rồi, không thể càng sai lầm thêm nữa. Còn có người nhà của ngươi nữa, ngươi có từng nghĩ tới nếu vì chuyện này mà ngươi bị kết tội, mẫu thân và muội muội của ngươi ngày sau phải sống như thế nào không?”

 

“Kỷ Bách Linh, ngươi cũng không cần phải hù dọa ta. Chính ta còn không sống nổi, sao phải lo người khác sống như thế nào.”

 

Những lời nói này đúng thật là ích kỷ đến cùng cực. Ngay cả đối với một người đã trải qua hàng trăm trận khẩu chiến và đánh bại vô số thiên kim quý tộc chỉ bằng một cái miệng như ta cũng không biết phải ứng đối như thế nào. Nói theo cách nào đó, cho đến thời điểm này thì tên này quả đúng là vô địch trong số những người không biết xấu hổ.

 

Thấy ta không nói lời nào, Từ Hiển Tổ cười lạnh: "Ngươi vừa mới hỏi ta, ta muốn làm gì ngươi?”

 

Hắn cười quái dị “khặc khặc” hai tiếng, vẻ mặt khốn nạn không thể diễn tả được bằng lời: "Nơi này là thanh lâu, ngươi cho rằng ta muốn làm gì ngươi?”

 

“Ngươi yên tâm, ta đã cùng tú bà nơi này thương lượng xong, đêm nay trước tiên ngươi theo ta làm phu thê. Từ ngày mai trở đi, ta sẽ sắp xếp cho ngươi tiếp khách.”

 

A, hắn lại còn có thể an bài mọi chuyện rõ ràng cho ta như vậy.

 

Từ Hiển Tổ vừa nói chuyện, vừa từng bước tiến sát đến bên cạnh ta cho đến khi khoảng cách giữa chúng ta chỉ còn tầm một bước chân. Sau đó hắn ngồi xổm xuống, nắm lấy cằm ta siết mạnh.

 

“Trong đám công tử ăn chơi trác táng mà ta biết, rất nhiều người ngưỡng mộ Kỷ tiểu thư. Nếu để cho bọn họ biết nơi này lại có một người giống hệt mỹ nhân xinh đẹp nhất kinh thành, ngươi đoán xem bọn họ có đổ xô đến đây hay không?”

 

"Kỷ Bách Linh, lúc trước ngươi làm ta chịu nhục bên đường, hiện tại bởi vì quan hệ của ngươi mà ta giống như chó đi lạc. Hôm nay, ta nhất định phải hủy hoại ngươi, ta muốn cho ngươi nếm trải cảm giác bị ngàn người cưỡi, vạn người..."

 

Từ Hiển Tổ còn chưa nói xong, những lời nói tiếp theo biến mất trong tiếng cửa lớn bị người đá văng ra. Cánh cửa rơi trên mặt đất bốc lên một luồng bụi mù. Người bước vào sau lưng mang theo ánh sáng, giờ phút này trong mắt ta giống như thần linh từ trên trời giáng xuống.

 

Trái tim vốn đã mềm nhũn của ta lại càng run rẩy.

 

Bình luận

1 bình luận

Loading...