Chạm để tắt
Chạm để tắt

NGƯỜI CÓ TÌNH RỒI SẼ VỀ VỚI NHAU - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-05 19:26:47
Lượt xem: 133

 

7.

 

Mẹ Cố đến nhà, bạn thân của tôi nhanh chóng nghe được tin tức, vội vàng chạy đến xem.

 

“Ê, dì có làm khó cậu không? Cậu không sao chứ?”

 

“Không sao mà...”

 

Tôi ngồi trên ghế sofa, ôm gối trong lòng, vui vẻ nhìn cô bạn thân.

 

“Không sao?”

 

Bạn thân nhíu mày, mặt đầy vẻ khó chịu: “Miệng cậu sắp kéo đến tận mang tai rồi kìa.”

 

Tôi ngượng ngùng che miệng cười.

 

Cô bạn thân chớp chớp mắt, như bỗng nhiên hiểu ra điều gì, cười rạng rỡ:

 

“Sao? Đã hạ gục được Cố Hựu Thần rồi hả?”

 

Tôi: “...”

 

Tôi hơi sững sờ, không ngờ chỉ một chút phản ứng dịu dàng của Cố Hựu Thần cũng khiến bản thân vui như vậy, hoàn toàn quên mất tiến độ giữa chúng tôi chưa tiến triển thêm chút nào.

 

“Sớm muộn gì mình cũng hạ gục được anh ấy thôi.”

 

Tôi nắm chặt gối, quyết tâm nói.

 

Nhưng vừa nói xong, trong lòng lại cảm thấy không chắc chắn.

 

Bạn thân nhìn thấu tôi, thấp giọng nói: “Không được thì rút lui nhanh đi, đừng để trái tim thật sự bị tổn thương. Anh ta từ nhỏ đến lớn chưa từng yêu đương, cứng nhắc lắm.”

 

Cuối cùng.

 

Cô bạn lại nói: “Lời nhắc nhở thân thiện: ‘Sắc đẹp là con d.a.o hai lưỡi’ đó!”

 

Tôi cười hì hì: “Anh ấy đẹp trai thế này, đ.â.m mình một nhát mình cũng chịu được.”

 

“Cậu đúng là...!”

 

Bạn thân sững lại một chút, tức giận muốn đánh tôi: “Bị sắc đẹp mê hoặc hết rồi à!”

 

Tôi lại chỉ cười hì hì tránh né, trong lòng rất sợ nhưng miệng vẫn không chịu thua.

 

“Cho mình lịch trình của anh ấy đi, mình chắc chắn có thể hạ gục được!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/nguoi-co-tinh-roi-se-ve-voi-nhau/chuong-4.html.]

Bạn thân: “...”

 

Không còn cách nào khác.

 

Gương mặt của Cố Hựu Thần quá mê hoặc đối với tôi rồi.

 

Cảm giác như miếng thịt ở ngay trước mặt mà không thể ăn được, khiến trong lòng ngứa ngáy không yên.

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

 

8.

 

Tại tập đoàn Cố Thị.

 

Tôi mặc một chiếc váy đỏ rực rỡ, đẩy nhẹ kính râm, vừa định bước vào thang máy một cách duyên dáng thì bị một bàn tay chặn lại.

 

“Khụ, tôi tìm Cố Hựu Thần.”

 

“Xin lỗi, cô cần phải hẹn trước.”

 

Hẹn trước?

 

Tôi hơi ngẩn ra, muốn gọi điện cho Cố Hựu Thần nhưng lại sợ anh đang làm việc, đành phải nhắn tin cho anh.

 

Không ngờ, vừa gửi xong tin nhắn thì anh gọi ngay đến.

 

Tôi sợ đến mức suýt làm rơi điện thoại, trong lúc hoảng loạn vẫn cố giữ cho giọng nói dịu dàng:

 

“Alo~”

 

“Tôi sẽ để trợ lý xuống đón em.”

 

Tôi âm thầm vui mừng trong lòng, không kìm được giọng nói càng trở nên ngọt ngào hơn:

 

“À, được thôi~ nhưng em lên đó có làm phiền anh làm việc không?”

 

Cố Hựu Thần: “Nếu em làm phiền tôi, em tự biết hậu quả.”

 

Tôi: “...”

 

Tôi chỉ muốn làm nũng một chút thôi mà.

 

Lời của Cố Hựu Thần như một gáo nước lạnh tạt vào mặt tôi.

 

Bản thân đột nhiên mất hứng, nhưng khi trợ lý xuống, tôi vẫn theo lên.

 

Vì anh không cho ra ngoài uống rượu nhảy nhót, mà tôi lại là nhà thiết kế tự do, gần đây không có việc gì, thực sự rất rảnh rỗi.

 

Tôi coi như mình đang cố gắng nhẫn nhịn một chút, đợi đến ngày hạ gục được anh để ngẩng cao đầu hãnh diện.

 

Loading...