NGỒI CHƠI TÌNH YÊU TỰ TỚI - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-01 20:48:48
Lượt xem: 2

Khu công viên nước này thuộc khu vực dịch vụ của resort nên chỉ cần check in là được vào chơi thoải mái. 

4 đứa chơi hết tất cả những trò chơi dưới nước mạo hiểm, chơi vui được 1 lúc thì nó cũng quên hết cả xấu hổ mà hét thật to. 

Đến trò mà nó thích chơi nhất thì 1 lược 3 người chơi nên nhóm nó dư 1 người. Mà vì Hiền và chị Vy đều sợ nên nó cho chị Vy với Hiền Tiên chơi chung. Chơi hết 1 lược thì chỉ có Tiên là vòng lên chơi tiếp còn 2 người kia sợ quá không dám chơi nữa. Quản lý ở đó bảo 2 đứa đợi tí có nhóm nào dư 1 thì sẽ cho ghép chơi nên nó và Tiên tranh thủ xuống ngồi nghỉ mát và bôi thêm lớp kem chống nắng. 

Ngồi tầm 10p thì anh quản lý thông báo bằng loa nhỏ kêu 2 đứa lên chơi có nhóm dư người cần ghép rồi. 

Khi nó lên tới nơi thì thấy nhóm anh Minh có 4 người,Anh Minh chị Thư Anh Ben và Anh Sóc. 

Oan gia hay như thế nào vậy trời? Thế là anh Sóc bị bỏ lại, anh Sóc sang ghép đội với nó và Tiên.

Trò này là cả 3 người ngồi vào phao rồi nắm chặt phao. người nào nặng nhất sẽ để chân ở dưới cùng rồi cứ thế đan chân qua nhau. 

Thế mà thay vì đan chân móc vào phao thì anh Sóc kẹp cả 2 chân nó lại, nó trợn mắt nhìn anh thì anh coi như không thấy. Đến lúc cả 3 trượt xuống hồ bơi thì nó ngụp xuống nước, chưa kịp đứng lên thì một bàn tay đã ôm ngang eo nó đẩy lên. Trong đầu nó chỉ nghĩ " trời ơi ông nội ơi con biết bơi, làm vậy chi nữa chưa đủ hiểu lầm hả"

Lúc nó lên tới bờ thì nó chào mọi người và lôi 3 chị em của nó đang cười tủm tỉm đi thật lẹ. Cả bọn chơi 1 ngày thì cũng thấm nước thấm mệt. Riêng nó chắc có lẽ hôm qua cả đêm hứng gió biển rồi nay lại ngâm nước cả ngày nên bị nhiễm nước. Nó về tới phòng tắm xong 1 cái là nó nhắm mắt không biết trời đất gì, cả người rả rời cảm giác không còn là của mình. 

Đang mơ màng thì nó nghe Tiên kêu:

"Chị, dậy ăn rồi uống thuốc vô nè, chị sốt rồi. Chị Vy nhờ người ta nấu cháo cho chị rồi dậy ăn uống rồi ngủ tiếp chị."

Nó uể oải ngồi dậy 

"Chị tự ăn được rồi, mọi người đi ăn tối đi em ăn xong em ngủ"

"Được không Béo? Nhớ ăn rồi uống thuốc. Tụi chị ăn xong về liền"

Chị Vy lấy thuốc bỏ sẳn ra bàn rồi dặn dò

"Em biết rồi, sốt thôi chứ gì đâu"

3 người họ mới đi ra đóng cửa là nó lại nằm xuống, thật sự nó không muốn ăn. Nó lấy ly nước uống hết thuốc rồi lại nằm xuống. Trong mơ màng nó lại nghe tiếng chửi của Tiên:

"Cái con mẹ này biết ngay, có ăn quần què gì đâu, rồi uống thuốc, má khùng."

Nó nghe rồi nhưng thật sự nó mệt không mở nổi mắt, nó nghe chị Vy kêu để chị đi nấu tô khác. Nó mệt mỏi mở miệng:

"Em ăn ít rồi, đừng nấu nữa em không ăn nổi"

Nó nghe chị Vy chửi:

"Để chị nấu rồi em cho nó ăn giúp chị"

Nó mệt quá nên đành kệ, nhắm mắt ngủ tiếp.

Đang lơ mơ thì nó cảm giác ai đỡ nó dậy, rồi đưa muỗng cháo lên chạm vào môi nó. chị Vy quát:

"Con này này già rồi đó, ăn miếng đi nửa chén thôi chứ không nó shock thuốc rồi hỏi sao xui"

Nó yếu ớt:

"Em đắng miệng quá ăn muốn nốn ra thôi, chị cho e ngủ đi tí em dậy em ăn"

"Em tự ăn hay để anh bón bằng mồm?"

Một giọng nam vang lên nhưng thật sự nó mệt không thể mở mắt nổi nên không thể nhìn được là ai. Chị Vy lên tiếng:

"Em ăn đi ăn thêm tí rồi ngủ, Sóc nó sang tận đây cho em ăn đó, ăn đi chị đi ra ngoài. Có cần gì thì kêu chị nha Sóc"

Trời ơi, đã mệt rồi mà còn dụ gì nữa vậy trời. 

"Em tự ăn hay anh bón cho em ăn? Đắng quá thì anh móm bằng mồm anh thì chỉ có ngọt hơn"

"Thôi được rồi, tự ăn tự ăn"

Tuy vậy nhưng nó cũng chẳng cầm nổi cháo để tự ăn. đang ráng gượng ngồi dậy thì cảm thấy anh nhét vào miệng một miếng gì đó chua chua.

"Ăn 1 miếng cho bớt đắng rồi anh đút cháo cho ăn"

Đúng thật ăn 1 miếng xong miệng bớt đắng hẳn. Nó ăn được hơn 10 muỗng cháo thì anh dừng bảo thôi ăn 1 lần 1 ít thôii, rồi đỡ nó nằm xuống.

"Thôi được rồi, cảm ơn anh, em muốn ngủ, anh về nghỉ đi"

Nó nằm xuống nhắm chặt mắt nói. 

"Được rồi em ngủ đi, mệt quá thì nhớ gọi mấy chị em của em, anh về đây, khi nào tỉnh nhắn anh biết"

Nó gật đầu.

Sau một giấc ngủ dài thì nó cũng tỉnh lại lúc 13h ngày hôm sau. Nó vào vệ sinh cá nhân, uống thêm 1 lần thuốc rồi đi xuống nhà. Cái bụng bây giờ bắt đầu biểu tình rồi, thấy hơi đói rồi. Nó xuống nhà, nấu ly mì rồi ra ngồi vọc nước hồ bơi vừa ngồi đá nước vừa ăn. Lúc ăn xong thì thấy mọi người đi chơi trở về.

"Đỡ rồi hả Béo? Đói bụng không đợi tụi chị tắm rồi ra sảnh ăn luôn"

Chị Vy thấy nó ngồi ăn mì thì lên tiếng. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ngoi-choi-tinh-yeu-tu-toi/chuong-4.html.]

"Em ăn đỡ thui, mọi người tắm đi rồi mình đi ăn"

"Hôm qua mà nó chịu ăn thì ai kia có khổ vậy đâu"

"Gì nữa vậy chị, đi có mấy ngày đủ thị phi luôn á, đừng nói nữa mà"

"Nói gì thì nói, nhắn tin cảm ơn người ta đi, hôm qua nó thức canh em tới lúc em hạ sốt nó mới về. Một phần nó ngại nhà toàn nữ chứ không chắc nó cũng ở lại tới khi em tỉnh"

"Gì nữa dậy trời..."

Nói rồi nó cầm điện thoại chần chừ. Cứ soạn rồi xóa soạn rồi xóa.

"Hôm qua cảm ơn anh, nay em khỏe rồi. Cảm ơn anh nhé"

Nhấn gửi xong thì chưa tới 1 phút đã nghe bên kia villa kêu 

"Ny, anh sang nhé"

Giọng nói vừa dứt là một tràng ồ ồ rồi tiếng nhại theo "anh sang nhé" vang lên kèm theo tiếng cười. Thằng cha này, sao nữa đây, thích làm người khác hiểu lầm thế.

Mới rủa vài câu là nhân vật bị rủa đã xuất hiện trước cửa đang bước vào rồi. Việc đầu tiên anh bước vào là sờ trán nó.

"Hết sốt rồi, mát rồi này"

Anh vừa nói vừa ngồi xuống.

"Sao em lại ăn mì vậy? Anh đưa em ra sảnh ăn nhé? Hay anh gọi người mang đồ ăn vào cho em?"

"Không cần đâu, em đang đợi chị em của em đi ăn rồi"

"À"

Nó ngập ngừng rồi quyết định hỏi anh cho rỏ, dù sao hết hôm nay nó cũng về lại thành phố S rồi nên cũng chẳng sợ, cứ hỏi cho rỏ ràng đỡ nghĩ lăn tăn:

"Em hỏi này,anh đối xử với em như vậy là do ai anh cũng tốt, hay là bản chất anh là một người tốt bụng thích giúp đỡ người khác. Thật ra em không hiểu, nếu mà em với anh quen biết nhau lâu thì em đã nghĩ là anh thích em rồi đấy nhưng vì mình mới quen 2 hôm nên nếu nói anh thích em thì thấy thật buồn cười, nên là, anh giải thích giúp em được không? Hay anh muốn tìm girlfriend holidays(tạm dịch: bạn gái trong kỳ nghỉ)?"

Nó nhìn anh rồi hỏi một tràng. Anh cũng nhìn nó lắng nghe nó nói. Sau đó anh nhìn nó có phần nghiêm túc:

" sao lại buồn cười?"

"=_="

Nó đơ ra một hồi rồi chẳng biết nói gì với câu hỏi của anh.

Anh nói tiếp:

"Anh hỏi em sao anh thích em lại buồn cười? Em có biết để 1 người thích 1 người chỉ cần 1 cái nhìn, 1 cái chạm tay, 1 nụ cười, 1 giây cũng có thể 1 phút. Sao em lại buồn cười nếu anh thích em?" 

"=.="

Nó câm lặng, chẳng biết nói gì chỉ ngồi nhìn hồ bơi.

"Ny, nếu em nghĩ anh chỉ tiếp cận em để tìm một cô bạn gái cho chuyến du lịch thì anh xin lỗi vì đã tốn thời gian của em, còn việc mà anh nói với em, là anh nghiêm túc, chỉ là đúng như em nói anh sợ em không tin nổi nên anh cần thêm thời gian để em có thể hiểu thêm về anh cũng như anh cũng muốn tìm hiểu thêm về em. Anh có thể trẻ trâu, hay đùa cợt, nhưng những lời anh nói với em chưa một lời nào là bông đùa, anh nghiêm túc. "

Anh im lặng 1 hồi rồi lại nói tiếp.

"Chắc em theo dõi anh lâu em cũng biết anh chẳng đăng ảnh cô nào trên FB để mọi người hiểu lầm cả, rồi anh cũng mặc kệ việc mọi người hiểu lầm vì nhìn em đỏ mặt vì anh anh thật sự nghĩ em cũng có tí cảm tình với anh, nhưng nếu việc đó khiến em khó chịu thì anh xin lỗi em."

Anh nói xong thì chị Vy cũng đi ra kêu nó vào thay quần áo đi rồi đi.Anh đứng dậy. cười với chị Vy rồi nhìn nó nói:

"Anh về đây, em nhớ uống thuốc cho khỏi hẳn rồi hãy ngưng. Em về nhé chị Vy"

"Ừm bye em" Chị Vy cười nói

Còn nó, nó vẫn im lặng mà không biết nên nói lời nào cho đúng. Anh nhìn nó thêm 1 cái rồi đi. Nó cũng chẳng biết phải nói gì. Làm gì khi người vừa gặp có 2 hôm nói thích mình cứ như là rất đậm sâu rồi vậy.

Thôi, hết hôm nay mỗi người đều sẽ về quỹ đạo cuộc sống thường ngày thôi. Không cần nghỉ nhiều làm gì. Mỗi người mỗi thành phố, cả đời này anh cũng chẳng còn gặp lại được nó mà nó sợ gì chứ.

Cả đám đi ăn xong về nghỉ ngơi dọn đồ, sáng mai 10h tụi nó check out rồi nên giờ lo dọn đồ rồi check lại lần nữa xem có quên gì không. 

Sáng cả đám dậy sớm đón bình mình, chụp vài tấm ảnh cuối với biển, về lại thành thị nhộn nhịp. Lúc nó ra sảnh để check out thì có gặp chị Thư, chị Thư cười hỏi thăm xong thì cũng đi qua khu ăn sáng.

Nó cũng hơi phân vân không biết có nên chào anh 1 tiếng không. Dù gì anh cũng giúp nó nhiều việc.

"Em về trước nhé, anh ở lại chơi vui nhé."

Nó nhắn cho anh xong bật luôn chế độ máy bay. Nó không biết sao, nhưng có lẽ trải nghiệm chuyến đi này cũng thú vị. 

Sau 3 tiếng chật vật thì nhà ai người nấy về. Nó về tới nhà, mở lại chế độ điện thoại thì tin nhắn của anh đến ngay: 

"Khi nào đến nhà thì báo anh anh"

Tuy vậy nhưng nó không trả lời. Nó vào Tumblr, đăng tấm ảnh của anh và nó lên :

"Cảm ơn một hành trình thú vị, vui vẻ"

Tumblr của nó như một quyển nhật ký của nó vậy, chẳng ai follow cũng chẳng follow ai, chỉ để viết đôi ba câu lên thôi.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...