NGỒI CHƠI TÌNH YÊU TỰ TỚI - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-07-01 21:10:26
Lượt xem: 1

Hôm nay đã là ngày thứ 8 kể từ lúc nó đi du lịch về rồi, sau tin nhắn hôm từ thành phố P về của Sóc thì anh có nhắn thêm 3 tin nhưng nó cũng không trả lời vì nó cũng chẳng biết phải nên trả lời như thế nào.

Vẫn công việc hằng ngày, vẫn xuống shop, vẫn chăm mèo. Hôm nay nó làm xong sớm hơn mọi ngày, lúc ngồi ăn nốt tô bún bò thì nó bật Niz( ứng dụng livestream) và xem Sóc live. Sóc cũng có khá nhiều fan, lượt theo dõi cũng tương đối cao. 

Nó bấm vào thì thấy anh đang live nói chuyện tâm sự với các bạn fan. Đang nghe anh luyên thuyên thì anh bảo ngày mai anh đến thành phố S để tham gia giải đấu quảng bá cho con game gì đó anh vừa nhận quảng cáo, anh thông báo sẽ off 4 hôm. Phía dưới kênh chat ( nơi mà fan có thể chat để streamer đọc và tương tác) có người hỏi :

"Anh này giàu rồi đâu cần làm nữa thi đấu có 1 hôm mà ảnh off tận 4 hôm"

Anh cười:

"Mấy ông này bậy rồi, tôi mà giàu gì chẳng qua là tôi có tí công việc, đấu giải xong tôi có việc nên ở lại thêm vài hôm"

Lại có người chat bảo:

"Check var anh này khả năng đi với gái rồi anh em"

Anh cười tươi:

"Ơ thế mấy ông không định cho tôi có người yêu à? Tôi già rồi đấy"

Và rồi lại câu chuyện qua lại anh và mấy bạn fan trêu nhau, nó xem được hơn 30p thì cũng ăn xong.

Lúc nó đã dọn dẹp xong mọi thứ thì lại ngồi sofa xem anh chơi game, anh có thuê 1 bạn nữ chơi chung với anh. Tự dưng thấy anh và bạn đó tương tác thả thính nhau thì nó thấy hơi khó chịu nên nó định tắt ti vi không xem nữa thì bạn nữ kia hỏi anh:

"Anh Sóc, mẫu người lý tưởng của anh là như nào thế anh?"

Nó thấy anh cười cười, mắt thì vẫn đang tập trung chơi game, lên tiếng trả lời:

"Anh thích một bạn nữ cao tầm 1m6 đứng đến cằm anh này, ngoại hình thì nhìn nhỏ nhỏ ốm ốm nhưng bụng lại có tí bé mỡ này, lúc cười thì lộ ra 2 hạt gạo ngay khóe miệng, lúc cười thì mắt cũng cười theo này, thích trêu người khác nhưng bị trêu lại thì đỏ mặt ngay. Uây kiểu bị đáng yêu như thế nào ấy, thề"

"Á à sao nghe như đang tả ai ấy nhờ" Bạn nữ lên tiếng trêu ghẹo.

Anh cười

"Anh biết gì đâu, ý là mẫu bạn gái của anh là thế á mà chứ anh có tả ai đâu"

Dưới kênh chat của anh bắt đầu mấy bạn trêu anh. Bỗng có một bạn donet (thông qua ứng dụng fan có thể tặng quà cho streamer, và khi tặng sẽ được nhắn nhủ thêm 1 dòng tin nhắn, sau đó tin nhắn đó và phần quà sẽ hiện lên màn hình ứng dụng cho streamer có thể đọc)

"Sao cười có hạt gạo giống bạn fan bữa anh đăng ảnh thế anh"

Dòng tin nhắn vừa hiện lên màn hình thì kênh chat lại bùng nổ bình luận:

"Ơ đúng rồi"

"Tôi cũng thấy thế"

"Ôi thôi chính ẻm rồi anh em ơi, cần tìm info gấp"

Anh lại cười, ý cười còn đậm hơn:

"Thôi anh em ơi, mấy ông làm thế người ta ghét tôi luôn đấy"

Cái gì vậy? Nó đơ cả người, anh đang nói gì vậy chứ. Sao anh không phủ nhận đi chứ? 

Nó cầm điện thoại nhắn cho anh:

"?"

Trên tivi nó thấy anh khẽ liếc sang điện thoại rồi động tác tay cũng dừng hẳn. Nó thấy anh bấm bấm gì đấy sau đó 10s sau điện thoại nó có tin nhắn đến

"Sao đấy, anh nhắn bao tin em không thèm trả lười giờ lại nhắn mỗi "?" là ý gì đấy"

"Anh đùa gì thế? sao lại gây hiểu lầm nữa thế, em đang xem anh live đây"

Sau khi anh đọc xong tin nhắn nó xong thì anh vô thức nhìn màn hình cười, thế là phía dưới kênh chat của anh lại tiếp trục trêu.

"Anh nhắn tin thì không thèm trả lời thế mà có thời gian ngồi xem live à"

"Anh nói vào trọng tâm đi, anh giải thích lại đi không mọi người lại nghĩ em và anh hẹn hò"

Anh sau khi đọc xong tin nhắn tôi nhắn thì không trả lời tôi mà bỏ điện thoại xuống tiếp tục chơi game, vẻ mặt có vẻ bớt vui rồi. Anh vừa chơi vừa nói:

"Đấy, mấy ông dí tôi quá nên người ta giận tôi rồi này"

Là thật sự giải thích chưa? 

"Anh nói gì đấy???????"

Nó thấy anh liếc qua tin nhắn rồi thôi chứ không trả lời. Nó định lại mắng anh thêm nhưng mà thấy anh vẫn đang làm việc nên nó nhắn.

"Thôi, anh làm đi. Đừng nói gì đến em nữa. Em đi ngủ đây"

Anh liếc qua điện thoại rồi thở dài, sau đó anh lên tiếng trên stream:

"Ngủ ngon"

Cái thằng cha này chọc điên nó đây mà, nó tắt luôn tivi vào giường nằm, thôi kệ anh đấy muốn nói gì nói. Nói thế thôi chứ nó vẫn vào FB cá nhân khóa lại trang cá nhân, đổi cả ảnh đại điện, nói vậy chứ vẫn sợ lắm, cộng đồng mạng vẫn là gì đó rất ghê. Nó đảm bảo xong sẽ không ai tìm được thông tin của nó thì trong group chat Tiên gửi lên một ảnh kèm theo dòng tin nhắn:

"Ủa gì đây mọi người, tự dưng hình em trên FB quá trời người like rồi bình luận"

Nó chột dạ, bấm vào tấm ảnh chụp màn hình rồi lại vào FB của Tiên kéo xuống tấm ảnh 4 đứa chụp chung rồi bấm vào bình luận:

"Đây rồiii"

"Tôi tìm được rồi anh em ơi nhưng bạn đăng ảnh không phải là người yêu anh Sóc"

"Sóc số hưởng anh em ơi"

"Ghệ anh Sóc cháy thế"

Tin nhắn trong group chat của mấy chị em cũng bùng nổ,Tiên gọi nhóm và thế là nó vào kể lại. Tiên: "Sao chị giấu tụi em, ghê ghê ghê, hèn gì thấy bả khóa trang cá nhân hahaa"

Hiền:"Haha tụi em được thơm lây, thôi em chuẩn bị bán kem trộn được rồi"

Vy:"FB chị chưa bao giờ mà nhiều like thế luôn ấy Ny hahaha"

Nó:"Mọi người ơi, em với ảnh chẳng có gì, do ảnh cứ làm người ta hiểu lầm thôi, quá mệt luôn ấy, xin lỗi mọi người nhiều"

Tiên:"Không sao chị ơi, người ta chỉ bình luận ảnh có chị thôi chứ không phá gì FB em cả"

Hiền:"Mà em thấy ổng cũng dễ thương, hiền lành mà sao chị không thử đi chị, giờ có tiếng mà không có miếng à chị"

Vy:"Chị thấy có vẻ nó thích em thật đấy, hay cứ tìm hiểu thử không được thì thôi chứ có gì quan trọng đâu"

Tiên:"Em hỏi chị, chị có thích ổng không"

Nó im lặng, nó cũng chẳng biết, nói là thích thì cũng không hẳn mà không thích thì cũng không đúng.

Nó:"Không biết nữa, nhưng mà vẫn có tí cảm tình vì ổng cũng vui tính vô tri với chị cũng xem ổng lâu rồi. Nhưng mà ổng bảo thích chị chị cứ thấy cấn cấn ấy, nó cứ ảo ảo ấy, khó tin lắm"

Tiên:"Ủa bà chị ơi, người thích chị đầy ngoài kia mà gì chị tự ti vậy? Trời ơi em con trai em cũng thích chị. Xinh, giàu, giỏi lại còn tốt bụng. Tự ti gì tào lao vậy"

Vy:"Đúng rồi Béo, em thua ai mà em tự ti vậy, trời ơi chị thấy nó không xứng với em chứ em mà tự ti với nó hả? Nhà đẹp xe sang còn là bà chủ, rồi còn lại được mọi người yêu nữa, gì vậy em tôi, em có tỉnh táo không vậy?"

Nó:"Gì vậy trời, ngày hội tâng bốc hả, chứ em là em chị không lẽ chị thấy em xấu. Trời ơi so với mặt bằng chung thì em chỉ được gọi là dễ nhìn thôi mấy má ơi, đúng là chó nhà mà có như ma thì cũng nhìn ra tiên mà. Cơ mà vấn đề không phải em tự ti mà là ổng chẳng biết gì về em ngoài việc biết em có cứu trợ chó mèo chứ có biết nhà biết xe gì đâu, em không hiểu ổng muốn gì ở em luôn ấy"

Tiên:"Ủa thì chị không biết thì chị cứ thử tìm hiểu xem ông thật sự muốn gì ở chị chứ có gì đâu"

Nó:"...."

Tiên:"Mình già mẹ rồi chị còn sợ gì nữa chị, kệ đi cứ tìm hiểu được hợp thì quen không thì thôi 2 người làm bạn cũng được chứ gì đâu, chị quan trọng quá làm gì?"

Nó:"....."

Tiên:" Thôi em nói vậy đó chị suy nghĩ đi, cứ thoải mái thôi chứ đặt nặng vấn đề làm gì? Em đang đi với người yêu, em cúp máy trước á"

Nói rồi Tiên cúp máy, chị Vy cũng nói thêm vài câu rồi cúp máy. Nó vừa tắt máy thì thấy tin nhắn anh nhắn đến:

"Mai anh sang thành phố S, gặp anh tí nhé"

Nó suy nghĩ thấy Tiên nó nói cũng có lý, thì thôi cứ kệ xem như thế nào việc gì cứ suy nghĩ lung tung rồi cứ bức bối, cứ để nó diễn ra tự nhiên xem như thế nào. Nghĩ thế nên nó trả lời:

"Khi nào anh có thời gian thì nhắn em, em đưa anh đi dạo thành phố S"

Nó vừa gửi tin nhắn cho anh xong thì anh gọi lại:

"Alo"

"Alo?" Nó khó hiểu trả lời

"Ny hả"

"Em đây, sao vậy??"

"Anh cứ nghĩ không phải em nhắn"

"...."

"Mai anh vào đấu giải cả ngày, mốt anh rảnh rồi, là thứ 7 ấy, anh sang tìm em nhé?"

"Thế anh cứ lo công việc xong đi, anh ở khách sạn nào nhắn em em lên đón anh đi chơi"

"Thế không còn giận anh à?"

"Em đâu có giận anh, chỉ là em không thích quá nhiều người hiểu lầm càng thêm hiểu lầm anh với em rồi ảnh hưởng đến anh công việc anh rồi cả em nữa, em lowkey anh biết mà"

"Anh xin lỗi nhé nhưng anh không thích nói dối mấy bạn kênh chat của anh đâu."

"....."

"À, ngày mai em có rảnh không, lên xem anh thi đấu không?"

Tuy nó thì cũng không bận gì lắm, chỉ có ban đêm là phải thường ngồi tổng lại doanh thu đơn hàng 1 ngày thôi chứ ban ngày có chị Vy quản lý hỗ trợ nên nó cũng chẳng có việc gì làm nhưng mà nó nghĩ nó không nên xuất hiện kiểu vậy.Đang đắn đo thì anh lại lên tiếng:

"Ít khán giả lắm, em lên ngồi ghế khán giả thôi không ai chú ý em đâu, giải này chủ yếu quảng cáo cho game C mới phát hành thôi, đi nhé. Anh em ai cũng có người đi kèm có anh là không có ai đi xem chụp ảnh hộ anh cả"

"Anh có fan anh mà, thiếu gì bạn chụp hộ anh"

"Đi mà, anh đảm bảo không gây sự chú ý gì cho em đâu, nha nha"

"......"

"Được không?"

"....."

"...."

"Thôi cũng được, vậy mai mấy giờ ở đâu vậy để em lên"

"Anh xuống nhà em đón em lên nhé?"

"Không cần, anh lo chạy chương trình đi, đưa em thời gian địa điểm là được rồi em tự lên"

"Vậy cũng được, em đi cẩn thận đấy, nhà thi đấu QKX, tầm 15h30 em lên là vừa đấy, sự kiện 18h bắt đầu, em lên ngồi chơi với anh tí rồi anh làm nhé"

"Vậy cũng được, em lên đến thì gọi anh hay như nào?"

"À số điện thoại anh này xxxxxxxx, lên đến nơi thì gọi anh nhé anh sợ trong đó không có wifi với cũng không bắt nổi 5G"

"Ok, em biết rồi. Vậy thôi anh làm việc tiếp đi, em đi ngủ trước"

"Anh live xong rồi, em ngủ thật à? Ngủ sớm thế sao? "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ngoi-choi-tinh-yeu-tu-toi/chuong-5.html.]

"Anh live xong thì nghỉ ngơi sớm đi mai còn đi."

"Em không muốn nói chuyện với anh à?"

"Anh đi ngủ đi mai đến thành phố S rồi muốn nói gì nói"

"Thế anh biết rồi, thế em ngủ đi nhé mai gặp em"

"Ừm, anh ngủ đi"

"Em ngủ ngon, love you"

Trước lúc nó kịp tắt máy thì nghe thoáng anh nói câu cuối cùng, thôi từ giờ nó kệ anh muốn nói gì nói. Nói chuyện xong nó bắt đầu ngồi máy kiểm tra sổ sách 1 tí rồi cũng vào ngủ.

Sáng hôm sau nó đang ngủ thì nghe có chuông tin nhắn kêu lên:

"Ny ơi, anh đến thành phố S rồi, anh đang cách em có 8km thôi đấy hihihi"

Nó đọc xong tin nhắn thì cười nhẹ, thằng cha này rảnh rổi lắm rồi còn sến súa nữa

"Em lạy anh, mới 8h anh không cho em ngủ à"

"Sao bảo hôm qua ngủ sớm mà giờ chưa dậy sao? Thế em ngủ tiếp đi nhé :( "

Nó đọc tin nhắn xong lười trả lời quá nên bấm gọi, chuông vừa reo 1 tiếng thì anh liền nghe máy

"Anh đây"

"Anh vừa đến à? Hay là về khách sạn rồi"

"Anh vừa ra khỏi sân bay đang ngồi trên xe về khách sạn, sao đấy? Em có ngủ tiếp không"

"Em dậy rồi, vậy thôi anh đang trên xe thì anh về đi, nói chuyện không tiện lắm, trưa nay em lên thì em gọi anh"

"Không sao, tiện. Mấy anh em của anh ai cũng nằm ngủ cả rồi chẳng ai nghe gì đâu"

"Em lười nhắn tin quá nên em gọi vậy thôi chứ có gì đâu mà sợ người ta nghe, anh nghĩ đi đâu vậy"

"Thế à, anh sợ em ngại. Nhưng mà em dậy rồi thì ăn sáng đi nhé rồi làm gì làm. À mà em có thể lên sớm tí nữa được không? Dắt anh đi ăn trưa nhé, đồ ăn trong đoàn anh không ăn được"

"Thế muốn mấy giờ đây để em xem"

"Thế 13h em lên nhé rồi anh với em đi ăn"

"Mà em nói này, đoạn đó tắt đường lắm, đi ăn rồi về sợ muộn đấy, hay anh muốn ăn gì em mua mang sang cho anh ăn?"

"Thế à? Thế cũng được. 

"Thế anh hỏi mấy anh kia muốn ăn gì em mua luôn cho mấy ảnh"

"Vậy để anh hỏi xem mấy anh em có ăn không."

"Ừm"

"Em nhỏ hơn anh đấy, ừm ừm thế à"

"Sao? Gia trưởng mới lo được cho em à?(Câu nói vui viral trên mạng nói về sự gia trưởng)"

"Anh đùa đấy, à mấy anh em kia không ăn gì cả, thế em muốn ăn gì thì mua cho anh với em thôi nhé"

"Thế em biết rồi, anh coi sắp xếp đi em dậy dọn dẹp cho mèo ăn rồi em lên"

"Em bận đi, lát gặp em"

Nó buông điện thoại rồi đi tắm xong sau đó lên tầng cho mèo ăn dọn dẹp hút bụi sơ qua. Xong xuôi thì cũng hơn 11h30 rồi nên nó gọi chị Vy báo hôm nay bận đi chơi nên báo chị Vy biết 1 tiếng. 

Nó quyết định đi ô tô vì trời nắng quá,nó ghé vào mua 2 tô mì udon vì nó cũng chẳng biết mua gì. Vào siêu thị mini mua thêm vài chai nước, sau đó lái xe đến sân vận động. 

Sau khi đổ xe xong trong hầm nó lên tầng G( tầng trệt) thì nó thấy đông nghẹt người xếp hàng ở cửa ra vào. Vậy mà anh bảo ít khán giả, bịp à.

Nó bấm điện thoại gọi cho anh thì anh nghe máy rồi bảo nó đợi anh anh đi ra. Lúc nảy nó đi lên đây không mang khẩu trang nhưng mà giờ lỡ thấy anh đi ra thì lại gây chú ý nên nó đeo khẩu trang lên. Hôm nay nó mặc 1 cái áo thun oversize hồng nhạt và chân váy tenis đơn giản rồi mang một đôi giàu hiệu N màu trắng, tóc thì kẹp nhẹ phía sau, nhìn nó hết sức bình thường trong mức bình thường. 

Lúc anh đi ra thì anh nhìn nó rồi cười vẫy tay, nó nhanh chóng đi lại rồi đẩy anh ý bảo anh đi vào nhanh tránh gây sự chú ý, anh cười cầm cho nó 2 bịch đồ ăn nó mang theo.

"Nắng lắm hả, anh hối hận quá để em lên lúc trời nắng thế này"

Nó lườm anh. 

"Anh có thật sự hối hận hả? Sao anh cười tươi thế"

Anh cười cười rồi dắt nó vào phòng chờ. Trong phòng chờ có anh Ben , Rost và anh Bô( anh Bô cũng là thành viên của team).

"Hello mọi người ạ"

Nó chào mấy anh xong thì mấy anh cũng chào lại nó, Rost lên tiếng:

"Sao em nhìn chị này quen thế nhờ, thấy trên FB anh gì streamer đẹp trai ấy nhờ"

Ben: " Mày bậy rồi, tao gặp bé này ở thành phố P rồi nhé"

Bô: "Đúng này, bé này là bé bị sốt đúng không nhờ"

Sóc: " Thôi đừng trêu nữa, năn nỉ lắm mới đến đấy, xin đấy"

Nó chỉ ngồi im lặng cười cười nhưng trong thâm tâm nó đang gào thét vì xấu hổ rồi.

Sóc: "Em lại ngồi đây ăn với anh, anh đói lắm rồi, kệ người ta nói gì nói đi em"

Thế là 3 người kia cười ha hả, đúng kiểu cười ha ha luôn xong rồi anh Ben lên tiếng

"Thôi tụi tôi đi ra cho người ta còn đút nhau ăn chứ không người ta ngại"

Sóc: "Thôi xin anh Ben đấy"

Cười xong cả 3 người đi ra đóng cửa lại, anh kéo ghế rồi bảo nó ngồi xuống

"Em mua gì đấy"

"Em mua mì udon ăn cho thanh đạm"

"Thế à, anh chưa ăn bao giờ"

Nói rồi 2 đứa bày đồ ăn ra ăn, anh bảo ăn xong anh phải ra test lại máy rồi chạy lại chương trình lần cuối nên em cứ ngồi phòng chờ đợi anh. Nhưng mà nó kêu thôi anh cho nó ra ghế khán giả ngồi luôn đi xem anh làm. 

"Vậy cũng được, tí mang giúp anh cái túi xách với điện thoại nhé, anh chẳng biết bỏ đâu. Tí em ra ngồi bên phải nhé, đối diện anh"

Anh vừa nói vừa nhìn nó cười.

"Thì anh cho em ngồi đâu em ngồi đó chứ sao em dám cãi anh"

Anh cười hề hề, hai đứa ăn xong thì a đưa nó ra hàng ghế đầu ngồi, rồi đưa cả túi xách điện thoại cho nó cầm. 

Nó ngồi nhìn anh và mọi người bận rộn qua lại thì tự dưng có 1 người ngồi xuống cách nó 1 cái ghế. 

Lúc đầu nó cũng không để ý tới lắm nên nó vẫn ngồi nhìn lên sân khấu thì bỗng nghe 1 giọng nói:

"Cũng thích chơi game à?"

Nó quay sang nhìn thì nhận ra thì ra là ông chú Trung Trần. Ông chú hỏi rồi quay sang nhìn nó.

"Ơ, ông chú?"

Nó hơi bất ngờ hỏi lại.

"Này, tôi nói, tôi mới 35 tuổi thì mấy nhóc học cấp 2 vẫn còn kêu tôi là anh được đấy, sao em cứ phải gọi tôi là ông chú vậy?"

"Tôi lịch sự thôi" Nó trả lời.

"Lịch sự thì cũng đừng làm tôi cảm thấy như bản thân tôi sắp qua 60 vậy chứ? Nhìn em cũng không dưới 20 tuổi mà suốt ngày gọi ông chú vậy à?"

"Thế tôi gọi là anh thì anh trẻ thêm được vài tuổi à?"

"Đúng vậy"

"Thôi được, thế tôi làm phước cho anh vậy"

Anh ta nhìn nó cười, hỏi tiếp:

"Thế cũng thích xem chơi game à?"

"Thỉnh thoảng"

"Hôm nay lại cổ vũ cho ai hay là muốn đi xem cho vui?"

"thì có liên quan gì tới anh đâu?"

"Tôi chỉ hỏi thăm thôi, biết đâu tôi được em chụp được ảnh cùng người em mến mộ sao"

"Thôi, tôi không cần đâu, cảm ơn anh nhiều. Anh cũng xem game thì cứ tập trung xem đi không cần quan tâm tôi"

"Tôi đang làm việc."

"....."

"Mấy bé mèo vẫn khỏe chứ?"

""Trộm vía vẫn khỏe, tôi vẫn cập nhật trên FB đấy"

"Dạo này tôi bận quá không có thời gian xem"

"Ừm"

Tôi ừm như kiểu muốn kết thúc cuộc trò chuyện tại đây thì thấy Sóc đứng dậy đi về phía tôi. Anh đi đến đưa tay về phía tôi, tôi đang không hiểu anh đưa tay ra phía tôi là muốn lấy cái gì thì anh ngồi xuống bên cạnh nó nói :

"Anh test xong rồi, cho anh mượn lại cái điện thoại tí nhen"

Nó mở túi anh ra đưa điện thoại cho anh, xong anh vòng tay ra phía sau ghế nó gác tay lên thành ghế, nó thì vẫn không để ý lắm nên vẫn ngồi bình thường. Anh bấm bấm gì đấy rồi đưa lại điện thoại cho nó cầm. 

"Anh cầm đi đưa em làm gì?"

"Cất hộ anh đi, anh không sử dụng nữa"

Anh tự mở túi, bỏ điện thoại vào rồi khóa lại

"Em ngồi xem thế chán không"

"Em bình thường"

"Mà anh kia em quen à?"

Nó nhìn anh rồi quay sang nhìn ông chú Trung thì thấy ổng đi lúc nào không hay.

"Em có quen sơ sơ"

"Thế à"

"Ừm"

Anh ngồi nói chuyện với nó thêm 1 tí thì cũng tới giờ để khán giả vào ghế ngồi thế là nó bảo anh đi lên đi. Anh nhìn nó tí thì cũng đi lên:

"Đợi anh xong việc nhé, love you"

Nó lườm anh, cái thằng cha này tới giờ nữa rồi đó.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...