Mười tám đêm mộng xuân - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-04 20:23:12
Lượt xem: 83

6.

Sau khi trải qua chuyện của Trương Hải, những người muốn khống chế Thích Quang đều không còn ý định đó nữa.

Cũng có người tò mò, vì sao Thích Quang chạm vào rất nhẹ đã có thể bẻ gãy tay Trương Hải, chẳng qua tất cả suy đoán đều dừng lại ở bên ngoài phòng làm việc của Thích Quang.

Cũng may ba tháng sau, đã có đề tài mới thay thế chuyện này.

Sau khi báo cáo quý mới được công bố, tất cả mọi người đều sợ ngây người, công chờ phá sản này dưới sự điều hành của Thích Quang doanh thư đã tăng gấp ba lần. Đây là chuyện lúc trước nghĩ cũng không dám nghĩ.

Ánh mắt mọi người nhìn Thích Quang, ngoại trừ sợ hãi ra, còn có một chút kính nể.

Ngay khi tôi cho rằng mọi chuyện sẽ thuận lợi phát triển thì Thích Quang bỗng nhiên gọi tôi ra ngoài ăn cơm, nhưng xe lại chạy về phía nhà cũ của nhà họ Thích.

"Không phải đi ăn ở khách sạn sao?"

“Đến nhà anh, nói là có tiệc nhận thân gì đó.”

Tôi rút bàn tay ra khỏi tay anh, ngồi thẳng người: “Tiệc nhận thân, quan trọng như vậy mà anh cũng không chuẩn bị sao?”

Tôi nhìn mái tóc đã lau khô tóc khi tắm của Thích Quang nhưng nó rối bù, vì liên tục tăng ca nên đôi mắt đục ngầu, áo sơ mi trên người cũng không được ủi. Nếu cứ mang bộ dạng này xuất hiện ở bữa tiệc dành cho giới thượng lưu e rằng người ta sẽ nói đứa con thất lạc của nhà họ Thích thật không biết cư xử, tiệc nhận thân cũng không biết trau chuốt một chút.

"Là đột xuất thông báo cho anh, hay là đã thông báo trước mà anh quên?"

“Đột xuất.”

Thích Quang lời ít ý nhiều, tôi lại tức giận không chỗ phát tiết. Cái tên Thích An kia vì muốn Thích Quang ủy thác quyền hành cho mình mà cái gì cũng dám làm.

Biệt thự Nhà họ Thích ở vùng ngoại ô, hiện tại đã đi được một nửa đường, nếu đi mua đồ thì không còn kịp. Cũng may xe của Thích Quang đủ sang trọng, bây giờ tôi dùng máy nước nóng trên xe nấu nước ủi quần áo cũng còn kịp.

Nhưng khi tôi nói với Thích Quang "Cởi quần áo ra", Thích Quang lại đỏ mặt.

“Bây giờ, bây giờ sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/muoi-tam-dem-mong-xuan/chuong-6.html.]

Thích Quang dừng xe, lắp bắp, hơi run.

“Đúng vậy, nhưng không cần cởi quần, cởi áo sơ mi cho em là được rồi, em ủi áo cho anh, trì hoãn sẽ trễ đó.”

Thích Quang đơ người, một lúc lâu sau mới không tình không nguyện lên tiếng.

“Chờ một chút, ban đầu em muốn anh cởi cái gì?”

Cái tên này, xấu xa.

Thích Quang đến nhà họ Thích sau khi đã được tôi chải chuốt cẩn thận.

Mái tóc rối bù đã được vén lên, áo sơ mi đã thẳng thớm, âu phục đang mặc tuy rằng không đủ tinh tế nhưng vì nhan sắc xuất chúng, khuyết điểm nhỏ cũng chẳng đáng chú ý. Tóm lại, muốn giẫm Thích Quang không phải dễ.

Tuy nhiên, ngay lúc bước chân vào nhà cũ, tôi vẫn kéo Thích Quang: "Chúng ta có thể động khẩu chứ đừng động thủ, tranh thủ lấy lý lẽ để thuyết phục mọi người!"

Thích Quang mím môi, rất nghiêm túc gật đầu.

Nhưng khi người bên cạnh nhìn anh với vẻ thăm dò, Thích Quang liếc anh ta một cái, khiến anh ta run lẩy bẩy.

Tôi không khỏi nhếch khóe miệng.

Quả nhiên, khi Thích Quang vừa bước vào phòng tiệc, đã gây ra chấn động nho nhỏ.

"Oa, người kia là ai, đẹp trai quá!"

“Thư ký Lý, tôi muốn trong vòng ba phút biết toàn bộ thông tin về anh ấy.”

"Hủy cuộc họp hôm nay đi, tôi muốn làm quen với người đàn ông này ngay lập tức!"

Tôi thật sự nhịn không được nở nụ cười, cái ổ CEO này bị ném b.o.m gì vậy trời?

Thích An ở cách đó không xa thấy cảnh này, ánh mắt tối sầm, vì trạng thái của Thích Quang không chật vật như anh ta tưởng tượng nên khiến anh ta rất mất hứng.

Anh ta không vui thì tôi lại rất vui.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...