Một Câu Chuyện Ngọt Ngào - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:52:27
Lượt xem: 1,072

21. 

 

Trợ lý nói cho tôi biết, Tống Từ Dịch đuổi Lâm Mạt cùng với đàn anh đã tuyển cô ta vào đây đi.

 

Lâm Mạt xông vào văn phòng anh, chất vấn, khóc đến tê tâm liệt phế.

 

Kết quả Tống Từ Dịch trực tiếp nói ra hành động của cô ta trước mặt mọi người.

 

Một chút mặt mũi cũng không giữ lại cho cô ta.

 

Cô ta không khóc nổi nữa, biểu cảm lộ ra tia sáng kỳ lạ.

 

Cuối cùng giống như chuột chạy qua đường, ở trong lời nói mỉa mai của mọi người mà xám xịt cúp đuôi rời đi.

 

Trợ lý: [Giám đốc quá soái! Anh ấy nói: “Thiếu chút nữa cô đã hại tôi mất đi bạn gái, tôi không báo án cô là đã đủ nhân từ!”]

 

Trợ lý: [Chị Kiều, khi nào hai người kết hôn, nhất định phải phát kẹo mừng cho chúng em, chúng em đều mong chếc đi được!]

 

Tôi cười đáp lại: [Nhất định rồi.]

 

Tài khoản xa lạ gửi hình ảnh cho tôi hôm trước lại gửi một tin nhắn đến.

 

[Kiều Sương, con khốn này, sớm hay muộn cũng sẽ rơi vào tay tao.]

 

Vừa nghe đến cái miệng lưỡi này, tôi đã biết là Lâm Dã.

 

Tôi thong dong trả lời: [Được thôi, tôi sẽ chống mắt lên mà chờ anh.]

 

Còn sợ anh ta không tới đây.

 

Sau khi tan tầm, tôi đến bãi đỗ xe để lấy xe.

 

Phía sau nhanh chóng truyền đến tiếng bước chân, còn không kịp quay đầu lại đã bị một khối vải che miệng lại.

 

Ý thức dần dần hôn mê.

 

22. 

 

Sau khi tỉnh lại, tôi phát hiện mình đang bị trói ở trên giường.

 

Trước mặt là Lâm Dã đã lâu rồi không gặp, anh ta cạo trọc đầu, khóe mắt có một vết sẹo hẹp dài.

 

Đã hoàn toàn biến thành lưu manh hung thần á.c sát.

 

Nhìn quanh bốn phía, là một gian nhà ở cũ nát, mùi thuố.c lá gay mũi trộn lẫn với mùi rượ.u cùng mùi mốc thối.

 

Lâm Dã âm trầm cười: “Không nghĩ tới sẽ lấy phương thức này gặp lại đi, Kiều đại tiểu thư?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mot-cau-chuyen-ngot-ngao/chuong-11.html.]

 

Tôi lạnh nhạt mở miệng: “Lâm Dã, bắ.t có.c là phạ.m phá.p, anh có biết không?”

 

Anh ta mỉa mai cười to.

 

“Phạ.m phá.p? Đương nhiên tao biết, này chẳng lẽ không phải là do chúng mày ép sao?”

 

“Vốn dĩ tao có thể không cần vì học phí mà đau đầu, nhưng mà chúng mày ép tao chuyển trường, tao chỉ có thể đi trộm đi cứ.ớp, đã sớm không biết phạ.m pháp bao nhiêu lần, tao còn sợ lúc này đây sao?”

 

Tôi cười nhạo: “Đây chẳng lẽ không phải anh gieo gió gặt bão? Hơn nữa anh tình nguyện đi trộm đi đoạt lấy chứ cũng đều không muốn đi làm kiếm tiề.n, tôi thật sự phục anh đấy.”

 

Anh ta dần dần thu lại vẻ tươi cười, ánh mắt càng ngày càng âm trầm, áp lực nổ tung.

 

Lâm Mạt đẩy cửa tiến vào, biểu cảm ác độc của hai anh em giống nhau như đúc.

 

“Anh, nói nhiều với nó như vậy làm gì, trực tiếp làm việc đi.”

 

Cô ta móc di động ra chuẩn bị quay chụp, trong mắt lập loè vẻ hưng phấn đầy quỷ dị.

 

“Kiều Sương, con khốn này, đã huỷ hoại anh trai tao còn chưa đủ, còn muốn huỷ hoại tao.”

 

“Không phải cao cao tại thượng sao? Tao sẽ xem khi video của mày được truyền lên mạng thì còn có thể cao cao tại thượng thế nào!”

 

Tôi cười mỉa mai: “Hai anh em chúng mày thật giống nhau, đúng là không phải người một nhà thì không tiến vào một cửa.”

 

“Hai kẻ bại hoại!”

 

Lâm Dã phát điên tiến lên xé rách quần áo tôi.

 

“Con đĩ này, mày còn dám mạnh miệng đúng không, ông đây muốn nhìn xem, đến cuối cùng miệng mày còn có thể cứng đến thế nào!”

 

Đúng lúc này, một đám cản.h sát phá cửa lao vào.

 

“Cản.h sát đây, không được nhúc nhích!”

 

Sắc mặt Lâm Mạt lập tức trắng bệch, Lâm Dã bị cản.h sát đá vào một chân, quỳ xuống mặt đất không thể động đậy.

 

Thái dương anh ta nổi đầy gân xanh, trong mắt nổi lên tơ máo màu đỏ.

 

“Con đàn bà thối này, mày ngấm ngầm giở trò! Ông đây sẽ không bỏ qua cho mày!”

 

Cản.h sát đeo xiềng xích cho anh ta, lạnh lùng nói:

 

“Trước mặt chúng tôi còn dám uy h.i.ế.p người bị hại, gan đấy!”

 

Anh ta cứng cổ không dám nói tiếp nữa.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...