Một Câu Chuyện Ngọt Ngào - Chương 12: Hoàn

Cập nhật lúc: 2024-07-04 12:43:44
Lượt xem: 1,181

23. 

 

Tống Từ Dịch vọt vào ôm chặt tôi trong ngực, hốc mắt đỏ lên.

 

Anh kiềm chế tức giận, nhìn chằm chằm Lâm Dã, giọng nói như băng lạnh.

 

“Hai anh em chúng mày, tao sẽ không bỏ qua bất kỳ đứa nào.”

 

Sau khi về nhà, Tống Từ Dịch còn nắm c.h.ặ.t t.a.y của tôi, giọng nói tràn đầy nghĩ mà sợ.

 

“Đáng nhẽ ra anh không nên đồng ý để em lấy thân mạo hiểm, nếu mà thật sự xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?”

 

Tôi ôm lấy anh, nhẹ giọng an ủi.

 

“Không có việc gì, kế hoạch của chúng ta chu toàn như vậy, có thể xảy ra chuyện gì được?”

 

Đuổi Lâm Mạt, khiến cho cô ta mất mặt chính là vì để dẫn dụ Lâm Dã ra mặt.

 

Với hiểu biết của tôi, bọn họ nhất định sẽ chó cùng rứt giậu.

 

Tôi đã sớm tìm một bảo tiêu lâu năm, tránh ở chỗ tối bảo vệ tôi.

 

Vào lúc Lâm Dã xuất hiện thì lập tức báo công an, hơn nữa đi theo tôi.

 

Chỉ cần tôi vừa xảy ra chuyện, bọn họ sẽ lập tức ra tay.

 

Từ đầu đến cuối, quyền chủ động đều ở trong tay chúng tôi.

 

Hai anh em Lâm Dã vẫn là quá ngu ngốc.

 

Nếu không thì thật là uổng phí khi tôi đã sống quá nhiều năm như vậy?

 

Ánh mắt Tống Từ Dịch lạnh lẽo: “Yên tâm, bọn họ ở trong ngục giam cũng sẽ không tốt đẹp quá đâu.”

 

Lâm Dã bắt cóc, có ý đồ xâm phạm, Lâm Mạt là tòng phạm.

 

Ở dưới sự sắp xếp của Tống Từ Dịch, bọn họ bị phán mức phạt lớn nhất.

 

Tôi nâng khuôn mặt của Tống Từ Dịch lên rồi hôn một cái.

 

“Anh trai, em rất thích dáng vẻ ác độc này của anh!”

 

Anh cố gắng kiềm chế khóe miệng, nhưng vẫn là không nhịn được cong khóe môi lên.

 

“Không phải quanh co, hôn lại đi.”

 

Nói xong thì lấp kín môi tôi.

 

Tốt thôi, lại là một đêm tốt đẹp.

 

24. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/mot-cau-chuyen-ngot-ngao/chuong-12-hoan.html.]

 

Sau khi cha nuôi mẹ nuôi biết chúng tôi chính thức ở bên nhau, mừng rỡ đến không khép miệng được.

 

“Tôi đã nói bọn họ không thể bị bẻ cong, ông còn không tin!”

 

Trong lòng cha nuôi còn sợ hãi: “Mấy ngày nay thiếu chút nữa tôi đã cho rằng con dâu mà vất vả lắm mới nuôi lớn được đã tuột khỏi tay.”

 

Mẹ nuôi trừng mắt nhìn ông một cái.

 

Tống Từ Dịch đưa cho tôi một cái mô hình kiến trúc biệt thự trước mặt cha mẹ nuôi.

 

Hoàn toàn là phong cách mà tôi thích.

 

“Đây là mô hình mà anh đã mất một tháng mới làm được.”

 

Tôi mừng rỡ nói: “Em rất thích, cảm ơn anh!”

 

Trong mắt anh tràn đầy dịu dàng: “Đây là phòng tân hôn tương lai của chúng ta.”

 

Tôi ngây ngẩn cả người.

 

Anh quỳ một gối xuống đất, lấy ra một chiếc nhẫn, điêu khắc thành hình dạng hoa tường vi mà tôi thích.

 

“Sương Sương, tuy rằng không biết lúc ấy là cái tâm tình gì, nhưng mà vào đúng giây phút em chỉ về anh, là anh biết đời này của anh sẽ không có người khác.”

 

“Là em chủ động tới gần anh, cũng là em chủ động cho anh thấy tâm ý, em đã bước chín mươi chín bước về phía anh rồi, một bước cuối cùng này, anh muốn chủ động một lần.”

 

“Sương Sương, gả cho anh đi, anh yêu em.”

 

Đây là lần đầu tiên anh nói những lời âu yếm buồn nôn như vậy, giọng nói cũng căng thẳng đến nghẹn ngào, tôi lại không thể kiềm chế mà rơi lệ.

 

Tôi liều mạng gật đầu, anh run rẩy mà lấy nhẫn ra rồi đeo cho tôi.

 

Mắt mẹ nuôi cũng tràn đầy lệ nóng, cha nuôi vui mừng mà ôm lấy bà.

 

“Thật tốt quá, cuối cùng thì Sương Sương cũng trở thành con gái ruột của chúng ta rồi!”

 

Tôi bổ nhào vào trong lòng n.g.ự.c bọn họ.

 

“Cha, mẹ, con vẫn luôn là con gái ruột của hai người, hai người đã sớm là cha mẹ ruột của con!”

 

Bọn họ hơi hơi kinh ngạc, sau đó cười rồi ôm chặt lấy tôi.

 

Giữa lúc bừng tỉnh, tôi thấy cha cười rồi nói với tôi:

 

“Sương Sương, phải hạnh phúc nhé, cha vĩnh viễn yêu con.”

 

Tống Từ Dịch dắt tay tôi, mười ngón đan vào nhau, trong con mắt đen sâu thẳm tràn đầy tình yêu.

 

Tôi nghĩ, tương lai cũng sẽ vẫn luôn hạnh phúc như vậy.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...