Mộc Đầu ***** - Phần 4

Cập nhật lúc: 2024-07-06 23:55:33
Lượt xem: 1,056

Triệu Thước đỡ Triệu Thanh Thanh dậy, nhìn nàng đầu đầy mồ hôi lạnh, nhịn không được vừa đau lòng vừa tức giận, hắn nhìn về phía ta: "Triệu Mộc Cẩn, ngươi lại làm khó Thanh Thanh..."

Hắn còn chưa nói xong đã bị Triệu Thứ Sử cắt đứt: "Nghịch tử, câm miệng!”

Triệu Thước là một công tử bột, Triệu Thứ Sử lại là người trà trộn trong quan trường nhiều năm, hắn hít sâu một hơi, chậm rãi nói với ta: "Nha đầu Thanh Thanh nói năng vô cớ, ta nhất định sẽ trừng phạt."

Triệu phu nhân vặn khăn tay, ở bên cạnh phụ họa: "Đúng vậy Mộc Cận, Thanh Thanh cũng không cố ý, con tha thứ cho Thanh Thanh lần này đi, sau đó chúng ta nhất định sẽ quản giáo thật tốt.”

Bọn họ còn muốn nói tiếp, trong đám người lại đột nhiên truyền đến một thanh âm của người cao tuổi.

“Phạt như thế nào? Quản giáo như thế nào?”

Chỉ thấy sau bình phong một vị phu nhân lớn tuổi đi ra, tóc bạc trắng, chống quải trượng, một đôi mắt phượng điềm tĩnh và đáng sợ.

Nhìn thấy nàng, Triệu Thứ Sử và Triệu phu nhân run rẩy một chút. Vị phụ nhân này chính là khách quý quan trọng nhất trong yến tiệc sinh thần lần này, Tạ lão phu nhân.

Tạ lão phu nhân là thân muội muội (em gái ruột) của đương kim thái hậu, xuất thân cực kỳ cao quý, thuở nhỏ không thích trang phục đỏ mà thích vũ trang, lúc còn trẻ là nữ tướng danh dũng thiện chiến, một đôi song thương (hai thanh giáo) xuất thần nhập hóa.

Sau đó nàng được gả cho Trấn Viễn Hầu, sinh ra bốn nam tử, năm xưa phu quân nàng cùng ba hài tử ch..ết trận, một mình nàng nuôi nấng người hài tử cuối cùng lớn lên, hài tử này chính là chủ tướng hiện tại của Huyền Giáp doanh, Tạ Trạc tướng quân.

Ta biết, Triệu đại nhân và Triệu phu nhân vẫn muốn kết thân cùng Tạ gia, yến tiệc sinh thần lần này bọn họ vất vả lắm mới mời được Tạ lão phu nhân, chính là muốn Triệu Thanh Thanh lượn qua lượn lại trước mặt Tạ lão phu nhân cho quen mặt, về sau lại mượn cơ hội đưa ra hôn sự cho Triệu Thanh Thanh và Tạ Trạc.

Triệu Thanh Thanh dù là dung mạo hay tài năng đều xuất chúng, bọn họ có lòng tin ở trước mặt Tạ lão phu nhân nàng ta sẽ chiếm được ấn tượng ban đầu thật tốt.

Nhưng mà, giờ phút này Tạ lão phu nhân cụp mắt nhìn Triệu Thanh Thanh, trên mặt chỉ có sự lạnh lùng: "Dạy dỗ hài nhi như thế nào là việc nhà của Triệu đại nhân, lão thân không nên nhúng tay vào. Nhưng Huyền Giáp doanh là tâm huyết của vong phu (người chồng đã c..hết) ta, hôm nay Triệu nhị cô nương ở trước mặt nhiều người nói năng thiếu hiểu biết như vậy, lão thân không thể ngồi yên không để ý tới, cho nên lắm miệng hỏi một câu, mong Triệu đại nhân cho biết: Phạt như thế nào?”

Triệu Thứ Sử vuốt râu, thật lâu sau mới hạ quyết tâm, nhỏ giọng nói: "Dựa theo gia pháp, phạt ba mươi trượng.”

Hắn còn chưa dứt lời, Triệu Thanh Thanh đã ngã ngồi dưới đất.

Triệu phu nhân lập tức khóc rống lên: "Quan nhân, Thanh Thanh thân thể yếu đuối, quải trượng đầu rồng nặng như vậy, đánh ba mươi cái, không phải là muốn mạng của Thanh Thanh sao!"

Triệu Thước cũng lập tức quỳ xuống cầu xin: "Phụ thân, Thanh Thanh một nữ nhi, làm sao có thể chịu đựng khổ sở như vậy!"

Hắn vì Triệu Thanh Thanh cầu xin nhưng vẫn không quên phẫn nộ trừng mắt nhìn ta, cứ như người muốn đánh Triệu Thanh Thanh là ta vậy.

Ta không thèm nhìn Triệu Thước, xắn tay áo lên, từng vết sẹo lộ ra, có vết đao chém, có vết kiếm đâm, có vết pháo cháy, vết thương mới chồng lên vết thương cũ, nhìn qua vô cùng ghê người.

Những nữ quyến sống an nhàn sung sướng xung quanh đều sợ tới mức che mắt, không dám nhìn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/moc-dau/phan-4.html.]

Chỉ có Tạ lão phu nhân kinh nghiệm sa trường nhìn chăm chú vào những vết sẹo của ta, thở dài một hơi.

Không ai dám nói nói gì - - đều là nữ tử, ta bị thương nhiều như vậy, chẳng lẽ Triệu Thanh Thanh bị đánh vài cái cũng không được?

“Triệu đại nhân lần đầu đến Thanh Châu, tân quan thượng nhiệm tam bả hoả." Tạ lão phu nhân thản nhiên nói: "Thanh Châu là trọng địa của binh gia, Huyền Giáp doanh đời đời trấn thủ ở đây, lão thân chỉ nhắc nhở một câu, đừng làm lạnh lòng binh lính.”

**(Tân quan thượng nhiệm tam bả hoả. - 新官上任三把火:thành ngữ chỉ một quan chức mới được bổ nhiệm, để thực hiện những thay đổi táo bạo khi nhậm chức)**

Triệu Thứ Sử cắn răng: "Người đâu, xuất gia pháp, đánh cho ta!”

Trong sảnh tiệc hỗn loạn, các loại thanh âm vang xen lẫn. Gậy đánh vào da thịt, phát ra âm thanh nặng nề.

Triệu Thanh Thanh lúc đầu kêu gào thảm thiết, sau đó liền ngất đi. Triệu phu nhân khóc lớn. Triệu Thước mắng chó mắng gà, bị Triệu Thứ Sử tát cho một phát cho không dám ho he.

Ta không có ý định xem lại yến tiệc sinh thần vui nhộn này nữa, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Sau đó, Triệu Thứ Sử gọi người khiêng Triệu Thanh Thanh đang ngất xỉu về, tự mình lôi Triệu phu nhân tới trước mặt Tạ lão phu nhân, kính một chung trà.

“Lão phu nhân, lần này đúng là Thanh Thanh làm sai, nhưng kỳ thật Thanh Thanh là một nữ nhi đơn thuần lương thiện, kính xin phu nhân tha thứ cho Thanh Thanh lần này.”

Tạ lão phu nhân thản nhiên nói: "Lệnh ái muốn cầu xin tha thứ thì nên cầu xin Mộc Cận cô nương, là tướng sĩ Huyền Giáp doanh, đến tìm lão thân làm gì?"

Triệu phu nhân cười làm lành: "Thanh Thanh và Mộc Cận là tỷ muội, tỷ muội làm gì có chuyện tha thứ với không tha thứ, sau khi Mộc Cẩn vào Triệu phủ, cái gì cũng đều do Thanh Thanh lo lắng, sắp xếp.”

Tạ lão phu nhân mặt không chút thay đổi gật đầu: "Chỉ mong như thế.”

Triệu Thứ Sử và Triệu phu nhân lại đem hết mấy lời tốt đẹp ra nói: "Từ xưa mỹ nhân mộ anh hùng, Thanh Thanh nhà ta vẫn luôn nghe kể về tướng quân Tạ Trạc nên cố ý thêu khăn, đưa cho Tạ lão phu nhân và Tạ tướng quân.”

Sau khi tiễn Tạ lão phu nhân một cách thân thiện, Triệu Thứ Sử cùng Triệu phu nhân xoay người nhìn ta, sắc mặt lạnh xuống.

Triệu Thứ Sử oán hận nói: "Triệu gia ta lại có loại nữ nhi bất hiếu như ngươi, làm xấu mặt phụ thân trước mặt mọi người!"

Triệu phu nhân rơi lệ giậm chân: "Vốn dĩ hôn sự của Thanh Thanh và Tạ tiểu tướng quân nắm chắc mười phần, hôm nay thì tốt rồi, sau này nếu Tạ gia vì chuyện hôm nay có ấn tượng xấu với Thanh Thanh, ngươi là tỷ tỷ cả đời không yên ổn!”

Triệu Thước vừa mới đưa Triệu Thanh Thanh đến hậu viện cũng đã quay lại, giờ phút này không có người ngoài, hắn có thể chửi ầm lên: "Ngươi đúng là tai hoạ! Giá mà Thanh Thanh là thân muội muội của ta.”

Những lời này lập tức tác động đến nỗi sầu não của Triệu Thứ Sử và Triệu phu nhân, Triệu Thứ Sử thở dài thật sâu, Triệu phu nhân thì khóc tu tu.

Hiển nhiên, bọn họ đều cảm thấy, nữ tử dịu dàng như Triệu Thanh Thanh mới xứng đáng là nữ nhi của Triệu gia, loại hỗn thế ma vương như ta thật sự là kiếp số của bọn họ.

 

Bình luận

4 bình luận

  • dịch mượt lắm ạ truyện ý nghĩa cảm ơn nhà dịch a

    mát ci 3 tuần trước · Trả lời

    • Editor làm mượt lắm luônn,siêu hayy,cảm ơn ạaa

      Lyly 3 tuần trước · Trả lời

      • Ey truyện buồn 😭

        Lyly 3 tuần trước · Trả lời

        • Chương 3 Nghe muốn đánh vãi lôn Tin phật nên không nhìn được?tin phật mà dám làm vậy luôn hả? Giết người cho đã rồi lại kêu không dám nhìn?

          Lyly 3 tuần trước · Trả lời

          Loading...