Mộc Đầu ***** - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-07-06 20:31:05
Lượt xem: 697

Đêm đó, ta bị phạt cấm túc, sau đó chỉ có thể ở trong viện của mình, không thể đến nơi công cộng nữa.

Tiểu Đào tức giận giậm chân: "Vốn tưởng rằng phụ thân nô tỳ đem nô tỳ bán cho người khác là rất quá đáng lắm rồi, nhưng xem ra, phụ thân nô tỳ còn biết mình xấu tính, không giống những con người đạo mạo này!"

Ta nhìn nàng với vẻ thương hại.

Nàng là một người bộc trực thẳng tính, không được các chủ tử yêu thích, nếu không cũng không đến mức bị đày tới hầu hạ ta. Trong phủ này cũng chỉ có nàng đối tốt với ta, nhưng cũng không sao, ngoài phủ có rất nhiều người nhớ thương ta.

Đêm đó ánh trăng rất đẹp, bồ câu đưa thư các huynh đệ tới cho ta. Họ viết: [Mộc Đầu, đã nhận được lợn, cũng nhận được gà, chúng ta nói với tướng quân đây đều là ngươi đưa tới, tướng quân bảo chúng ta hỏi thăm ngươi ở Triệu phủ có mạnh khỏe hay không?

Chúng ta hỏi hắn vì sao không tự mình hỏi, hắn liền quay đầu rời đi, thật sự rất kỳ quái.

Đúng rồi, sau khi ngươi đi, tướng quân vốn không thích nói chuyện lại càng không thích nói chuyện, còn cầm con khỉ gỗ nhỏ ngươi tặng đến ngẩn người.]

...... Ta rất suy sụp.

Quả thật mấy năm mới vào quân doanh, ta thầm mến Tạ Trạc, điêu khắc một bức tượng nhỏ của hắn. Kết quả bị hắn kiểm tra quân vụ tìm thấy. Hắn hỏi ta: "Đây là cái gì?”

Ta không dám nhìn hắn, cúi đầu nói lung tung: "Con khỉ.”

Cũng may kỹ thuật điêu khắc của ta rất kém cỏi, Tạ Trạc quan sát bức tượng nhỏ kia trong chốc lát, liền tin. Ta tưởng hắn đã sớm vứt thứ này đi, không ngờ vẫn giữ lại.

Ta chợt xúc động và lấy giấy bút viết thư trả lời.

[Nói với tướng quân, ta muốn trở về, ta nhớ mọi người.]

Ngày hôm sau Tạ Trạc tự tay trả lời thư cho ta. Hắn viết: [Mộc Đầu, bao nhiêu người muốn làm tiểu thư Triệu phủ mà không được, ông trời cho ngươi may mắn này, ngươi hãy tiếp nhận nó thật tốt.]

Ta đọc được rồi. Tạ Trạc không cho ta trở về. Là một binh lính, ta không thể làm trái mệnh lệnh của tướng quân. Ta chỉ có thể đốt lá thư đó, nhìn ra ngoài bầu trời đêm. Triệu phủ tuy rất đẹp, nhưng ánh trăng ở Triệu phủ không sáng như trong quân doanh.

4

Sau bữa tiệc sinh thần, tình thân vốn đã nhạt nhẽo của ta và người Triệu gia càng không còn sót lại chút gì.

Triệu Thứ Sử vốn chỉ là không quen mắt nhìn ta bắt đầu rất chán ghét ta.

Triệu phu nhân ban đầu còn có phần chờ mong có chút tình cảm vì nàng là mẫu thân sinh ra ta nhưng bây giờ cán cân của nàng đã hoàn toàn đảo ngược về phía Triệu Thanh Thanh, người đã có tình mẫu tử mười bảy năm với nàng.

Còn Triệu Thước, lại càng không che giấu ác ý đối với ta, hắn dặn dò hạ nhân, cắt xén bạc của ta, cho ta cơm canh thiu, tìm mọi cách tra tấn ta, chỉ vì muốn thay muội muội của hắn trút giận.

Nhưng Triệu Thanh Thanh căn bản không giải được sự tức giận. Nàng ta thật tâm ái mộ Tạ Trạc, yến tiệc sinh thần kia nàng ta tốn mấy canh giờ trang điểm, chính là muốn biểu hiện thật tốt để được lão phu nhân yêu thích, kết quả bị ta làm cho nát bét. Bây giờ cho dù kệ nàng ta có lấy lòng thế nào, Tạ lão phu nhân đáp lại cũng không mặn không nhạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/moc-dau/phan-5.html.]

Thậm chí có một lần, khi Triệu phu nhân mang theo Triệu Thanh Thanh đi đến thăm và tỏ ý để sau này Triệu Thanh Thanh thường đến hầu Tạ lão phu nhân chơi cờ giải sầu, Tạ lão phu nhân thản nhiên nói: “Mộc Cận cô nương gần đây thế nào? Nếu nàng không bận, có thể gọi nàng tới cùng ta.”

Chuyện này đối với Triệu Thanh Thanh mà nói là vũ nhục cực lớn. Vừa trở về phủ, nàng ta liền ném tất cả đồ đạc:

"Ta làm nhiều món điểm tâm tốt như vậy, nàng nếm cũng không nếm, ngược lại hỏi thăm ả tiện nhân kia!"

Nha hoàn bên cạnh nhanh chóng bước tới trấn an: "Tạ lão phu nhân sẽ không vô duyên vô cớ như vậy, có lẽ Triệu Mộc Cẩn đã lén lấy lòng lão phu nhân.”

Như được nhắc nhở, Triệu Thanh Thanh càng căng thẳng, trong mắt lại ngấn lệ: "Ả tiện nhân kia cũng muốn gả cho Tạ tướng quân sao? Nàng ta thô lỗ như vậy, làm lính cho tướng quân đã là may mắn lắm rồii, chẳng lẽ còn muốn làm phu nhân của tướng quân!"

Nha hoàn lo lắng nói: "Ả thô lỗ kia đương nhiên là không xứng, chỉ là hiện giờ Tạ lão phu nhân đối với nàng có cảm tình, hơn nữa trên thân phận của nàng ta lại đúng là Đại tiểu thư của Triệu phủ chính thống..."

Trên bức tường bên ngoài cách họ ba thước, ta sử dụng khinh công Tạ Trạc dạy, treo ngược người lên. Hồi còn ở Huyền Giáp doanh ta là trinh sát, chịu trách nhiệm lẻn vào doanh trại địch dò la tin tức. Không ngờ là vào Triệu phủ, bản lĩnh này lại có thể phát huy tác dụng.

Cách một bức tường, nha hoàn kia tiếp tục giúp Triệu Thanh Thanh phân tích: "Lão gia và phu nhân đều là thích nhị tiểu thư, nhưng nếu là Tạ lão phu nhân bên kia chủ động đề xuất để cho Triệu Mộc Cẩn cùng Tạ tướng quân đính hôn, có lẽ lão gia và phu nhân sẽ không cự tuyệt. Dù sao đối với lão gia mà nói, nữ nhi nào gả vào Tạ gia đều có thể một bước lên mây..."

Triệu Thanh Thanh hung hăng nắm chặt khăn, cắn môi muốn bật máu.

Nàng nhỏ giọng thì thào: "Vốn dĩ ta là tiểu thư duy nhất của Triệu phủ, người gả cho Tạ Trạc nhất định sẽ là ta, vì sao nàng ta lại xuất hiện? Đã như vậy, cũng đừng trách ta lòng dạ ác độc. Lúc trước tổ mẫu ta quá mềm lòng, không thể tự tay bóp c..hết nàng, lưu lại mối họa này, hiện giờ ta tuyệt đối không thể phạm sai lầm như vậy.”

Ta ẩn mình ở trên tường, nghe Triệu Thanh Thanh cùng nha hoàn tâm phúc của nàng ta bàn kế sách.

Được thôi, nàng có kế sách của nàng, ta đây cũng có kế sách của ta.

Phi thân lẻn vào bóng đêm, ta ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Mặt trăng sắp tròn rồi.

5

Nửa tháng sau, đột nhiên có bà mối của Tề vương phủ ở kinh thành xa xôi tới.

Thì ra Tề vương thấy được một bức họa của Triệu Thanh Thanh, kinh ngạc với dung mạo xinh đẹp của nàng, vì thế tới cửa cầu hôn, hy vọng cưới Triệu Thanh Thanh làm vương phi.

Sau khi biết được tin tức, Triệu Thanh Thanh khóc đến hôn mê bất tỉnh tại chỗ, lập tức bệnh dậy không nổi.

Nguyên nhân là do Tề vương là hoàng thúc của đương kim Hoàng Thượng, hiện giờ đã là sáu mươi tuổi.

Tuổi cao không nói, hắn còn hoang dâm bạo ngược, lấy việc phòng the tra tấn nữ tử làm niềm vui.

Hai đời Tề vương phi trước đều c..hết sớm, để lại một đám hài tử suốt ngày khiến phủ Vương gia gà bay chó sủa.

 

Bình luận

4 bình luận

  • dịch mượt lắm ạ truyện ý nghĩa cảm ơn nhà dịch a

    mát ci 3 tuần trước · Trả lời

  • Editor làm mượt lắm luônn,siêu hayy,cảm ơn ạaa

    Lyly 3 tuần trước · Trả lời

  • Ey truyện buồn 😭

    Lyly 3 tuần trước · Trả lời

  • Chương 3 Nghe muốn đánh vãi lôn Tin phật nên không nhìn được?tin phật mà dám làm vậy luôn hả? Giết người cho đã rồi lại kêu không dám nhìn?

    Lyly 3 tuần trước · Trả lời

Loading...