Mộc Đầu ***** - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 18:01:38
Lượt xem: 971

Mấy ngày nay ta đã đem bán toàn bộ đồ tốt, để dành được một số tiền lớn, cầm đi đổi thành ngân phiếu.

Triệu Thanh Thanh còn muốn nói tiếp, nha hoàn trong phòng Triệu phu nhân đột nhiên đi vào.

“Nhị tiểu thư cũng ở đây." Nha hoàn hành lễ với Triệu Thanh Thanh, rồi lập tức quay đầu nhìn ta: "Đại tiểu thư, mười lăm tháng này là sinh thần của tiểu thư, phu nhân đã chuẩn bị yến tiệc, mời các nữ quyến nổi tiếng trong thành tới tham gia.”

Triệu Thanh Thanh ngẩn ra, đáy mắt ươn ướt.

Trong mười bảy năm qua, yến tiệc sinh thần này chỉ thuộc về nàng. Nàng hưởng hết mọi thứ của ta, đương nhiên cũng thay thế sinh thần của ta. Nhưng thật ra ngày này là ngày ta sinh ra, không liên quan đến nàng.

Cũng may nha hoàn kia lập tức quay đầu nói với Triệu Thanh Thanh: "Nhị tiểu thư cũng tham gia yến tiệc, phu nhân nói, sau này chính là sinh thần chung của hai vị tiểu thư.”

Trước mặt nha hoàn của Triệu phu nhân, Triệu Thanh Thanh lộ ra nụ cười dịu dàng: "Thanh Thanh đa tạ mẫu thân.”

Nhưng khi quay đầu lại nhìn ta, trong ánh mắt Triệu Thanh Thanh lại hiện ra lệ sắc. Ta biết, nàng sẽ dùng chút thủ đoạn nào đó để giày vò ta.

Quả nhiên, gần tới lúc yến tiệc bắt đầu, ta phát hiện y phục phu nhân chuẩn bị cho mình bị xé rách một lỗ lớn.

Nha hoàn Tiểu Đào mới được phân đến phòng ta gấp đến độ rơi nước mắt: "Phải làm sao bây giờ, chúng ta không có y phục khác để tham dự yến tiệc. Buổi chiều chỉ có nhị tiểu thư tới đây, y phục này nhất định là nàng làm hỏng. Tiểu thư, chúng ta mau đến chỗ phu nhân giải thích rõ ràng, để phu nhân ban thêm một bộ y phục đi!"

Ta lắc đầu: "Không cần.”

Triệu Thanh Thanh làm như vậy, hiển nhiên là đã có sự chuẩn bị. Cho dù ta đến chỗ Triệu phu nhân cáo trạng, đến lúc đó Triệu Thanh Thanh vừa khóc vừa nháo vừa giả bộ đáng thương, ta cũng rất khó làm gì được nàng ta.

Tiểu Đào thấy ta lắc đầu, càng nóng nảy: "Chẳng lẽ không đi yến tiệc?

Ta cười nói: "Ai nói không đi? Đổi y phục không được sao.”

Cứ như vậy, khi xuất hiện trong yến tiệc, ta trên mặc áo tối màu, dưới mặc quần có quần nhỏ bên trong.

Triệu Thanh Thanh đang cùng một đám quý nữ thế gia nói chuyện phiếm, vừa quay đầu nhìn thấy ta, lập tức "Xì" một tiếng bật cười.

Những quý nữ khác theo ánh mắt của nàng nhìn về phía ta, cũng nhao nhao cười rộ lên.

“Thanh Thanh, đây là tỷ tỷ của nàng sao?”

“Nàng ta ăn mặc như vậy, giống như một thôn nữ hạ đẳng.”

“Đúng vậy, ngay cả nô tỳ trong nhà ta cũng cao quý hơn nàng ta.”

“Thanh Thanh, không phải ta lắm miệng, vị tỷ tỷ này ăn mặc như vậy xuất hiện ở yến tiệc, thật sự làm mất hết mặt mũi của Triệu phủ.”

Triệu Thanh Thanh mỉm cười, nghe những quý nữ này chê cười ta mà không nói một lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/moc-dau/phan-3.html.]

Chờ nghe đủ, nàng ta mới vui vẻ đi tới trước mặt ta, cao ngạo nói: "Tỷ tỷ, tỷ cũng nghe thấy, cũng không phải là muội cố ý làm khó dễ, mà là tất cả mọi người đều cảm thấy tỷ thất lễ."

"Là tiểu thư của Triệu phủ, phải bảo vệ mặt mũi Triệu gia. Bộ trang phục này của tỷ thật xấu hổ, tỷ không có lễ nghi mà một tiểu thư xuất thân quý tộc nên có, lập tức rời khỏi yến tiệc."

Ta sử dụng thái độ vô lại cà lơ phất phơ mỉm cười đáp lại nàng, Triệu Thanh Thanh bị ta đánh giá đến phát sợ, càng tức giận: "Tỷ nhìn cái gì?"

Ta chỉ chỉ lỗ tai: "Vị tiểu thư giả mạo của Triệu phủ này nói chuyện, giống như thân phận của danh bất chính ngôn bất thuận của ngươi, giọng như muỗi vo ve, ta không nghe được."

Triệu Thanh Thanh bị ta đ.â.m trúng chỗ đau sâu nhất, nàng lớn tiếng nói: “Ta nói y phục này của ngươi rất mất mặt! Không xứng đến đây dự yến tiệc! Mau rời đi!”

Một tiếng này ngay cả người ở tiền sảnh cũng nghe được, Triệu phu nhân cùng mấy vị phu nhân lớn tuổi vội vàng chạy tới: "Chuyện gì vậy?"

Triệu Thanh Thanh bĩu môi, ra vẻ đáng thương: "Mẫu thân, tỷ tỷ không có lễ nghĩa, con bảo tỷ trở về nhưng tỷ ấy lại không trở về..."

Nàng còn chưa dứt lời, ta đã lui về phía sau một bước, quỳ một gối xuống.

Triệu Thanh Thanh ngây ngẩn cả người. Nàng không hiểu ta đang làm gì.

Quý nữ thế gia sẽ không hành lễ như thế này, đây là hành lễ của binh lính Huyền Giáp doanh.

Ta cao giọng mở miệng: "Không phải ta không muốn đi, mà là thật sự không cách nào gật bừa với Thanh Thanh cô nương. Vừa rồi Thanh Thanh cô nương nói mọi người đều nghe thấy, nàng nói ta ăn mặc như vậy quá mất mặt, nhưng cô nương có có biết, bộ y phục này là gì không?”

Lời này vừa nói ra, bao gồm Triệu phu nhân ở bên trong, tất cả người lớn tuổi ở đây sắc mặt tất cả đều tái nhợt.

Triệu phu nhân cười mỉa, cố gắng hòa giải: "Tiệc sinh thần đang vui, Mộc Cận con quỳ làm gì, trong phòng bếp nhỏ có bánh hạt dẻ mới làm, nhanh dẫn tỷ tỷ đi nếm thử..."

Ta không để nàng nói sang chuyện khác, trực tiếp cắt đứt lời.

“Y phục này là chiến phục tiên đế khâm ban cho Huyền Giáp doanh.” Ta cao giọng nói.

Sắc mặt Triệu Thanh Thanh lập tức trắng bệch. Thần sắc tất cả quý nữ vừa rồi chê cười ta, cũng đều ngưng đọng, ngây ra như phỗng.

"Lúc ấy Huyền Giáp doanh có một trận đại thắng quân địch ở Tỏa Hà, đi hơn ba ngàn dặm, hộ tống tiên đế hồi triều. Ban đêm tiên đế lên thành lâu, cảm động và nhớ nhung vô số vong linh tướng sĩ, để tưởng niệm, ngài đã tự mình bàn bạc bản vẽ với thợ khéo tay của Ti Y cục, thiết kế chiến phục mới cho Huyền Giáp doanh. Áo này nhẹ nhàng giữ ấm, chống bụi chống bùn, dáng vẻ xấu xí, dễ dàng ẩn nấp, n.g.ự.c mỗi người đều thêu số hiệu, nếu bằng hữu đồng hành hy sinh, chúng ta sẽ cắt số hiệu của họ xuống, tự khâu lại cho mình."

Ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên lưng của ta, nơi đó có một dãy số, mỗi cái đều đại diện cho một binh sĩ Huyền Giáp doanh c..hết trận ở sa trường.

“Ta luyện võ nhiều năm, thông qua nhiều lần tuyển chọn, mới thành công tiến vào Huyền Giáp doanh, đạt được một kiện chiến y như vậy. Bởi vậy Thanh Thanh cô nương nói nó quá mất mặt, ta thật sự không thể gật bừa.”

Ta còn chưa dứt lời, cả người Triệu Thanh Thanh đã mềm nhũn, ngã xuống đất.

Trong khoảnh khắc này, đã có hạ nhân đi bẩm báo cho Triệu Thứ Sử, không bao lâu sau Triệu Thứ Sử và Triệu Thước liền vội vàng chạy tới, các nữ quyến trẻ tuổi nhao nhao lùi lại sau bình phong lảng tránh.

 

Bình luận

4 bình luận

  • dịch mượt lắm ạ truyện ý nghĩa cảm ơn nhà dịch a

    mát ci 3 tuần trước · Trả lời

  • Editor làm mượt lắm luônn,siêu hayy,cảm ơn ạaa

    Lyly 3 tuần trước · Trả lời

  • Ey truyện buồn 😭

    Lyly 3 tuần trước · Trả lời

  • Chương 3 Nghe muốn đánh vãi lôn Tin phật nên không nhìn được?tin phật mà dám làm vậy luôn hả? Giết người cho đã rồi lại kêu không dám nhìn?

    Lyly 3 tuần trước · Trả lời

Loading...