Mây tan trăng sáng - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-04 22:06:55
Lượt xem: 405

05

 

Sau hòn non bộ.

 

Thẩm Diên kéo tay áo Lục Hoài Uyên, sẵng giọng: “Không phải Hoài Uyên ca ca nói, nữ nhi của Huyện lệnh Trường An không ra khỏi cửa lớn một bước, nổi danh ngoan ngoãn hiền đức sao? Thái tử lại còn hỏi nàng có hôn phối hay không? Nàng dựa vào cái gì?! Ta mới là nữ nhân tôn quý nhất của Đại Lương trong tương lai, Hoài Uyên ca ca từng nói, muốn giúp ta.”

 

Lục Hoài Uyên hơi lo lắng trấn an: “Diên Nhi đừng vội, chuyện đại sự của ta và nàng, chỉ là một tiểu cô nương, không làm hỏng được.”

 

“Không được, Thái tử hôm nay vừa hỏi, đã có hứng thú với nàng, Hoài Uyên ca ca hãy thúc giục người nhà nhanh chóng đi hợp canh thiếp, chỉ cần cưới vào cửa, dù thế nào cũng có thể nắm nàng ta trong tay.”

 

Lục Hoài Uyên nhíu mày không nói, hắn muốn cưới, nhưng điều kiện tiên quyết là, muốn một người có thể thay hắn xử lý chuyện nhà, hầu hạ phụ mẫu. Tạ Oản ta, là hắn nhìn nhầm.

 

Nghe Thẩm Diên nói vậy, sau lưng ta phát lạnh.

 

Vốn định từ bỏ ý định kết thân của Lục Hoài Uyên, nhưng hôm nay nếu vì một lời của Thái tử mà lại đẩy nhanh toàn bộ tiến trình, vậy thì mất nhiều hơn được.

 

Hai người phía trước đã rời đi, ta đang cẩn thận cân nhắc phương pháp đối phó, lẳng lặng đứng tại chỗ, không hề phát giác phía sau có người tiếp cận.

 

Giọng nói trầm thấp khàn khàn từ phía sau truyền đến: “Tạ Oản, điều hôm nay nàng muốn, là không gả cho Lục Hoài Uyên sao?”

 

Là Thái tử.

 

Hôm nay ta và Lục Hoài Uyên tranh nhau giương cung bạt kiếm, người có tâm ngẫm nghĩ liền biết, ta cũng không che giấu, xoay người cúi đầu đáp vâng.

 

Người tới che mặt cười khẽ, quạt ngọc trong tay khẽ vẩy, ta bị ép ngửa đầu, nhìn thẳng về phía đôi mắt như châu như ngọc kia.

 

“Chỉ là không gả cho hắn phải không?”

 

“Vậy Đông Cung thì sao, Tạ Oản, nàng có muốn không?”

 

Ta không trả lời trực tiếp mà thay đổi câu chuyện: “Điện hạ cho rằng, đối với một cô nương mà nói, kết cục tốt nhất là gì?”

 

Thái tử nhíu mày, thử thăm dò đáp: “Đối với cô nương mà nói, phải gả cho lang quân như ý, phu thê ân ái hòa thuận, gia tộc thịnh vượng bền vững.”

 

Thấy ta mỉm cười, Thái tử tiếp tục nói: “Tạ Oản, cô thích sự thông minh của nàng, nếu nàng nguyện tiến vào Đông Cung, cô có thể cho nàng vị trí Thục Nghi, sau này, phải dựa vào bản thân mình để tranh giành.”

 

Ân huệ của Hoàng thất, với thân phận này của ta được phong Thục Nghi của Thái tử đã là vinh quang cả nhà.

 

Chỉ là sống lại một đời, có một số việc, ta cũng không thể hiểu rõ hơn.

 

Thâm cung và trạch viện này, nói cho cùng, có gì khác biệt chứ?

 

Số mệnh của nữ nhân, chẳng lẽ phải phụ thuộc của nam nhân và gia tộc sao?

 

Lần này, ta cũng muốn tranh cãi với chính mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/may-tan-trang-sang/chuong-3.html.]

 

Ta giả vờ sợ hãi, quỳ xuống đất bái: “Điện hạ minh giám, dân nữ xuất thân thấp kém, tài mạo chẳng qua do trau dồi mà có, thực sự không xứng để lọt vào mắt xanh và nhận ân trạch của điện hạ.”

 

Thái tử híp mắt, cười nói: “Vào phủ Thái tử, nàng có thể danh chính ngôn thuận hối hôn với Thám Hoa, Tạ Oản, nữ tử kết hôn, phụ mẫu mai mối một lời nặng ngàn quân*, cơ hội bày ra trước mắt, nàng nên nghĩ kỹ đi.”

 

*(quân, đơn vị trọng lượng thời xưa của Trung Quốc, 30 cân là một quân; một lời ngàn quân: ý chỉ sức nặng của lời nói)

 

Ta lắc đầu, cúi đầu không nói.

 

Hôn sự với Lục Hoài Uyên đương nhiên sẽ bị hủy.

 

Nhưng có thể giúp ta, cũng không phải Thái tử, mà là Công chúa.

 

06

 

Ung Dương công chúa Lý Thừa Quân, là tỷ tỷ cùng mẹ vớiThái tử.

 

Hôm nay ta đáp lại kế sách kiềm chế Bắc Tề Nam Việt, chuyện này ở kiếp trước, trước khi Bắc Tề đạp phá Thiên Sơn nhập quan, công chúa đã từng dùng huyết lệ can gián.

 

Lúc đó, sau khi gả vào Lục gia, vì xử lý nhà cửa, lao tâm lao lực gần như bỏ hết tất cả những sở thích trong khuê phòng, thứ duy nhất ta còn cầm trên tay, chính là lén lút để dành được kinh quyển tàng thư.

 

Thứ đệ của Lục Hoài Uyên đậu tiến sĩ, thậm chí là do ta tận tay dạy dỗ.

 

Lúc ấy Bắc Tề nói dối do vô tình nên mới g..iết quan điều giao phụ trách ngoại sự của Y Lâm thành ở biên cảnh Đại Lương, quay đầu liền cầu hòa với Đại Lương

 

Lời khuyên can của Ung Dương công chúa, cùng suy nghĩ của ta khi đó không mưu mà hợp.

 

Thế nhưng Đại Lương do được hưởng hòa binh lâu ngày, người thượng vị được hưởng lạc an nhàn đã sớm đã mất đi ánh mắt và tâm huyết, công chúa và bệ hạ mâu thuẫn đến giương cung bạt kiếm, cuối cùng lấy danh nghĩa nữ tử không được can thiệp vào chính trị, không chỉ cấm túc công chúa ở phủ, còn hạ lệnh cho nàng đi hòa thân để ổn định Bắc Tề.

 

 

Dã tâm của Bắc Tề rất rõ ràng, cuối cùng vẫn đạp phá quan ải Thiên Sơn.

 

Ung Dương công chúa một mình ám sát Vũ Văn Nhạc thất bại, c..hết vào đêm trước khi hiến tế.

 

Một nữ tử vô cùng tài giỏi không nên có vận mệnh như vậy.

 

Tiệc rượu sắp tàn, ta lấy cớ không uống được nhiều, cố ý đi vòng quanh điện, lâu không rời đi.

 

Thị tỳ của Ung Dương công chúa đi xuống, ân cần hỏi: “Tạ cô nương, công chúa hỏi, có cần mời đại phu đến xem chút không?”

 

Ta gật đầu, nhẹ giọng nói: “Đa tạ công chúa quan tâm, làm phiền tiểu cô nương hồi bẩm công chúa, đại phu đúng là cần, nhưng người cần xem bệnh, không phải ta, mà là toàn bộ Đại Lương.”

 

Thị tỳ quá sợ hãi, nhưng vẫn ổn định tâm thần, chạy bộ vài bước hồi bẩm nguyên văn tới công chúa.

 

Ung Dương công chúa đưa tay vuốt tóc mai, tập trung nhìn ta, trầm giọng nói; “Tạ Oản, ngươi đi theo ta.”

Bình luận

3 bình luận

  • Nhắc đến Nam Việt, tự nhiên muốn drop 🤸🏻

    Đinh Linh 5 ngày trước · Trả lời

  • Lâu không đọc cổ đại, lại phải lưu roài >~

    qz 1 tuần trước · Trả lời

  • Hóng chương mới quá

    Lponlal 1 tuần trước · Trả lời

Loading...