Chạm để tắt
Chạm để tắt

KHƯƠNG THƯ - Chương 09

Cập nhật lúc: 2024-08-07 12:54:04
Lượt xem: 4,807

Rõ ràng bọn ta chỉ mới làm phu thê được hai tháng.

 

"A Thư, nếu thật sự không thoát thân được thì hãy nói dối rằng nàng đang mang thai. Nghiêm gia có thể tìm người giải quyết hậu quả chuyện này." - Hắn thì thầm vào tai ta, rồi đưa cho ta một lá bùa hộ mệnh.

 

Ta gật đầu.

 

Sau khi Thái phu nhân xuống xe, thấy hai bọn ta nói chuyện không ngớt, bà ấy lập tức nói với Nghiêm Toản: “Không cần phải tự làm khó mình.”

 

Nghiêm Toản chỉ đành thưa vâng, rồi lui sang một bên.

 

Ta theo Thái phu nhân tiến vào cổng cung, ngồi lên kiệu khởi hành đến cung Quý phi.

 

Kiệu ngừng trước cửa cung, nội thị đã đợi sẵn từ lâu, đó chính là vị thái giám mà ta đã gặp vào đêm tân hôn.

 

Vị thái giám kia rất thân thiện, dẫn bọn ta vào trong.

 

Quý phi ngồi ngay ngắn trên ghế chủ, mặc triều phục, dung mạo diễm lệ, có nét sâu sắc như Nghiêm Toản, vô cùng xinh đẹp.

 

Thái phu nhân đưa ta vào quỳ lạy hành lễ.

 

Hành lễ xong, Quý phi bước xuống nắm lấy tay Thái phu nhân, hai mắt rưng rưng: “Mẫu thân không đến thăm nữ nhi chừng được nửa năm rồi.”

 

Thái phu nhân cũng rơm rớm nước mắt, nhưng vẫn mỉm cười dỗ dành: “Đã bấy nhiêu tuổi rồi mà còn khóc như con nít thế, khiến cháu dâu chê cười.”

 

Quý phi gật đầu với ta.

 

Rồi nói tiếp: "Mẫu thân có mắt nhìn. Thê tử của A Toản quả nhiên điềm tĩnh, phong thái không tồi."

 

Ta vội vàng nói: “Đa tạ Quý phi nương nương.”

 

Hàn huyên với nhau vài câu, trong lúc cung nữ đi dặn dò bày biện bữa trưa thì người trong cung Hoàng hậu đột nhiên tới.

 

"Hoàng hậu nương nương muốn gặp Nghiêm thị phụ. Thiếu phu nhân, xin mời." - Vị quan nội thị kia rất cường thế, sau khi hành lễ với Quý phi sau khi, hắn ta lập tức nhìn về phía ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khuong-thu/chuong-09.html.]

 

Sắc mặt Quý phi nương nương tối sầm, nhưng không dám trái ý Hoàng hậu: “Bổn cung cùng đi với ngươi. Cháu dâu còn trẻ tuổi, sợ không biết phép tắc, xúc phạm đến Hoàng hậu."

 

Quan nội thị kia lại ngăn cản: “Nương nương, Hoàng hậu chỉ mời Thiếu phi nhân của Nghiêm gia thôi. Xin nương nương và Thái phu nhân thứ lỗi."

 

Ta nhìn về phía Quý phi nương nương: "Nương nương, Hoàng hậu nương nương bằng lòng gặp thần là xem trọng Nghiêm gia, cũng là phúc khí của Nghiêm thị và nương nương."

 

Trong mắt Quý phi nương nương hiện lên vẻ khen ngợi, nhưng cũng có phần lo lắng.

 

Thực sự không thể giữ lại, chỉ đành phải cho qua.

 

Ta lặng lẽ đi sau lưng quan nội thị, có thể cảm nhận được đồ vật giấu trong thắt lưng, trong đầu tính toán nhanh vài điều.

 

Ta nghĩ mình sắp c.h.ế.t trong cung. E rằng trước khi c.h.ế.t sẽ phải nếm một chút khổ sở.

 

May thay việc buôn bán của ta lớn mạnh, sau này đệ đệ sẽ không phải lo về chuyện ăn uống, chuyên tâm học hành, có kiến ​​thức kề bên, còn có vài người ta để lại cho đệ ấy, đệ ấy có thể sống sung túc và bình an cả đời.

 

Đệ ấy là một đứa trẻ mềm yếu, chắc chắn sẽ đối xử tử tế với người mẫu thân phát điên của mình.

 

Ta chỉ cần đi tốt bước đầu tiên, làm tốt thanh đao này, thì Nghiêm gia có thể lợi dụng chuyện  này để vùng lên và báo thù cho ta.

 

Số tiền phủ Vệ Quốc Công bị lừa, mẫu thân phát điên và cả cái c.h.ế.t của ngoại tổ phụ đều phải đòi được công đạo. Thân phận ta thấp kém, không đáng tiếc.

 

Thứ duy nhất ta không nỡ bỏ chính là người nhiều lần dặn dò ta phải cẩn thận ở cổng cung, Nghiêm Toản.

 

Ta không thể ở bên hắn đến bạc đầu.

 

5.

Ta gặp được mẹ con Ngô thị trong cung của Hoàng hậu.

 

Ngô thị vẫn đoan trang và tao nhã như cũ, phong thái thướt tha, Uyển Đồng có gương mặt xinh đẹp, thanh lịch, trẻ trung và hoạt bát.

 

So đi sánh lại, bộ quần áo lỗi thời và nặng nề của ta trông cứng nhắc và thảm thương.

Loading...