Chạm để tắt
Chạm để tắt

Không phải là duy nhất - 6

Cập nhật lúc: 2024-09-12 21:19:57
Lượt xem: 1,907

“Cô ấy sẽ không có việc gì." Cố Dịch Niên vừa lắc đầu, vừa tự an ủi mình: "Cô ấy là người giảo hoạt, nhất định là đang lẩn trốn.”

 

Cố Dịch Niên không quan tâm những lời khuyên can, sai người chuẩn bị máy bay tư nhân. Hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất đi tới Bắc Âu, bắt người về.

 

Chỉ là còn chưa ra khỏi cửa bệnh viện đã bị người ta đưa về phòng bệnh.

 

Để phòng ngừa vết thương trên người hắn nặng thêm, mẹ Cố Dịch Niên đành phải sai người trói hắn lên giường, tiêm thuốc an thần. Bà ấy chưa bao giờ thấy dáng vẻ điên cuồng mất lý trí của con trai mình.

 

Cố Dịch Niên từng đưa Hướng Noãn về nhà, chỉ là hoàn cảnh của cô không tốt, tâm tư nặng nề không đủ sạch sẽ, trên người gánh vác quá nhiều thứ.

 

Bà Cố sống hơn nửa đời người, cũng từng nhìn thấy thủ đoạn của người phụ nữ bên cạnh chồng mình, bà ấy chỉ đơn giản không muốn con trai lặp lại cuộc sống ấy.

 

“Mẹ, cầu xin mẹ để cho con đi tìm cô ấy.” Cố Dịch Niên gầy gò trên giường bệnh cầu xin.

 

Bà Cố mềm lòng, đồng ý với con trai, chỉ nói hắn cố gắng điều trị cho tốt, bà ấy sẽ người tìm trở về.

 

Nhà họ Cố tận dụng tất cả quan hệ, vẫn không làm nên chuyện gì, chỉ tìm được một quyển nhật ký, và một phiếu báo cáo kết quả mang thai.

 

Báo cáo cho thấy, Hướng Noãn đã mang thai hơn ba tháng.

 

Đôi mắt Cố Dịch Niên đỏ lên, đầu ngón tay run rẩy mở nhật ký ra.

 

[Cố Dịch Niên!

 

Anh từng nói, ngắm cực quang cùng người mình yêu, kiếp sau sẽ gặp lại nhau. Đáng tiếc, chúng ta chưa từng cũng nhau ngắm, cũng đã xa nhau rồi.

 

Em đã đưa con đến xem, cực quang rất đẹp. Nếu anh ở bên cạnh, chắc chắn cũng sẽ rung động trước sự kỳ diệu của thiên nhiên.

 

À, em đng mang thai, mặc dù anh kế hoạch rất tốt nhưng sinh mệnh này vẫn là lén lút tìm đến, đây có phải là ràng buộc chưa dứt của chúng ta không?

 

Rõ ràng em là nạn nhân của việc lớn lên trong môi trường này, nhưng vào lúc này, em thực sự muốn giữ đứa con của anh lại.

 

Nhìn thấy tin đính hôn của anh và Hứa Kiều Kiều, em đã hủy vé máy bay trở về. Trên đường đi nhìn thấy những điều mới mẻ, cho dù là một đám mây bình thường, em cũng muốn chia sẻ với anh.

 

Nếu là trước kia, trăm triệu lần em cũng không dám nghĩ, em biết chúng ta chênh lệch, cho nên một khoảnh khắc cũng không dám dừng lại, mới dám lấy chút dũng khí ở bên ạnh anh.

 

Tuyết lớn đang nuốt chửng em và con, chúng em có thể không bao giờ trở về được nữa. Ý trời là như thế, em và đứa bé trong bụng cho tới bây giờ đều không được mong đợi.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-phai-la-duy-nhat/6.html.]

 

Trên giường bệnh Cố Dịch Niên đã sớm khóc không thành tiếng.

 

Ngày hẹn dừng lại ở ngày 20/02, là kỷ niệm 10 năm họ ở bên nhau.

 

Dòng cuối cùng của nhật ký là: [Cố Dịch Niên, chúc anh tân hôn vui vẻ, sớm sinh quý tử.]

 

12

 

Cố Dịch Niên giống như thay đổi thành một người khác, ánh mắt ngây dại nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Mấy ngày nay, Cố Dịch Niên hồi tưởng lại từng chuyện về Hướng Noãn. Họ đã ở bên nhau 10 năm. Hơn ba nghìn sáu trăm năm mươi ngày đêm hoà quyện vào nhau, hỗ trợ lẫn nhau. Hắn đã sớm hãm vào, không thể tự kiềm chế, không chỉ là thân thể mà cả tinh thần.

 

Ở chung với Hứa Kiều Kiều vài ngày, hắn mới hiểu được. Thứ hắn muốn không phải là người phụ nữ sự dịu dàng vây quanh hắn, mà là người mà chỉ cần một ánh mắt của hắn, đã có thể vượt qua ngàn vạn trở ngại cùng hắn vượt qua tất cả khó khăn.

 

Nhưng hắn đã đánh mất người đó, cùng với đứa con của mình. Lúc đó hắn đã làm gì? Hắn đang bận đính hôn với người khác.

 

Nghĩ tới đây, trái tim Cố Dịch Niên như muốn nổ tung. Tiếng rên rỉ khó kiềm chế xuyên qua lồng ngực, như sắp chết. Cố Dịch Niên nằm trên giường, dựa vào dinh dưỡng bổ sung để kéo dài tính mạng.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Lục Minh Cảnh tới thăm hắn vài lần, thấy hắn tuyệt thực, không khỏ mắng to: "Vừa rồi cậu làm cái gì thế? Hiện tại người đã chết, cậu còn giả vờ làm gì?"

 

Cố Dịch Niên nghe được giọng Lục Cảnh Minh liền giãy giụa, nhưng vì thể lực không đủ nên chỉ có thể ôm cổ phản bác: “Cô ấy không chết! Cô ấy không chết! Cô ấy và con tôi đều khoẻ.”

 

Nếu không phải Cố Dịch Niên trông không giống như sắp chết, Lục Minh Cảnh quả thực muốn đánh người này một trận.

 

“Vậy cmn cậu đi tìm cô ấy đi! Giả bộ c.h.ế.t này cho ai xem!”

 

Nghe vậy, Cố Dịch Niên giống như được bơm thêm máu, bảo người ta bưng thức ăn tới, liều mạng nhét vào miệng. Dạ dày của hắn đã bị tổn thương từ lâu, hắn chỉ có thể quỳ xuống đất và nôn mửa.

 

Hứa Kiều Kiều thấy Cố Dịch Niên chuyển biến tốt đẹp, đến thăm.

 

Về chuyện của Hướng Noãn, trong lòng cô ta tuy rằng căm ghét, nhưng người đã chết, tranh giành cùng một người c.h.ế.t thật sự mất giá. Huống chi thông gia giới hào môn, vợ chồng phần ai chơi nấy đếm không xuể.

 

Cố Dịch Niên ngoại hình đẹp, gia cảnh tốt, mà cô ta cũng rung động với hắn. Nghĩ theo hướng tốt, lâu ngày sẽ sinh tình. Nghĩ theo hướng xấu, thủ đoạn trong giới hào môn từ nhỏ cô ta đã được chứng kiến, mưa dầm thấm đất, cũng có thể ứng phó bảy tám phần. Chỉ cần có một đứa con, sau này sẽ không có gì phải lo.

 

Nhưng mà, vừa vào cửa đã bị Cố Dịch Niên gắt gao bóp cổ.

 

Loading...