Chạm để tắt
Chạm để tắt

Không phải chàng - 4

Cập nhật lúc: 2024-08-21 17:26:03
Lượt xem: 273

Phủ doãn báo cáo rằng Lưu Như Ngọc thực sự là cùng Nhiếp chính vương tham gia cung biến lần này. Nhưng điều rất thú vị là thông tin Lưu Như Ngọc cung cấp cho Nhiếp chính vương đều là sai sự thật. Ngay cả cái gọi là lối đi bí mật vào hoàng cung bị đánh cắp từ dinh thự của công chúa cũng đều là giả. Hắn cố tình đến gần Nhiếp chính vương để gây rối.

 

Một lúc lâu sau ta mới hỏi Lưu Như Ngọc nếu không để Phủ doãn điều tra kỹ lưỡng chuyện này, thật sự xử tử hắn như một kẻ phản bội, thì toàn bộ Lưu gia sẽ bị liên lụy, hắn không sợ sao?

 

Lưu Như Ngọc lạnh lùng đáp: "Trường hợp xấu nhất là nàng g..iết ta, nhưng sẽ không động tới Lưu gia, bởi vì trong Lưu gia vẫn còn có Lưu Như Hoài."

 

10

 

Ta đưa trả Lưu Như Ngọc về phủ, thay Lưu Như Hoài vào cung. Ngày Lưu Như Hoài vào cung, trong triều mọi người đều phản đối, tất cả họ đều nói rằng ta không nên ưu ái huynh đệ cùng một phủ, vì điều đó trái với quy định. Nhưng ta từ chối lắng nghe.

 

Lưu Như Hoài được đón vào cung với nghi lễ hoành tráng nhất.

 

Buổi tối, Lưu Như Hoài ngồi bên giường vẻ mặt khổ sở, ta đơn giản chỉ nghĩ hắn mệt vì buổi lễ phức tạp hôm nay nên thổi nến và đi ngủ với hắn.

 

Nửa ngủ nửa tỉnh, Lưu Như Hoài nhẹ nhàng ôm ta vào lòng, nhỏ giọng nói: "Nàng đạt được tâm nguyện rồi à? Công chúa, chúng ta còn một chặng đường dài phía trước."

 

Trong giây lát, ta có cảm giác lạnh ngắt, ta giả vờ ngủ không nghe thấy, khịt mũi có chút khó chịu, tự nhiên thoát ra khỏi vòng tay hắn.

 

Ta thức dậy ngay sau bình minh. Người bên cạnh đang thở đều đặn và vẫn đang ngủ say. Ta cẩn thận mở một góc tay áo của hắn, bên trong có vài vết roi mờ nhạt còn chưa lành.

 

Vẫn là Lưu Như Ngọc.

 

11

 

Lần này ta không vội vạch trần hắn mà muốn xem hắn định làm gì. Lưu Như Ngọc đã thay đổi cách cư xử bình thường và nghiêm túc đóng vai ca ca của mình, nói chuyện nhẹ nhàng và ân cần.

 

Ta vốn không phải là người tốt nên ta quyết định chơi đùa với hắn. Ta ra lệnh cho người đưa cho hắn chiếc cổ cầm do Nguyễn phi của do nội tổ phụ ta để lại.

 

Mối quan hệ giữa nội tổ phụ ta và Nguyễn phi vốn không tốt lắm.

 

Khi sứ thần Tây Vực vào cung, nội tổ phụ của ta đã đưa cho Nguyễn phi chiếc đàn cổ cầm này để nàng chơi trước mặt các sứ giả Tây Vực.

 

Việc một phi tần thể hiện kỹ năng nghệ thuật của mình cũng tương đương với sự sỉ nhục. Sau đó, Nguyễn phi đã cho niêm phong cổ cầm này, để nàng luôn có thể ghi nhớ sự tàn nhẫn của hoàng đế.

 

Chuyện này mọi người trong ngoài cung đều biết. Lưu Như Ngọc nhất định cũng biết.

 

Lúc chạng vạng, ta hỏi Nguyệt Nương bên cạnh, Lưu Như Ngọc phản ứng thế nào?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-phai-chang/4.html.]

 

Nguyệt Nương cúi đầu nói: "Bệ hạ, Lưu tiên sinh nói rất thích, chờ bệ hạ có thời gian tới nghe hắn đánh đàn."

 

Ta thật sự thích điều này.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

“Chỉ tối nay thôi, bảo hắn đợi.”

 

12

 

Đã nửa đêm rồi mà ta vẫn chưa có ý định đến. Nguyệt Nương có chút lúng túng đến gần hỏi ta: "Bệ hạ, nghe nói Lưu tiên sinh còn chờ ở nơi đó, có muốn phái người bảo hắn đi ngủ trước không?"

 

Ta ngoảnh mặt đi. Mãi cho đến khi tia nắng ban mai đầu tiên ló dạng, ta mới thong thả đi về phía Điện Triều Vân.

 

Ta không đi với cung nhân mà bước vào một mình. Lưu Như Ngọc vẫn ngồi trước đàn, không hề nhắm mắt. Không biết hắn đã duy trì tư thế này bao lâu, phải tốn rất nhiều công sức mới đứng dậy vẫy tay chào ta.

 

Ta hỏi hắn có trách ta không. Lưu Như Ngọc lắc đầu. Ta mỉm cười kể cho hắn nghe một câu chuyện: “Vào cái đêm ta và đệ đệ của ngươi kết hôn, hắn đã bắt ta phải đợi lâu như vậy.”

 

“Cây nến đỏ đã tắt, mãi đến rạng sáng hắn mới xuất hiện.”

 

"Sau đó, có một nữ nhân tên Nhược Dư tới cửa phủ của ta, ta mới biết đệ đệ của ngươi đã có người trong lòng rồi, không biết có phải đêm tân hôn hắn mới đi tìm người đó hay không."

 

Lưu Như Ngọc bị sốc và gần như vô thức vặn lại ta: "Hắn không làm thế."

 

13

 

Lưu Như Ngọc biết mình đã nói quá nhiều, không dám nói thêm gì với ta, chỉ cung kính nói: "Đệ đệ của ta nghịch ngợm, nhưng hắn nhất định quan tâm bệ hạ."

 

Ta gật đầu, tiến lại gần và dùng đầu ngón tay nâng cằm hắn lên. Lưu Như Ngọc ngày thường trông có vẻ hung dữ nhưng thực chất hắn là người ngay cả khi đến gần cũng đỏ bừng mặt vì xấu hổ.

 

Ta trầm ngâm nhìn khuôn mặt sắp đỏ bừng của hắn: "Còn ngươi thì sao? Ngươi cũng quan tâm đến ta à?"

 

"Tất nhiên."

 

"Được rồi, ta chỉ cảm thấy hậu cung vắng quá, muốn chọn nhiều người đưa vào. Như Hoài, ngươi có thể cùng ta đi chọn."

 

Cơ thể của Lưu Như Ngọc đột nhiên cứng đờ, hắn có vẻ như không thể tin được vào những gì mình đang nghe. Hắn hỏi thêm: "Bệ hạ, nàng muốn chọn người mới sao?"

 

 

Loading...