Chạm để tắt
Chạm để tắt

Không phải chàng - 3

Cập nhật lúc: 2024-08-21 17:25:42
Lượt xem: 231

Lưu Như Ngọc không bao giờ đến chỗ ta nữa. Mỗi ngày mỗi đêm hắn đều ở cùng Nhược Dư, ngắm hoa ngắm trăng, uống trà, uống rượu. Hắn diễu hành quanh kinh thành cùng với Nhược Dư dưới mắt của ta.

 

Ngay cả tiểu thị nữ bên cạnh cũng không khỏi nhắc nhở ta: “Công chúa, nếu người cứ tiếp tục như vậy, hồ ly tinh đó sẽ thật sự chiếm được trái tim của phò mã.”

 

Ta không quan tâm: "Dù sao thì ta cũng không muốn hắn."

 

Vì vậy ta để hắn nuôi những người khác trong nhà và đối xử tốt với họ, thậm chí còn che đậy cho hắn trước mặt phụ hoàng. Mọi người đều biết, nếu phò mã có phòng ngoài là tội nặng và sẽ bị c..hặt đầu.

 

Sau này, khi Nhược Dư được chẩn đoán có hỉ mạch, nàng ta thường ôm bụng đến chỗ ta để thể hiện sức mạnh của mình, lúc thì nói là đói, lúc thì bảo là khát.

 

Ta sai người hầu cố gắng hết sức đáp ứng nhu cầu của Nhược Dư. Nàng ta cho rằng ta yếu hơn nàng, sự kiêu ngạo của nàng càng cao hơn.

 

"Công chúa đừng lo lắng quá, khi hài tử được sinh ra, nhất định sẽ hiếu thuận với công chúa."

 

Ta bình tĩnh nhìn cái bụng căng phồng của Nhược Dư và nói: “Thật đáng thương, con nàng sinh cũng chỉ là thứ tử”.

 

Nhược Dư tức giận trước lời nói của ta đến nỗi ngày hôm đó nàng ta đã gọi vô số đại phu đến hỗ trợ an thai.

 

Lưu Như Ngọc, người mà đã lâu ta không gặp, cũng đến hỏi ta về tội ác đêm hôm đó.

 

“Là nàng muốn giữ Nhược Dư, hiện tại cũng là nàng không thể chịu đựng được nàng ấy. Công chúa, thật khó đoán được nàng đang nghĩ gì.”

 

Ta nghe nói Nhược Dư bị động thai, dù có bao nhiêu đại phu tới khám cũng không thể làm gì được, nàng ta cũng bắt đầu trở nên mất bình tĩnh.

 

Ta không tin mình có thể làm được điều đó chỉ bằng một câu nói. Ta đã chán ngấy việc nhìn thấy những cách đổ lỗi thô thiển, từ khi ta mới 5 tuổi ở trong cung những chuyện như thế này ta đã chứng kiến rất nhiều. Tuy nhiên, ta không có thời gian để nói chuyện với hắn, cũng không cần phải tranh cãi, vì lúc đó ta còn việc quan trọng hơn phải làm.

 

8

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Phụ hoàng ta không có hoàng tự, chỉ có ba công chúa.

 

Mấy năm trước đại tỷ ta xuất giá ngoài Vạn Lý Trường Thành, ta được phép ở lại kinh thành vì ta là hậu duệ trực hệ của trung cung, muội muội ta mới năm tuổi, vẫn còn được quý phi nương nương nuôi dưỡng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-phai-chang/3.html.]

 

Thấy phụ hoàng mình đã già và không có hoàng tự, Nhiếp chính vương càng trở nên thèm muốn ngai vàng.

 

Mấy ngày trước phụ hoàng đã triệu ta vào cung để bàn cách đối phó với Nhiếp chính vương. Người nói rằng sau khi mẫu hậu ta qua đời, ta là người duy nhất người có thể tin tưởng.

 

Dù là công chúa nhưng ta đã được tiếp xúc với thuật trị quốc từ khi còn nhỏ. Hơn nữa, triều đại của chúng ta từ lâu đã có tiền lệ về việc nữ nhân trở thành hoàng đế. Nếu ta xưng đế lúc này thì sẽ không có nhiều trở ngại.

 

Phụ hoàng yêu cầu ta bí mật chiêu mộ binh sĩ và huấn luyện cẩm y vệ của riêng mình. Chỉ cần đợi sự việc xảy ra và thông báo cho thiên hạ về tham vọng của Nhiếp chính vương.

 

Ngày đó đến thật nhanh. Một cơn bão đang ập đến kinh thành, bầu trời cũng trở nên tối tăm. Lợi dụng lúc phụ hoàng ta lâm bệnh nặng, tính mạng đang nguy hiểm, Nhiếp chính vương đã dẫn một binh sĩ vào cung dưới cái cớ là Quý phi nương nương đã lừa dối Hoàng đế.

 

Bọ ngựa rình rập ve sầu trong khi chim vàng anh đi theo phía sau. Khi người của Nhiếp chính vương gần như kiệt sức, ta lao vào cùng với đội quân bị phục kích. Hắn tưởng mình sẽ sớm giành được ngai vàng nhưng lại bị can thiệp bởi ta, một công chúa mà hắn luôn coi thường.

 

Thấy sự việc bị bại lộ mà không có tiến triển gì, Nhiếp chính vương đã tự sát trước ngai vàng của hoàng đế. Nhưng ta vẫn đã muộn một bước, vị Quý phi nương nương bị bắt làm con tin và tra tấn dã man đã trút hơi thở cuối cùng.

 

Nàng giao muội muội cho ta và nói với ta rằng phụ hoàng ta đã đặt một bức thư bí mật dưới gối của người, sau khi người khuất núi mới được đọc nó.

 

Bức thư bí mật đó đã được chuyển đến cho ta.

 

9

 

Vào đêm trước khi ta lên ngôi, tất cả những kẻ âm mưu tham gia cung biến đều nhận tội và bị bắt. Ta lướt qua chúng từng hàng một. Ta thực sự đã nhìn thấy một người không ngờ tới trong số họ, Lưu Như Ngọc.

 

Hắn cúi đầu không chịu nhìn ta, quỳ gối trong bộ y phục đẫm máu.

 

Ta đứng trước mặt hắn và buộc hắn phải nhìn vào mắt ta, gặng từng chữ: "Ngươi thực sự có tham gia vào chuyện này sao?"

 

Không biết tại sao Lưu Như Ngọc lại đặt cược vào ta, nghiến răng nghiến lợi gật đầu.

 

Tuy nhiên ta có thể biết ngay rằng hắn đang nói dối. Ta nghe theo ý muốn của hắn, ném hắn vào đại lao, sau đó yêu cầu Phủ doãn phụ trách việc này điều tra kỹ lưỡng Lưu Như Ngọc.

 

Loading...