Chạm để tắt
Chạm để tắt

Khoá em lại - 2

Cập nhật lúc: 2024-08-10 10:35:13
Lượt xem: 539

Tôi đặt quyển bài tập của cô ấy lên một chồng quyển bài tập, mở máy tính vừa khép lại.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Trên màn hình máy tính là một diễn đàn kinh tế chuyên biệt mà tôi vô tình phát hiện ra khi lướt mạng vào năm thứ nhất. Lúc đó, tôi nghĩ mình có thể học được điều gì đó từ diễn đàn này. Thế là thử một lần thành hai năm.

Biểu tượng phòng chat ở góc trên bên phải nhảy lên, là avatar tôi quen thuộc nhất. Tôi vội vàng mở ra, hộp thoại liền nhảy ra trên trang.

[Ồ?]

Một chữ đơn giản, tôi biết cậu ấy đang trả lời tin nhắn của tôi ngày hôm qua.

Tôi vô thức gật đầu, bắt đầu đánh máy trên bàn phím.

[Haizz, vị giáo sư kia khá đẹp trai, đẹp đúng kiểu đi tới chỗ nào, ánh mắt các bạn học theo tới chỗ đó. Cũng không biết thầy ấy chịu đựng được như thế nào, nếu nhiều người đuổi theo nhìn tôi như vậy, tôi hận không thể đào đống đất chôn mình.]

Gõ xong lại cảm thấy không thích hợp, xóa toàn bộ rồi đánh lại.

[Tôi nghĩ không ra, tại sao lại muốn tôi làm lớp trưởng.]

Sau khi gửi xong, nghĩ rằng đối phương có thể sẽ không trả lời tin nhắn nhanh như vậy, tôi liền bắt đầu sắp xếp lại bài tập vừa rồi các bạn học nộp cho tôi.

Vừa sắp xếp lại vừa thở dài, tôi thật sự vô cùng vô cùng không muốn làm lớp trưởng cho lớp học này.

Vừa sắp xếp xong, trong hộp thoại liền có tin nhắn mới.

[Vậy nói ra đi, không làm lớp trưởng.]

Cái này...

[Tôi không thể nói được.”]

 

Đâu chỉ không thể nói được, tôi ngay cả nói một câu với Lộ Yến cũng không dám.

Lần này đối phương trả lời lại rất nhanh.

 

[Vậy làm lớp trưởng cũng không sao.]

...

 

[Nói thì nói!] Tôi hung hăng gõ bàn phím.

Người này là lúc tôi mới vừa tham gia diễn đàn này đã quen biết, lúc ấy xem một bài viết về phân tích tình hình kinh tế hiện đại của cậu ấy, lúc muốn rời khỏi giao diện không cẩn thận ấn vào bàn phím, viết một đống chữ lộn xộn lưu lại khu bình luận.

Lúc phát hiện ở khu bình luận không có nút xóa, tôi đã muốn hủy tài khoản ngay lập tức và đăng xuất. Nhưng trước khi tôi kịp hủy tài khoản và thoát khỏi trang web thì blogger có tên màn hình là Q đã tìm đến.

Sau khi bị mất mặt trước cậu ấy, cuối cùng tôi không hủy tài khoản mà chúng tôi còn bắt đầu làm bạn qua mạng.

 

Tôi nhìn đối phương nhắn tới hai chữ “Cố lên”, cảm thấy chuỗi nhiệt huyết vọt tới trán.

Bài tập bên cạnh máy tính đã thu đủ, tôi đứng lên, quyết định nói làm là làm.

Tôi ôm đống bài tập vọt thẳng tới bên ngoài phòng làm việc  của Lộ Yến, cửa đóng, tôi đưa một tay ra gõ.

“Cửa không khóa.” Giọng điệu dễ nghe như vậy nhưng đáng tiếc lời nói lại giống bùa đòi mạng của tôi.

Vì cuộc sống hạnh phúc của học kỳ kế tiếp, Đường Dạng cố lên!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khoa-em-lai/2.html.]

Tôi lấy hết dũng khí mở cửa, đây là phòng làm việc  cá nhân, bên trong chỉ có một mình Lộ Yến.

“Bài tập thu đủ rồi?” Lộ Yến từ phía sau máy tính ngẩng đầu lên.

Cảm nhận được tầm mắt của anh, tôi vội vàng cúi đầu, đi tới bên cạnh bàn, đặt bài tập lên.

Một, hai, ba!

“Thầy ơi, em có thể không làm lớp trưởng được không?”

 

Tôi nhìn chằm chằm đôi giày trắng kia của mình, tự nói với mình “Có thể, có thể”.

Tiếng click chuột ngừng lại, tầm mắt Lộ Yến rơi xuống người tôi: “Vì sao không làm?”

Á! Sao lại hỏi!

“Không... Không thích.”

“Vì sao không thích? “Giọng của Lộ Yến không nặng cũng không nhẹ.

Tôi khóc rồi.

 

“Chào thầy”

Đi tới dưới lầu dạy học, tôi mới nhớ tới lúc tôi chạy ra đã quên đóng cửa phòng làm việc Lộ Yến lại.

Đột nhiên, mọi cơn gió thổi qua tai đều mang theo sự xấu hổ c.h.ế.t người.

3.

 

[Đã nói chưa?]

Ngay khi tôi ngồi xuống trước máy tính, tôi thấy một tin nhắn mới hiện lên trong hộp thoại.

 

[Thật là mất mặt! Ngày mai có tiết của lớp học Thị trường tài chính. Tôi không biết tối nay tôi đi ngủ mà không đắp chăn, ngày mai liệu tôi có thể xin nghỉ ốm không đến lớp được không?]

Tôi một hơi gõ xong rồi gửi đi.

Một lúc sau, người kia gửi một chuỗi ba chấm [...]

[Cậu là lớp trưởng mà không đến lớp, giảng viên có sẽ yêu cầu các bạn cùng lớp giảng lại kiến ​​thức cho cậu không? Hoặc nhờ các bạn cùng lớp cho biết bài tập về nhà của cậu là gì để tiện lần sau cậu có thể thu bài?]

Khi nghĩ đến những sinh viên ngày mai sẽ đến ký túc xá của tôi, chào đón tôi và kiên nhẫn giải thích những điểm kiến ​​thức trong lớp cho tôi, tôi như muốn nổ tung ngay lập tức.

Quên đi.

Khi tôi đến lớp vào ngày hôm sau với quầng thâm dưới mắt, tôi không ngờ rằng hàng ghế đầu tiên chưa từng có ai chiếm giữ đã bị các bạn cùng lớp chiếm giữ.

Tốt quá rồi! Ông trời phù hộ!

Tôi vui vẻ xách túi chạy đến hàng cuối cùng. Điều khiến tôi vui nhất là mấy hàng cuối cùng không có ai.

Tài chính thị trường thật tuyệt vời!  Đây thực sự là lớp học yêu thích của tôi và tôi không có vấn đề gì khi trở thành lớp trưởng!

Loading...