Chạm để tắt
Chạm để tắt

Khi anh học pha trà, em học cách rời xa - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-07-29 18:02:42
Lượt xem: 83

Đến khi bữa tiệc kết thúc, Tống Trí Miễn vẫn không quay lại.

Tôi quay đầu lại nhìn Tần Hà Dư đang say khướt, tôi bắt xe bên đường, tính đưa cậu ấy về trường. Nhưng khi xe vừa đến gần và nhìn thấy biển số, tôi lại hối hận. 

Nhưng Tần Hà Dư đã lên xe.

Sau khi cho địa chỉ trường, tôi đóng cửa xe và im lặng.

Ánh sáng trong xe hết sức ảm đạm.

Tống Trí Miễn ngồi đó, nắm chặt vô lăng, khàn giọng nói: 

"Đã thân thiết đến mức ôm nhau rồi sao?"

"Cậu ấy say rượu."

Tôi nghe thấy sự mỉa mai trong lời nói, nhưng tôi chỉ có thể giả vờ không hiểu, thản nhiên đỡ Tần Hà Dư dậy, lấy chai dấm táo đưa cậu ta uống thêm.

Xe bỗng dưng tăng tốc.

Cái chai trong tay tôi lắc lư,tôi suýt làm đổ nó.

Tôi nhìn Tống Trí Miễn ngồi ở ghế trước, muốn nói gì đó với hắn nhưng lại thôi.

Sau khi uống một ít giấm táo, Tần Hà Dư cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, cậu ấy khẽ xoa lông mày, im lặng nhìn tôi rồi nhẹ nhàng nói:

"Cảm ơn cậu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khi-anh-hoc-pha-tra-em-hoc-cach-roi-xa/chuong-9.html.]

"Không có gì. Cậu còn cảm thấy khó chịu chỗ nào không?"

Tôi nhìn dáng vẻ mềm mại của chàng thanh niên này, không khỏi cảm thấy bất lực. 

Tửu lượng thì kém, lại còn không biết cách từ chối tiếp rượu.

Tần Hà Dư chớp mắt, lặng lẽ nhìn tôi, nhẹ giọng nói: 

"Tôi có chuyện muốn nói với cậu."

"Hmm? Cậu muốn nói gì?"

Thấy cậu ta đã khá say, tôi nắm tay anh ngập ngừng hỏi.

Tần Hà Dư quay đầu lại nhìn tôi, trên môi nở một nụ cười rạng rỡ như ánh sáng ven đường.

"Tôi…Tôi thích em!"

"Cái gì?"

Tôi hơi kinh ngạc, ngỡ mình đang mơ, nhưng Tần Hà Dư lại rất nghiêm túc nói:

“Mục San, tôi thích em.”

Lời vừa dứt.

Xe đột nhiên dừng lại, nhiệt độ như rơi vào hầm băng.

 

Loading...