Chạm để tắt
Chạm để tắt

Khi anh học pha trà, em học cách rời xa - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-29 18:01:13
Lượt xem: 184

 

"Tống tiên sinh."

Xung quanh đã có người đứng lên nâng chén mời Tống Trí Miễn. Họ nói rất nhiều lời hoa mỹ khiến tôi cảm thấy ngượng ngùng, nhưng dường như họ đều rất thích thú.

Ngoại trừ Tống Trí Miễn.

Khi người khác uống rượu, thì hắn uống trà.

Hắn bình tĩnh như thể mọi chuyện vẫn diễn ra như bình thường, ngồi trên ghế chỉ gật đầu và mỉm cười.

"Tiểu Mục."

Đồng nghiệp lại chọc tôi.

Tôi còn chưa muốn đứng dậy, nhưng Tần Hà Dư như nhìn thấu tôi, nhẹ giọng nói: 

“Cùng nhau nâng ly nhé?”

Tôi do dự mãi, nghĩ có người đi cùng cũng không tệ, liền cầm ly rượu, cùng đứng lên, học theo lời của Tần Hà Dư, hướng về Tống Trí Miễn bày tỏ sự tôn trọng.

"Tương lai còn phải học hỏi, mong anh chiếu cố."

Tống Trí Miễn đặt tay, gõ nhẹ mặt bàn, sau đó cầm cốc lên uống một ngụm.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nhưng bỗng dưng ở dưới có người khẽ đùa:

"Hai người này nhìn đẹp đôi ghê."

"Đũa lệch nhìn dễ thương thật."

Tần Trì nghe vậy cũng bắt đầu chen miệng vào: 

"Đúng thật, nhìn hai người họ rất ăn ý đó. Cả nhà nghĩ sao?"

Lời vừa dứt.

Tống Trí Miễn ho dữ dội, như bị sặc trà, mặt đỏ bừng.

"Tống tiên sinh, anh không sao chứ?"

Bầu không khí trở nên căng thẳng.

Tần Hà Dư cũng bị dọa sợ, nhịn không được phàn nàn: 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khi-anh-hoc-pha-tra-em-hoc-cach-roi-xa/chuong-8.html.]

“Uống trà cũng có thể bị sặc à?”

Tống Trí Miễn cau mày, trong tay cầm khăn giấy. Khóe mắt có vài giọt nước mắt, nhìn rất đáng thương.

"Hay là anh đi bệnh viện xem qua một chút đi?"

Tôi thấy vẻ mặt của Tống Trí Miễn không ổn, không kìm được nói.

Tống Trí Miễn nhìn tôi, đột nhiên làm ra vẻ bình tĩnh, nhẹ nhàng nói: 

"Tôi không sao."

Tôi:……

Thực sự không sao à?

Có sao thì đừng có giả vờ như không sao.

Tôi không khỏi trừng mắt nhìn hắn, chung sống ba năm, nhìn phản ứng này, tôi chắc chắn rằng hiện tại hắn đang rất khó chịu.

"Này, không sao đâu."

Tần Hà Dư có chút say, hai má ửng hồng, liếc nhìn tôi cười nói: 

“Cậu nhiệt tình quá ta.”

Tôi sửng sốt một lúc, sau đó tôi nhận ra mắt mình hơi đắm vào đó, lập tức thu lại ánh mắt.

Một lúc sau.

Tống Trí Miễn tìm lý do để về trước.

"Này, cậu với Tống tiên sinh có quen biết trước đây à?"

Tần Hà Dư vụng về hỏi thăm.

Tôi miễn cưỡng mỉm cười, nhẹ giọng nói: 

“Không quen lắm.”

 

Loading...