Chạm để tắt
Chạm để tắt

Khi anh học pha trà, em học cách rời xa - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-07-29 17:58:58
Lượt xem: 92

Hóa ra.

Tần Hà Dư cũng làm việc trong công ty này.

Trong bữa tiệc, tôi không giấu được niềm vui nhưng không ngờ rằng Tống Trí Miễn cũng sẽ tham dự.

Đã khoảng nửa phút trôi qua.

Vẫn còn chỗ bên cạnh hắn.

Có rất nhiều người muốn ngồi cạnh hắn ta, nhưng người nào cũng nhường nhau. Tôi rất sợ họ sẽ đùn đẩy và cuối cùng sẽ rơi trúng đầu tôi.

“Đừng ngại, ngồi đi.”

Tần Trì tặc lưỡi ra hiệu cho một đồng nghiệp ngồi cạnh Tống Trí Miễn, sau đó lại nhìn sang phía tôi. Tôi sợ hãi không dám nói gì, nghĩ đến việc trốn ở phía sau.

Cuối cùng.

Tần Trì liếc tôi một cái rồi lại nhìn Tần Hà Dư: 

"Hai người là thực tập sinh mới, còn chờ gì nữa? Ra chỗ kia ngồi đi."

"À! Được."

Tôi phản ứng nhanh chóng và gần như kéo Tần Hà Dư ngồi cạnh tôi để tránh phải điều chỉnh vị trí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khi-anh-hoc-pha-tra-em-hoc-cach-roi-xa/chuong-7.html.]

Tần Hà Dư nhướng mày, để tôi nắm lấy góc áo mình, nhìn thấy nụ cười trong mắt cậu ta, lòng tôi khẽ run, lập tức buông ra, nhỏ giọng nói:

"Tôi xin lỗi."

"Không sao đâu. Lần sau kéo nhẹ nhàng thôi nhé."

Tôi cắn môi, cảm thấy thật xấu hổ.

Hà Dư rất biết cách chăm sóc người khác. Cậu ấy luôn giữ thái độ dịu dàng và thỉnh thoảng gắp đồ ăn cho tôi.

Tôi đã ăn uống rất vui vẻ, thường nói thầm với cậu ấy nhiều hơn.

"Tiểu Mục, đừng nói chuyện nữa, mời rượu đi."

Tôi đang trò chuyện sôi nổi với Hà Dư, thì một đồng nghiệp bên cạnh chọc tôi một cái, tôi chợt bối rối: 

“Mời rượu? Cơ mà mời ai ạ?"

"Còn ai vào đây nữa?"

Đồng nghiệp khẽ cau mày.

Tôi ngập ngừng nhìn Tống Trí Miễn, mới phát hiện ra hắn đang nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng.

Tôi:……

 

Loading...