Chạm để tắt
Chạm để tắt

Khi anh học pha trà, em học cách rời xa - Chương 12

Cập nhật lúc: 2024-07-29 18:11:14
Lượt xem: 58

Vài ngày sau.

Mẹ tôi gọi điện đến.

Tôi do dự lúc lâu mới dám trả lời cuộc gọi, nhưng không ngờ rằng tất cả những gì tôi nhận được chỉ là một câu nói.

“Cuối tuần về nhà ăn cơm, nhớ chưa?”

Tôi:……

Thà mẹ cáu kỉnh thì không sao. Mẹ dịu dàng như này, tôi có chút sợ hãi.

Mẹ nói đã tự tay nấu và làm những món ăn mà tôi yêu thích.

Tuy nhiên.

Sự thật là bà ấy đã mời Tống Trí Miễn đến nhà.

"Mẹ nấu mì ăn liền cũng được mà? Sao phải làm mì sợi?"

Tôi thì thầm.

Mẹ tôi bưng mì ra, liếc nhìn tôi rồi nghiêm túc nói:

"Đừng lúc nào cũng trẻ con, bây giờ con mới là thực tập sinh, không biết công việc vất vả như thế nào. Trí Miễn cũng rất bận, làm gì có thời gian rảnh để đùa giỡn với con?"

Tôi cụp mắt xuống, nhìn tô mì đang bốc khói, thấp giọng thì thầm: 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khi-anh-hoc-pha-tra-em-hoc-cach-roi-xa/chuong-12.html.]

“Nhưng dù bố có bận đến đâu thì bố vẫn mua hoa cho mẹ mà.”

Mẹ tôi sững sờ một lúc.

Tôi bĩu môi nhìn mẹ: “Mẹ ơi, con ghen tị với mẹ quá.”

Mẹ tôi ngạc nhiên nhìn tôi và nói:

"Con gái, con đang nói gì thế? Trí Miễn có phải không thể không mua hoa cho con đâu? Mau bưng tô ra cho Trí Miễn đi."

Tôi:……

Nghe bực thật.

Những điều mình muốn và điều họ tự giác làm, giống nhau lắm sao?

Tôi quay mặt lại nhìn Tống Trí Miễn đang đứng ở cửa, tránh né ánh mắt lạnh lùng của hắn.

"Trí Miễn à, San San vẫn còn trẻ con lắm."

"Mình ơi, ăn nhanh đi kẻo nguội mất."

Bố tôi ngắt lời đúng lúc.

Tôi cúi đầu gằm mặt, không nói gì và tự nghĩ mình là khách đến chơi nhà.

Để tránh việc cãi nhau, dưới cái  nhìn của mẹ, tôi lên xe Tống Trí Miễn ngồi.

 

Loading...