Kết thúc một cuộc tình - Chương 15

Cập nhật lúc: 2024-07-05 23:59:09
Lượt xem: 107

15、

Hoảng hốt một lát, Lục Cảnh Hành cầm lấy di động.

Chính hắn cũng không chú ý tới, đầu ngón tay đang run rẩy không khống chế được.

Màn hình sáng lên, bên trong chất đầy chữ viết dày đặc.

Đọc từng câu từng chữ, ánh mắt dừng ở mấy chữ “Trầm cảm nặng”.

Trong đầu hắn ầm ầm ầm.

“... Trầm cảm nặng?” Khuôn mặt Lục Cảnh Hành căng thẳng, âm điệu run rẩy từ kẽ răng tràn ra.

Hắn bỗng nhiên nhớ tới, Kỷ Chỉ Y đứng ở trước mặt hắn, hết lần này đến lần khác cầu xin tình yêu, cầu xin hắn ôm mình.

... Cho nên, là cô bị bệnh, chống đỡ không nổi nữa sao? Đến cuối cùng cô quyết tâm gạt tất cả mọi người, đi đến biển sâu?

Cảnh sát gật đầu nặng nề, ánh mắt nhìn về phía hắn lại có chút kỳ quái.

“Anh là chồng của người c..hết, vậy mà không biết cô mắc bệnh tâm lý nghiêm trọng sao? Qua di thư có thể thấy cô ấy bị bệnh cũng không phải trong thời gian ngắn. Có một số người sở dĩ lựa chọn tự sát, không phải là không có nguyên nhân. Nếu có hi vọng sống, có ước mơ, sẽ không có ai lựa chọn kết thúc cuộc sống đau đớn như cả.”

Trong phòng im lặng, không ai mở miệng nữa.

Lục Cảnh Hành siết chặt di động, từng bước máy móc đi ra khỏi đồn công an.

Trái tim như co rút lại, càng rụt càng chặt, cho đến truyền đến từng cơn đau buồn, siết đến không thở nổi.

Bóng lưng hắn vô cùng chán nản.

Lục Cảnh Hành mở cửa xe, ngồi vào ghế lái, cầm lấy đơn ly hôn Kỷ Chỉ Y đưa cho hắn.

Sau khi quan sát một hồi, lồng n.g.ự.c không hiểu sao dấy lên lửa giận, càng đốt càng cháy, đốt đến mơ hồ khó chịu.

Lục Cảnh Hành bỗng nhiên giơ tay, hung hăng xé đơn ly hôn thành từng mảnh nhỏ!

Giấy vụn bay xuống, bị hắn phát tiết giẫm lên.

Lục Cảnh Hành cười khẩy nói nhỏ: “C..hết thì sao?”

Cho dù cô c..hết, hắn cũng sẽ không thích cô.

Lục Cảnh Hành lấy di động ra, gọi điện thoại cho A Hạo.

“A Hạo, gọi mọi người trong đội, đến chỗ cũ uống rượu, tôi mời khách.”

Một giờ sau, câu lạc bộ Dạ Ngữ.

Tất cả đội viên của đội đua đều đã đến, thấy hắn đanh lạnh lùng ngồi trên sô pha.

Dưới ánh đèn lờ mờ, con ngươi hắn tối đến không lộ ra chút sáng.

Mọi người nhìn xung quanh một vòng, nhao nhao lộ ra ánh mắt ngầm hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-thuc-mot-cuoc-tinh/chuong-15.html.]

“Anh Cảnh không gọi Thẩm Lạc Yên sao.”

Lục Cảnh Hành nhấp một ngụm rượu, vung tay lên: “Nào, các cậu tự chơi đi, hôm nay cứ chơi hết mình.”

Nói xong, hắn cũng mặc kệ những người khác, chỉ là tự mình uống rượu, hết ly này đến ly khác.

Mọi người ngồi xuống, nhưng không có tâm tư giải trí, không ngừng liếc trộm hắn.

Trạng thái hiện tại của Lục Cảnh Hành rất kỳ quái, thay vì nói là uống rượu, càng giống như là đang chuốc say chính mình.

A Hạo nắm chặt ly rượu, mượn cơ hội cạn ly, tiến lên đáp lời.

“Anh Cảnh, anh không sao chứ?”

Lục Cảnh Hành nhíu mày, lạnh mặt: “Tôi sao có thể có chuyện?”

“Chuyện của chị dâu, anh cũng đừng quá tự trách, có tâm sự thì nói với anh em một chút...”

“Tôi không sao!”

Đáy mắt Lục Cảnh Hành hơi say, không vui: “Không phải là vợ đã c..hết sao? Tôi không có tình cảm với cô ấy!”

Không khí xung quanh chợt ngưng tụ.

Không một ai nói chuyện.

Chỉ có A Hạo xấu hổ cười ha ha: “A, phải phải...”

Nhưng người sáng suốt vừa nhìn cũng biết, Lục Cảnh Hành như vậy căn bản không phải không có việc gì.

Bên tai Lục Cảnh Hành yên ắng, trong thoáng chốc nhớ tới trước kia.

Mấy năm trước đội đua bắt đầu có thành tích, hắn thường tham gia tiệc xã giao và tiệc rượu đêm khuya.

Kỷ Chỉ Y đến tìm hắn vài lần, đứng ở bên ngoài ngoan ngoãn khéo léo nói tới đón hắn về. Khi đó Lục Cảnh Hành tuổi trẻ cao ngạo không thích bị quản giáo, người khác hỏi, cũng không nói thật, liền cố ý làm cho cô khó xử, chỉ nhàn nhạt nói: “Cô ta ấy à? Chỉ là một người đại diện mặt dày mày dạn, có tư cách gì tới kiểm tra.”

Thật đúng là coi mình là vợ hắn sao.

Sau đó...

Hắn không nhớ rõ lúc trước Kỷ Chỉ Y phản ứng như thế nào.

Sau đó Kỷ Chỉ Y không đến đón hắn nữa, mà yên lặng chờ ở nhà.

Lục Cảnh Hành phiền não xoa xoa chân mày, đầu bắt đầu đau.

Liên tiếp uống vài bình, cồn chậm rãi làm tê liệt tư duy, làm hắn có chút phân không rõ hiện thực và ký ức.

Trong thoáng chốc, Lục Cảnh Hành nghiêng đầu, thấy Kỷ Chỉ Y đứng ở cửa.

Hắn vụt một cái đứng dậy, cầm áo khoác đi về phía bên kia.

“Vợ tôi tới đón tôi về nhà.”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...