Chạm để tắt
Chạm để tắt

Kẻ trộm thuốc - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-29 21:13:03
Lượt xem: 1,938

Quả nhiên, trong một đoạn camera khác, sự thật được phơi bày.

 

19:34, Tần Hoài xuống lầu. 

 

Anh ta mở nắp chai thuốc, lấy hết thuốc hạ sốt ra bỏ vào túi áo. 

 

Sau đó cho vào túi khác mấy viên thuốc nhìn rất giống nhau. 

 

Lúc đó, nếu trong tay tôi có dao, có lẽ tôi đã c.h.é.m thẳng vào màn hình camera rồi.

 

Quản lý khu cũng thấy video đó, "Cái này... bạn trai của chị đang làm gì vậy?"

 

Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình, "Tìm đường chết."

 

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

...

 

Sao chép xong video, tôi đi tìm người giao hàng.

 

"Thuốc của tôi bị mất, tôi đang điều tra ai đã làm việc này, nếu anh chắc chắn là đã gửi đúng, tôi cần quay video làm bằng chứng."

 

Người giao hàng kích động: "Chị quay đi! Chúng tôi cũng có giới hạn, ai rảnh mà đi ăn cắp đồ của các người! Đừng có mất gì cũng đổ lỗi cho chúng tôi!"

 

"Được, vậy tôi quay nhé, anh nói đúng các từ khóa đã đề cập."

 

Tôi giơ điện thoại lên, người giao hàng chỉnh lại quần áo, nhìn vào ống kính nói:

 

"Tôi là Lý Khải, nhân viên giao hàng của xx, vào lúc 19:53 ngày 28 tháng 12 năm 2022 đã nhận gói hàng gửi dưới tên cô Chu An, mã số gói hàng là: 150173934649334, gửi một chai thuốc, do bạn trai của cô ấy đưa cho tôi. Tôi chắc chắn gói hàng đã được gửi đi bình thường, không mở nắp chai thuốc."

 

Tôi bấm lưu lại. 

 

Người giao hàng vẫy tay không kiên nhẫn.

 

"Xong chưa, tôi còn phải đi giao hàng."

 

Tôi mỉm cười: "Xong rồi, cảm ơn anh."

 

Tôi lấy điện thoại ra, xem lại ba đoạn video, bấm tải hết lên icloud. 

 

Có ba đoạn video này cùng với kết quả kiểm tra thành phần thuốc trong tay bố tôi, cùng dấu vân tay trên chai và viên thuốc, tôi có thể kết tội Tần Hoài trước tòa.

 

Nhưng như vậy đã đủ chưa?

 

06.

 

Một người bạn có người thân làm bác sĩ ở bệnh viện Hòa Hợp đã hỏi thăm giúp tôi. 

 

Tình trạng của mẹ tôi chưa đến mức tồi tệ nhất, khả năng tỉnh lại ở giai đoạn đầu là rất cao. 

 

Cậu ấy còn gửi cho tôi vài trường hợp tương tự để tôi đừng quá lo lắng.

 

Sự sợ hãi xuất phát từ sự không hiểu biết.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ke-trom-thuoc/chuong-4.html.]

Sau khi biết được vài trường hợp thành công, tôi lập tức gửi cho bố và cô xem, chúng tôi đã yên tâm hơn nhiều.

 

Sau khi làm xong mọi việc, tôi bắt xe đến nhà Đỗ Niệu.

 

Khi vào nhà, hai người họ không chơi game nữa.

 

Tần Hoài đã bị sốt, sức khỏe cũng yếu hơn, anh ta đang nằm trên giường Đỗ Niệu mà kêu rên. 

 

Khi Đỗ Niệu mở cửa, vẻ mặt cô ta đắc ý.

 

"Chà, chị dâu đến nhanh thật."

 

"Xin lỗi nhé, tối qua là đêm Giáng Sinh, chúng tôi đã hẹn trước là không mang theo bạn gái."

 

Tôi mỉm cười. Đưa tay sờ lên n.g.ự.c Đỗ Niệu. Cô ta không mặc áo ngực.

 

Xem ra tất cả đều dành cho bạn trai sắp c.hết của tôi. 

 

Đỗ Niệu bị tôi làm giật mình, vội vàng lùi lại một bước, hét lên: "Chị làm gì vậy!"

 

Tôi thản nhiên nói.

 

"Không phải là không mang theo bạn gái sao? Để tôi xem cô là nam hay nữ?"

 

"Cảm giác khá tốt, có người đàn ông nào như vậy giới thiệu cho tôi không?"

 

Mặt Đỗ Niệu lập tức xanh lét, nhưng nhanh chóng khôi phục lại, diễn kịch tiếp.

 

"Chị dâu, chị không thích tôi chơi với Tần Hoài, có gì cứ nói thẳng."

 

Tôi gật đầu: "Cô thật đê tiện."

 

Đỗ Niệu tưởng tôi sẽ nói lý lẽ, nói rằng đó là bạn trai của tôi, cô không thể balabala. 

 

Không ngờ bị tôi mắng thẳng mặt, cô ta sững sờ không nói nên lời.

 

Tôi đưa chai nước khoáng uống dở cho cô ta.

 

"Tôi không mang quà đến, cái này cho cô."

 

"Dù sao cô cũng thích nhặt đồ thừa của người khác."

 

"Cô không chê bẩn, tôi biết."

 

Nói xong, tôi đẩy cô ta ra, đi thẳng vào trong và kéo chăn lên.

 

"Tần Hoài, đi thôi, xe đang đợi dưới lầu."

 

Tần Hoài trên giường chỉ mặc quần đùi, co ro.

 

Chuyện gì đã xảy ra giữa hai người, tôi không quan tâm nữa.

 

Khiến hai người phải trả giá mới là điều tôi muốn. 

Loading...