Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tổng tài hoá bướm - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-07 19:52:17
Lượt xem: 397

Nghe tôi nói xong, người bạn thân nhất của tôi gật đầu: “Mình không biết tại sao, nhưng mình cảm thấy cậu nói chí lý. Vậy cậu dự định làm mẹ đơn thân sao?"

"Đương nhiên."

Thời Đình Chi đã là nam chính, anh ta nhất định sẽ ở bên nữ chính, tôi là tấm lá chắn, cho nên nhất định phải tránh xa nhóm nhân vật chính. Nếu anh ta biết tôi có thai, theo tính cách của tổng tài bá đạo, đứa trẻ chắc chắn sẽ không được giữ lại. Tôi tự nhủ, nhưng tâm trạng lại thấp thỏm không thể giải thích được.

“Vậy cậu tính giải thích với con mình về cha nó như thế nào…”

Lời nói của người bạn thân nhất đã nhắc nhở tôi. Thế là ngày hôm sau, tôi đến tiệm in và in một bức ảnh đen trắng bằng khổ A4.

7

Khi cô bạn thân Vương Nhiên đến gặp tôi, cô ấy nhìn thấy những bức ảnh trên tủ, sợ hãi mở miệng: “Anh ta, anh ta, anh ta… c..hết rồi à?”

Tôi liếc nhìn cô ấy: "Dĩ nhiên là không. Đây là cách mình định giải thích cho con mình biết cha nó ở đâu.”

Người bạn thân nhất của tôi đã đồng ý: "Trâu bò! Cậu phải giấu cho kỹ, nếu bị Thời Đình Chi phât hiện thì xong đời."

Tôi hiểu ý cô ấy, dù sao thì bị làm như thế này ai lại không thấy xui xẻo chứ

Tôi gật đầu: “Đương nhiên”

Ước chừng hiện tại anh ta đã ở bên nữ chính rồi, không có tôi làm tấm lá chắn, mối quan hệ của họ sẽ tiến triển nhanh hơn.

8

Bảy tháng sau, tôi hạ sinh một bé trai.

Nhóc con rất đẹp trai, ngoan ngoãn, khuyết điểm duy nhất là trông rất giống Thời Đình Chi, ngay cả chỉ số IQ của nó cũng được thừa hưởng từ Thời Đình Chi, rất thông minh.

Chỉ là tôi ở một mình với đứa con nhỏ, hàng xóm xung quanh rất tò mò, khi nhìn thấy bức ảnh đen trắng ở giữa tủ, họ đều nhìn tôi với ánh mắt cảm thông và không dám hỏi gì.

Phải đến ba năm sau, những người hàng xóm mới nhiệt tình giới thiệu đối tượng cho tôi gặp mặt. Để không làm tổn thương lòng tốt của họ, tôi chỉ biết lấy khăn ướt lau nước mắt khi họ nhắc đến cha thằng nhỏ và bắt đầu khóc, tạo ra khung cảnh vô cùng có hồn.

Họ không nói được gì nữa, nhưng tin đồn lan khắp khu chung cư rằng tôi yêu cha của nhóc con đến phát đ..iên.

Với những tin đồn truyền miệng từ hàng xóm, ngay cả nhóc con cũng bị ấn tượng bởi kỹ năng diễn xuất tuyệt vời của tôi. Đôi khi kỹ năng diễn xuất bùng nổ, tôi cũng sẽ vừa trò chuyện bát quái với chị hàng xóm, vừa dùng câu chuyện tự bịa ra để kể về tình yêu giữa mình và Thời Đình Chi.

Chị hàng xóm lau nước mắt: "Cô nói thật sao? Anh ấy đã biến thành một con bướm vào ngày anh ấy c..hết?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tong-tai-hoa-buom/3.html.]

Tôi gật đầu mà không hề đỏ mặt.

Mặc dù có người giữ trẻ ở lại để chăm sóc em bé nhưng cuộc sống đôi khi có thể hơi nhàm chán. Sau này, câu chuyện dần phát triển, tôi còn kể chuyện thường xuyên mơ thấy mình và Thời Đình Chi vẫn còn yêu nhau.

Chị hàng xóm nhìn tôi đầy cảm động nhưng tối hôm đó về nhà, chị ấy đã treo một thanh kiếm gỗ gụ lên cửa.

9

Vừa đứng dậy, tôi đã nhìn thấy nhóc con đang ngồi đối diện bàn ăn.

"Mẹ ơi, sao mắt mẹ đỏ thế?"

Tôi tội lỗi ngoảnh mặt đi, không nhìn nhóc con đáng yêu mặc quần yếm mà nhìn ra ngoài cửa sổ, thở dài rồi nói nhỏ: “Đêm qua mẹ lại mơ thấy cha con.”

Thật ra, là do tôi thức khuya để trở nên nổi tiếng.

Có lẽ để làm nổi bật tâm trạng hiện tại của mình, mắt tôi đột nhiên khô khốc vô cùng, tôi vô thức chớp mắt, nước mắt dần rơi xuống. Tôi vội lấy tờ giấy ra lau khóe mắt. Khi ngước lên, tôi nhìn thấy thằng bé với vẻ mặt đau khổ và chị gái hàng xóm vừa bước ra ngoài cửa.

Cô ấy đặt mớ rau xanh trên tay cạnh cửa rồi thở dài: "Em gái, thật sự không dễ dàng với cô. Đây là rau mẹ chồng tôi mới gửi ở quê lên.”

Tôi cảm ơn cô ấy.

Đây là chung cư cao cấp, mọi người đều khỏe mạnh, nhưng rau xanh như vậy vẫn còn hiếm.

Cho đến khi cô ấy rời đi, tôi mới chú ý đến chú gấu con có vẻ mặt trang nghiêm, nó từ từ trèo ra khỏi ghế ăn với cái m.ô.n.g nhỏ nhô ra, đi đến tủ để tấm ảnh.

Tạch!

Thái dương tôi rung lên vì sợ hãi. Tôi chưa kịp hỏi đã nghe thấy thằng bé quỳ ở đó nói với giọng nhẹ nhàng dễ thương: "Cha đừng lo lắng, con sẽ chăm sóc mẹ thật tốt."

C..hết tiệt, ai đã dạy nó điều này thế?

Tôi thậm chí có thể tưởng tượng rằng Thời Đình Chi đang ở đây... Tôi sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh.

"Con yêu, con đang làm gì vậy? Ai đã dạy con?"

Tôi nhanh chóng bước tới và cố gắng kéo chú gấu con nhỏ lên. Thằng bé đứng dậy và nháy mắt với tôi:“Con muốn cha ra đi sẽ yên tâm hơn. Dì hàng xóm bên cạnh nói con đã lớn rồi, nên chăm sóc mẹ thật tốt.”

[Bạn đang đọc truyện của Nhân Trí page đăng tại Monkeyd.vn]

Tôi cảm thấy thật dễ chịu, bước tới và ôm nhóc con vào lòng, đây phải là nhóc con của riêng tôi.

Loading...