Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THU TĨNH - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-09-06 23:40:04
Lượt xem: 1,318

Nghe những lời khen ngợi của đồng nghiệp trong công ty, tôi cảm giác như mình đang quay về thời học sinh.  

 

Lúc đó cũng thế—  

 

Họ khen ngợi Bùi Ngôn Tri và ghen tị với tôi.  

 

Vì vậy, tôi bảo trợ lý chia những bó hoa hồng ra: "Tôi dị ứng với phấn hoa, nếu mọi người thích thì cứ lấy đi."  

 

Mấy cô gái trẻ liền vui mừng mỗi người cầm lấy một bông hoa.  

 

"Em sẽ thử lấy may từ phó tổng Tân, mong là cũng gặp được một người đàn ông tốt như tổng giám đốc Bùi!"  

 

"Em cũng muốn, em cũng muốn!"  

 

Chẳng mấy chốc, bó hoa hồng lớn đã được chia hết, chỉ còn lại vài chiếc lá rơi rụng.  

 

Tôi cúi đầu nhìn hộp cơm trên bàn, rồi trước mặt tất cả mọi người, tôi ném thẳng hộp cơm vào thùng rác.  

 

Phớt lờ những ánh mắt sững sờ và ngạc nhiên, tôi mỉm cười nhún vai: "À, tôi dị ứng với cơm hộp."  

 

Lúc này, tất cả mọi người đều nhận ra có gì đó không ổn.  

 

Đặc biệt là mấy cô gái đang cầm hoa hồng, trông rất lúng túng.  

 

"Không cần lo lắng. Hoa này khá đắt, vứt đi thì tiếc lắm, đừng lãng phí." Tôi trấn an họ.  

 

"Chị Thu Thu, chị cãi nhau với tổng giám đốc Bùi sao?"  

 

Một cô gái thân thiết với tôi rụt rè hỏi.  

 

"Không có cãi nhau."  

 

Tôi nhìn thấy Bùi Ngôn Tri đứng sau lưng nhóm đồng nghiệp, anh ta ngây ngẩn nhìn những bông hồng trên tay họ.  

 

Khi ánh mắt anh ta chạm đến chiếc hộp cơm quen thuộc trong thùng rác, đôi mắt anh ta đột nhiên đỏ hoe.  

 

Vì thế, tôi nhìn anh ta, cười nhẹ: "Chỉ là tôi đã có lựa chọn tốt hơn rồi."

 

16  

 

Tôi đã nộp đơn từ chức cho Bùi Ngôn Tri.  

 

Thực ra, từ lúc biết anh ta giấu tôi, thậm chí phá vỡ thỏa thuận chỉ để đưa Đàm Hạ làm đại diện thương hiệu, tôi đã chẳng còn muốn ở lại DX nữa. 

 

Bùi Ngôn Tri thực sự biết cách làm tôi ghê tởm.  

 

— Đứa con mà tôi đổ bao nhiêu tâm huyết, chăm bẵm suốt thời gian qua, hóa ra từ đầu chỉ là món quà anh ta chuẩn bị cho Đàm Hạ.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thu-tinh/chuong-8.html.]

Tôi đột ngột từ chức, không bàn giao đầy đủ các dự án, buộc Bùi Ngôn Tri phải tiếp quản.  

 

Việc vi phạm hợp đồng khi thay đổi đại diện và những xung đột với công ty đối thủ đã đủ khiến anh ta bận rộn đến mức không có thời gian tìm tôi.  

 

Trong khi đó, tôi có thời gian tìm hiểu thông tin về Đàm Hạ ở nước ngoài.  

 

Ban đầu gặp chút khó khăn, có lẽ vì Bùi Ngôn Tri đã giúp Đàm Hạ xử lý một số việc.  

 

Vì vậy, tôi tìm đến người đàn ông đã bị Bùi Ngôn Tri đánh tại buổi họp lớp.  

 

Sau khi cố gắng làm hại Đàm Hạ, công ty nhỏ của anh ta đã bị Bùi Ngôn Tri phá hủy, khiến anh ta rơi vào cảnh khốn cùng.  

 

Khi nhìn thấy tôi, anh ta không ngạc nhiên chút nào.  

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Anh ta vui vẻ đưa tôi tất cả những tài liệu còn giữ lại, rồi kể cho tôi một điều —  

 

"Trước ngày Bùi Ngôn Tri bảo vệ Đàm Hạ, tôi đã thấy anh ta tỏ tình với cô ấy. Nhưng Đàm Hạ từ chối."  

 

Giọng anh ta đầy vẻ đắc chí: "Thật đáng thương, Bùi Ngôn Tri chỉ dùng cô để chọc tức Đàm Hạ thôi."  

 

Anh ta hy vọng sẽ khiến tôi tức giận hoặc nổi nóng.  

 

Nhưng thật đáng tiếc.  

 

"Tôi sẽ không lãng phí cảm xúc cho những kẻ không liên quan," tôi mỉm cười đáp: "Tính toán của anh có lẽ đã thất bại rồi."  

 

Trước đây, Bùi Ngôn Tri thường đùa rằng tôi là kẻ ngốc, hiền lành quá mức, và không biết giận.  

 

Nhưng anh ta không biết rằng, tôi thực sự rất thù dai.

 

17  

 

Tôi không ngạc nhiên khi Bùi Ngôn Tri tìm ra nơi tôi ở.  

 

Nhưng việc anh ta đến nhanh như vậy thì khiến tôi bất ngờ.  

 

"Vợ à..."  

 

Bùi Ngôn Tri theo phản xạ bước về phía tôi hai bước, nhưng rồi cố gắng kiềm chế, không dám đến gần.  

 

Anh ta đứng cách tôi vài bước, mỉm cười gượng gạo: "Sao em về muộn thế? Khu này an ninh không tốt lắm, con gái về khuya một mình dễ gặp nguy hiểm. Hay là để anh chuyển em sang khu khác? Nếu em không có tiền mua, anh có thể—"  

 

"Nguy hiểm à?"  

 

Tôi ngắt lời Bùi Ngôn Tri, nở nụ cười châm biếm: "Chắc chắn là an toàn hơn ở bên cạnh anh rồi. Dù sao thì để đe dọa được anh, bọn họ có thể dùng mọi thủ đoạn mà."  

 

Bùi Ngôn Tri lập tức im bặt, mặt tái nhợt.  

 

Có lẽ anh ta đã không nghỉ ngơi tử tế suốt một thời gian dài, đôi mắt đỏ ngầu và chiếc áo sơ mi nhăn nhúm. 

Loading...