Chạm để tắt
Chạm để tắt

Theo đuổi - 37

Cập nhật lúc: 2024-07-27 14:39:04
Lượt xem: 385

🍁 Chương 42

Một câu lời ít ý nhiều, sơ lược tóm tắt.

Thân thể trợ lý lại cứng đờ.

Thẩm Kinh Niên cũng đã đứng dậy, đi tới trước mặt luật sư.

“Tôi nói, anh ghi.”

Có tố chất chuyên nghiệp, luật sư nhanh chóng phản ứng, nhếch môi cười với Thẩm Kinh Niên: “Ngài nói đi.”

Từng có kinh nghiệm lập di chúc đời trước, lần này Thẩm Kinh Niên đã rất thuần thục.

“Tôi muốn đem toàn bộ cổ phần tài sản trên danh nghĩa tặng vô điều kiện cho bạn gái cũ Khương Vãn Ý.”

Hắn nợ Khương Vãn Ý quá nhiều, nhưng Khương Vãn Ý không cho hắn một cơ hội bù đắp, hắn chỉ có thể thông qua cách này trả lại cho cô.

Hắn không biết mình sẽ c..hết lúc nào, có lẽ là ngày mai, hoặc là năm mươi năm sau, bảy mươi năm sau.

Khi hắn còn sống, hắn sẽ dùng hết khả năng chăm sóc cô, nếu ngày nào đó bất hạnh qua đời, sẽ để tiền lại cho cô.

Đồ của hắn, vốn cũng nên là của cô...

……

Sau ngày đó, mưa rả rích không ngừng, vẫn hỗn loạn rơi vài ngày nữa.

Hôm nay, Khương Vãn Ý ngồi trong tiệm hoa đang cắt tỉa hoa tươi, nhận được điện thoại của Kiều Lộ.

Cô nhìn thoáng qua, ấn nghe mở loa đặt bên cạnh bàn, động tác trên tay không ngừng.

Kiều Lộ ở đầu dây bên kia phát ra một tiếng reo hò: “A Ý, cậu có xem tin tức không?”

“Tin tức?”

Khương Vãn Ý còn tưởng Kiểu Lộ đang nói tin tức giải trí, nhớ tới sáng nay lúc ra ngoài xem một tin, buồn cười nhếch môi.

“Ý cậu là hot search vể vụ ngoại tình bị sập nhà nhưng không có người thương vong của nam diễn viên kia hả?”

“Ai nha, không phải!”

Kiều Lộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép hung dữ với cô một câu.

“Nhà bọn họ phá sản, tin tức nói, thiếu nợ mười tỷ tiền vay, bọn họ thế chấp toàn bộ xe và nhà cửa! Trời ạ, mình đã nói ông trời có mắt, chuyện này quả thực rất sảng khoái! Ả ta chỉ dùng lỗ mũi nhìn người, phá sản rồi, mình muốn xem ả ta còn có tư cách gì kêu ngạo với chúng ta.”

Kiều Lộ vừa nói vừa cười hăng say.

Khương Vãn Ý nhíu mày lại.

Cô còn nhớ rõ ngày đó Lâm An An tới tìm cô nói những lời kia.

Bỏ qua lời uy h.i.ế.p của Lâm An An, ánh mắt cực đoan của cô ta khiến sống lưng Khương Vãn Ý cảm thấy sợ hãi.

Cô đã c..hết trẻ một lần, thật vất vả mới được làm lại, cô chỉ muốn sống thọ thôi.

Không yên lòng nói qua loa với Kiều Lộ vài câu, Khương Vãn Ý cúp điện thoại.

Trong lúc lơ đãng, tay còn bị gai hoa hồng đ.â.m chảy m..áu.

Nhìn vết m.á.u đỏ thẫm trên ngón tay, Khương Vãn Ý co rúm lại, bất an trong lòng chậm rãi khuếch tán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/theo-duoi/37.html.]

Sự không yên lòng này kéo dài đến khi Khương Vãn Ý đóng cửa tiệm.

Bình thường Chu Dục Sơ đều tới đón cô tan tầm, lần này tạm thời có việc không tới được, Khương Vãn Ý không quá để ý.

Sau khi ra khỏi đường phố, cô đi về phía nhà.

Đi ra ngoài không bao lâu, trời lại có mưa phùn.

Khương Vãn Ý ngẩng đầu nhìn bầu trời đen kịt, đứng ở ven đường lấy ô trong ba lô bung ra, hoàn toàn không phát hiện cách đó không xa, có một chiếc xe đột nhiên tăng tốc.

Cho đến khi ánh đèn pha chói mắt chiếu vào mặt Khương Vãn Ý, khiến cô không mở mắt ra được, Khương Vãn Ý ngẩng đầu liền nhìn thấy một chiếc xe nhỏ màu đỏ đang tăng tốc chạy về phía mình.

Nguy hiểm ở phía trước, Khương Vãn Ý sợ tới mức mở to hai mắt muốn lui ra, nhưng chiếc xe kia nhắm về phía cô mà tới, cô bước tới chỗ nào chiếc xe kia liền di chuyển đến chỗ đó.

Khương Vãn Ý tránh cũng không thể tránh, tiếng nổ của xe vang bên tai càng ngày càng gần, ánh đèn cũng càng ngày càng chói mắt.

“A Ý!”

Trong chớp mắt, một bóng người nhanh chóng chạy về phía cô đẩy cô ra.

Sau đó, chỉ nghe tiếng “ầm”.

Thế giới xung quanh hoàn toàn tĩnh lặng

Chương 43

Khương Vãn Ý bị đẩy lên bồn hoa, đầu đụng phải bậc thang, bỗng nhiên choáng váng.

Những hạt mưa lạnh lẽo rơi trên mặt, đến khi Khương Vãn Ý có thể nhìn rõ, xung quanh đã đầy người.

Bên tai nghe tiếng người đang gào thét, có người đang gọi điện thoại cấp cứu, từng tiếng động vừa giống như từ chân trời đến, lại vừa giống như gần trong gang tấc, rất ồn ào, đ.â.m vào màng nhĩ cô đau nhức.

Cô cố sức ngồi dậy, trong màn đêm, mưa tuông xối xả, cách đó thật xa cô nhìn thấy một người ngã trong vũng m..áu.

Người đó hình như khó khăn nhìn cô, nhưng Khương Vãn Ý không nhìn rõ vì trời đang mưa.

Trong đầu có có một cái tên. Khương Vãn Ý dốc hết toàn lực nghĩ, ngay sau đó, trước mắt cô lại tối sầm.

Khương Vãn Ý mơ một giấc mơ, một giấc mơ đẹp cả đời không có Thẩm Kinh Niên.

Trong mơ, cô cùng người đàn ông khác kết hôn sinh con, cuộc sống không có Thẩm Kinh Niên, vui vẻ khiến cô muốn hò hét.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Nhưng đoạn cuối của giấc mơ, là một vũng m..áu đỏ thẫm.

Vũng m..áu kia ở ngay trước mắt cô, không biết là của ai, nhưng còn nóng hổi.

Vũng m..áu kia tới gần cô, từng tấc từng tấc, hận không thể bao phủ quanh cô.

Nhìn thấy vũng m..áu chỉ một chút nữa nhuộm lên quần áo mình, Khương Vãn Ý co rúc người lại, không hiểu sao đau lòng đến nghẹt thở.

Giống như có cái gì đó đang rời xa cô - -

A!

Cô hoảng sợ hét lên ngồi dậy.

Khi mở mắt ra, hình ảnh trước mắt hoàn toàn thay đổi.

Không có m..áu thấm người, cô nằm trong phòng bệnh toàn thân trắng toát, chóp mũi nồng nặc mùi nước khử trùng, nỗi sợ hãi trong lòng lại khó tiêu.

Kiều Lộ và Chu Dục Sơ vây quanh giường cô.

Loading...