Chạm để tắt
Chạm để tắt

Quay đầu là bình minh - 8

Cập nhật lúc: 2024-07-28 17:42:06
Lượt xem: 1,102

"Anh sẽ đưa cô ta đến văn phòng chi nhánh, sẽ không để cô ta xuất hiện trước mặt em nữa."

 

Tôi cau mày: “Quý Tranh, anh uống nhầm thuốc à?”

 

Trong tiềm thức có sự khó chịu, hắn kìm nén và nói tiếp:

 

"Anh cảm thấy không cần làm quá lên như vậy, chúng ta ở bên nhau nhiều năm, Giang Dao, lần này quên đi."

 

Tôi chế nhạo: "Anh có sẵn sàng chia tay với Lâm Nghiên Khả không?"

 

Quý Tranh nhàn nhạt nói: "Anh chẳng qua là nhất thời có hứng thú với cô ta, em đừng suy nghĩ nhiều, giữa anh và cô ta chưa phát sinh cái gì cả."

 

Tôi thực sự tin rằng khi Quý Tranh chưa phát sinh quan hệ với Lâm Nghiên Khả, hắn chưa bao giờ đi chơi đêm và tình huống ngày hôm qua, hắn đã đẩy cô ta xa.

 

Tôi cho rằng hắn chẳng qua là đang tìm bóng dáng của mối tình đầu trong Lâm Nghiên Khả.

 

Nhưng dù sao đi nữa, người hắn yêu có thể là người này cũng có thể là người kia nhưng sẽ không bao giờ là tôi.

 

"Tôi không thể đếm được." Tôi nói trống không: “Anh mau chia tài sản đi, tôi chờ lấy giấy chứng nhận rồi về quê”.

 

Quý Tranh nhíu mày: “Giang Dao, chính em nói yêu anh, muốn lấy anh, em bây giờ bị làm sao vậy?!

 

"Chỉ vì vài mảnh vụn khoai tây chiên?"

Cho đến hôm nay, hắn vẫn nói về khoai tây chiên.

 

Là người thông minh gây dựng sự nghiệp nhiều năm như vậy, làm sao hắn có thể không biết tôi quan tâm đến điều gì.

 

Hắn chỉ đang cố tình tránh những điều quan trọng và lấy nó làm phao cứu sinh thôi.

 

Tôi đến gần hắn và nói nhỏ:

 

"Quý Tranh, anh có biết những tài nguyên không thể tái tạo trên thế giới này là gì không?"

 

Hắn hơi sững sờ: "Cái gì?"

 

“Than đá, dầu thô, khí tự nhiên…”

 

"Và tình yêu."

 

Quý Tranh sửng sốt.

 

Tình yêu thực sự là một điều tuyệt vời, nó có thể là áo giáp và ngọn giáo không thể phá hủy nhưng nó cũng là thứ mong manh nhất trên đời, có thể bị lụi tàn mà không hề hay biết.

 

Tình yêu với Quý Tranh trong tôi đã cạn như ngọn đuốc hết dầu, nó không thể bùng cháy nữa.

 

6

 

Không biết Quý Tranh có mất trí không, nhưng hắn bắt đầu nhận lỗi với tôi. Hắn gọi điện và nhắn tin cho tôi mỗi ngày.

 

Không có chuyện gì, chỉ là những tin nhắn kiểu:

 

 [Anh tìm được một quán ăn ngon, buổi tối chúng ta cùng đi nhé?]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/quay-dau-la-binh-minh/8.html.]

[Hay là chúng ta đi hưởng tuần trăng mật khác đi, lần này đi Tahiti được không?]

 

[Hoa dành dành bên đường nở đẹp lắm, mua một chậu mang cho em nhé.]

 

Hắn dường như đột nhiên thay đổi, và tôi tự hỏi liệu Quý Tranh có bị thứ gì đó ô uế chiếm hữu hay không.

 

Trước đây, những lời này đều là do tôi gửi cho hắn.

 

Chỉ là hắn rất ít khi về.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Sau khi hắn và Lâm Nghiên Khả ở bên nhau, chúng tôi hầu như không liên lạc.

 

Tôi nghĩ về chuyện đó, cố gắng tìm hiểu, nhưng Quý Tranh đã hoảng sợ.

 

Con người đúng là là loài động vật rất ích kỷ, và mục đích của mọi hoạt động là làm cho cuộc sống của họ thoải mái hơn.

 

Khi ở bên tôi, hắn cảm thấy tôi thật nhàm chán, và hắn thích tìm kiếm cảm giác của mối tình đầu ở Lâm Nghiên Khả, để bản thân vui vẻ hơn.

 

Nhưng bây giờ hắn đột nhiên phát hiện ra rằng tôi cũng sẽ ra đi, hắn không muốn mất tôi, một con ch-ó l.i.ế.m hết lòng yêu thương hắn và có thể tỉ mỉ chăm sóc hắn.

 

So sánh giữa hai người, hắn cho rằng tôi vẫn là quan trọng hơn.

 

Rốt cuộc, phụ nữ trẻ trung không thiếu,  nhưng tôi là kẻ ng-ốc duy nhất yêu hắn rất nhiều.

 

Vì vậy, hắn muốn thu mình lại trong vùng an toàn, hắn đuổi Lâm Nghiên Khả đi vì lý do này.

 

Hắn có yêu tôi không?

 

Tôi không nghĩ đó là tình yêu.

 

Có lẽ hắn cũng không yêu mối tình đầu của mình, nếu không thì làm sao hắn có thể thỏa hiệp và chia tay mối tình đầu của mình chỉ vì mẹ hắn không đồng ý?

 

Hắn cũng không yêu Lâm Nghiên Khả, nếu không hắn đã không chia tay cô ta dễ dàng như vậy.

 

Hắn lại càng không yêu tôi.

 

Hắn chỉ tham lam sự thoải mái và an toàn mà tôi mang lại cho hắn, hắn chỉ muốn có người luôn đứng sau lưng hắn để hắn có thể nhìn thấy mỗi khi hắn quay người lại.

 

Thành thật mà nói, bây giờ khi tôi nghĩ về những điều đó, tôi cảm thấy con người trước đây của mình thật rẻ rúng.

 

Sao tôi có thể chịu được hắn và mẹ hắn hành hạ tôi như vậy.

 

Có lẽ sử dụng não tàn khi yêu thực sự khiến con người ta không sống được như một con người, phải đợi đến khi chịu đủ đau khổ, nước mắt đã cạn, đập vào tường thành phía nam rồi mới nguyện ý quay đầu lại.

 

Mấy ngày sau, Quý Tranh như biến thành một người khác, mỗi ngày đều đến dưới lầu khách sạn tìm tôi.

 

Hắn sẽ gọi cho tôi:

 

"Anh mang món bánh bao yêu thích của em đến, xuống đây ăn thử đi."

 

Thậm chí còn có một chút tâng bốc trong cách hắn nói.

 

Cũng giống như tôi đã từng.

 

Loading...