Chạm để tắt
Chạm để tắt

Quay đầu là bình minh - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-28 17:36:36
Lượt xem: 968

Thủ tục ly hôn rắc rối hơn nhiều so với đăng ký kết hôn. Sẽ có khoảng một tháng để hòa giải.

 

Sau khi ra khỏi Cục Dân chính, Quý Tranh lái xe đi mà không thèm nhìn tôi, để tôi một mình trước cổng.

 

Tôi bắt taxi quay về nhà thu dọn đồ đạc, với khuôn mặt tái nhợt, tôi chỉ lấy vài bộ quần áo rồi rời đi.

 

Hầu hết những thứ tôi mua trong những năm qua là đồ của hắn, bây giờ tôi nhận thấy rằng tôi chỉ rất ít đồ, tôi có thể gói tất cả chúng vào một chiếc vali 28 inch.

 

Trước khi có thời gian thuê nhà, tôi đã tìm khách sạn ở tạm.

 

Khi nằm trên giường, tôi muộn màng nhận ra rằng rời xa Quý Tranh thực ra không khó đến thế.

 

Trước đây, tôi không hình dung được cảm giác rời xa hắn sẽ như thế nào, tôi nghĩ mình sẽ buồn c.h.ế.t mất. Nhưng bây giờ, nó không khó chịu như tưởng tượng. Ngược lại, còn có một cảm giác nhẹ nhõm, như thể tôi đã hoàn toàn gỡ bỏ một tảng đá lớn đang đè lên người mình.

 

Có lẽ, tôi đã không yêu hắn nhiều như tôi nghĩ, chẳng qua là tôi có quá nhiều chấp niệm trong tình yêu với Quý Tranh. Thực tế, tình yêu của tôi đã dần cạn kiệt khi phải đối mặt với cuộc hôn nhân rối ren này.

 

3

 

Đêm đó, tôi muốn ngủ một giấc thẳng cẳng để tận hưởng cảm giác thư thái khó có được. Nhưng mới sáng sớm, điện thoại đã ò í e đánh thức tôi.

 

Vẫn đang ngái ngủ, tôi cầm lấy điện thoại, mới biết là mẹ của Quý Tranh gọi đến.

 

Nhấc máy lên, cái giọng c.h.ế.t tiệt của bà ta vang lên ngay lập tức: "Xin lỗi, Tiểu Giang, làm phiền con."

 

Tôi chưa còn kịp nói thì mẹ hắn nói tiếp như s.ú.n.g thần công: “Con nhớ nhắc Quý Tranh, thứ tư tuần sau sinh nhật nó, đừng quên nhắc nó về nhà.

 

"À, đúng rồi, đến lúc đó đừng uống rượu, còn phải lái xe về.”

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tôi xoa trán: “Mẹ, sao mẹ không gọi điện thoại trực tiếp cho Quý Tranh?”

 

Mẹ hắn nói rất tự nhiên: “Ôi, mẹ sợ đánh thức nó, mỗi ngày nó đi làm đều rất mệt mỏi, không giống con ở nhà nhàn rỗi…”

 

Chết tiệt thật, trong mắt mẹ hắn ta, Quý Tranh ngồi văn phòng rất mệt mỏi, còn tôi nấu ăn, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc Quý Tranh ba bữa một ngày là nhàn rỗi.

 

Lúc trước, khi bị yêu cầu nghỉ việc ở nhà nội trợ, tôi đã có ý kiến là nên thuê bảo mẫu nhưng Quý Tranh nói rằng hắn không thích có người lạ vào nhà và yêu cầu tôi tự làm việc đó vì tôi cũng rảnh rỗi không có việc gì làm.

 

Tôi siết chặt điện thoại, nén giận nói:

 

“Xin lỗi dì, có thể dì chưa biết, con và Quý Tranh đã ly hôn rồi."

 

Nói xong, tôi cúp điện thoại, mặc kệ mẹ Quý Tranh đang ở bên kia mắng mỏ.

 

Kết quả là đến tối hôm đó, Quý Tranh lại điện thoại lại đến, tôi bắt máy, giọng nói của hắn không có chút cảm xúc nào:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/quay-dau-la-binh-minh/3.html.]

 

"Về nhà đi, cha mẹ ở đây."

 

Tôi biết rằng với tính khí c.h.ế.t tiệt của hắn, chắc chắn khi tôi quay lại đó hắn dạy cho tôi một bài học.

 

Tôi trực tiếp từ chối: “Chuyện gia đình anh, anh tự giải quyết đi, tôi là người ngoài, tôi không can thiệp”.

 

"Cha mẹ cô cũng ở đây."

 

Nói xong, hắn cúp điện thoại.

 

Nhìn màn hình đen thui của điện thoại, tôi thở dài, mọi chuyện đã trở nên nghiêm trọng hơn, tôi không thể không đối mặt.

 

Cũng tốt.

 

Có một số điều mà tôi đã muốn làm rõ từ lâu.

 

……

 

Khi tôi về đến nhà, quả nhiên, mẹ Quý Tranh nhìn tôi cười:

 

“Về rồi à?

 

“Ái chà, còn trẻ mất bình tĩnh là chuyện bình thường, Tiểu Giang có lẽ ở nhà quá buồn chán, ra ngoài giải khuây tí cũng tốt.

 

"Nhưng Tiểu Giang à, vợ chồng cãi nhau ba ngày là đủ rồi. Quý Tranh còn phải làm việc để nuôi gia đình. Hơn nữa, cha mẹ con lớn tuổi rồi, bắt họ bay đường xa tới đây như vậy thật vất vả quá!"

 

Tôi hơi nhíu mày.

 

Mẹ của Quý Tranh là người như vậy, ngoài mặt thì nói năng lễ độ, nhưng thực chất bà ta lại là một con hổ luôn mang nụ cười trên môi.

 

Quý Tranh ngồi ở trên sô pha, vờ như không có nghe thấy gì như mọi khi.

 

Tôi cố nén sự thất vọng trong lòng, không khỏi tự giễu cười một tiếng: Đã lúc nào rồi mà mày còn trông cậy vào hắn thay mình nói một câu. Làm sao mà có chuyện đó được?

 

Mẹ của Quý Tranh là một người có tính thích kiểm soát, lúc đầu bà ta cảm thấy mối tình đầu của Quý Tranh cũng thích kiểm soát nên bà ta đã lấy cái chết ép Quý Tranh chia tay.

 

Sau đó, bà ta chọn tôi, vì tôi có cha mẹ đều là giáo sư đại học, điều kiện cá nhân tốt và tính tình tương đối mềm mỏng.

 

Tôi còn nhớ lúc bưng trà lên, bà ta chưa uống ngay mà lải nhải dạy tôi sau này phải chăm sóc Quý Tranh thật tốt.

Bà ta nói rằng hắn làm việc bên ngoài vất vả, nhưng bà ta không quan tâm đến việc tôi phải rời quê hương và đến làm việc với hắn ở một nơi mà tôi không quen thuộc.

 

Sau đó, mẹ của Quý Tranh cũng thường xuyên tới nhà chúng tôi, có đôi khi tôi thật sự cảm thấy mẹ hắn rất kỳ lạ, hơn nữa mẹ hắn cũng rất không thích quan hệ của tôi và Quý Tranh.

 

Loading...