Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nụ hôn đầu của cậu chủ - 12

Cập nhật lúc: 2024-07-09 21:47:00
Lượt xem: 256

45.

Tôi ngồi trên ghế mây ngoài ban công, hóng gió, ngắm sao. Không biết qua bao lâu, Diệp Cẩn Sâm mới đi tới. Anh cầm theo một chai rượu vang đỏ và hai ly rượu vang.

"Tôi có mang chút rượu tới đây! Chúng ta cùng uống một ly nhé?” Anh ngồi xuống chiếc ghế mây đối diện tôi.

Tôi mỉm cười nhìn anh: “Anh chắc chứ?”

Anh mỉm cười và nói: "Tôi sẽ uống một chút thôi, em cũng uống cùng tôi nhé."

Tôi mỉm cười và nói: “Được thôi!”

Anh uống một ly chưa say

Tôi uống một chai vẫn chưa say.

Tuy nhiên, có hơi rượu có thể khiến người ta dũng cảm lên!

Tôi nghe thấy mình hỏi: “Diệp Cẩn Sâm, có phải anh đặc biệt tới tìm tôi không?”

Diệp Cẩn Sâm nhìn tôi. Một lúc lâu sau, anh đột nhiên đứng lên, nghiêng người qua, cúi đầu... hôn tôi một cái.

Tôi ngước mắt lên và ngơ ngác nhìn anh.

“Đây chính là điều trong đêm say kia anh muốn làm.” Anh vẫn giữ nguyên tư thế như lúc hôn tôi, cúi xuống nhìn chằm chằm vào tôi.

"Giang Tư Nhai, anh thích em."

46.

Tôi lấy lại tinh thần, đứng dậy muốn rời đi.

Anh ấy nắm tay tôi và nói: “Em không cho anh bất kỳ cơ hội nào sao?”

"Diệp Cẩn Sâm, anh và tôi không giống nhau..."

“Đừng nói thế!” Diệp Cẩn Sâm kéo tôi vào lòng, ôm thật chặt: “Em là Quản gia Giang, dù em là đàn ông đi chăng nữa, anh vẫn thích em… Trước kia anh không phát hiện cảm giác như vậy chính là thích giữa nam nữ, nhưng hiện tại anh đã biết, em không được trốn tránh nữa... Giang Tư Nhai, dù em có là ma nữ đi chăng nữa, anh cũng muốn em!"

Tôi không vùng vẫy nữa và để mặc anh ôm tôi. “Kể cả việc ở bên em còn đáng sợ hơn cả ở bên cạnh ma nữ sao?”

"Kể cả như vậy thì anh cũng sẽ không hối hận!"

“Nhưng em sợ mình sẽ hối hận.”

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

Anh giật mình khựng lại. Tôi nhân cơ hội kéo tay anh ra.

"Diệp Cẩn Sâm, để em suy nghĩ thêm một chút."

47.

Đêm hôm đó tôi mất ngủ, gần sáng mới chợp mắt được một lúc. Khi tỉnh dậy, tôi thấy Giang Tư Thần đang ngồi trên ghế sofa cạnh giường ăn kem.

"Tại sao em lại về rồi?" Giang Tư Thần nhìn sang phía bên kia và nói “Mẹ gọi em về.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nu-hon-dau-cua-cau-chu-mvon/12.html.]

Tôi quay lại và nhìn thấy mẹ đang đứng bên cửa sổ, nhìn xuống dưới tầng.

"Mẹ, mẹ đang nhìn gì thế?"

"Mẹ đang nhìn cậu Diệp ở tầng dưới."

"Sao vậy mẹ? Anh ấy... đi rồi à?"

“Ừ.” Mẹ tôi quay người lại, đến ngồi cạnh giường tôi: “Con gái à, con sợ lấy một người đàn ông đẹp trai, giàu có và xuất chúng sao?”

Tôi sửng sốt: “Không phải thế đâu mẹ.”

"Vậy con còn sợ điều gì?" Tôi nheo mắt ý muốn hỏi: “Mẹ à!”

“Được rồi, mẹ thừa nhận là tối qua mẹ đã nghe lén con và cậu ấy nói chuyện.”

Tôi: "...Mẹ làm thế là bất lịch sự đấy!"

"Mẹ không cố ý nghe bọn con nói chuyện đâu, trùng hợp là mẹ dậy đi vệ sinh thì nghe thấy thôi."

Mẹ tôi nói xong, nắm tay tôim nói: “Thật ra hôn nhân không phải là kết thúc, con người c..hết là c..hết. Việc bước vào hôn nhân chỉ là một trải nghiệm trong cuộc sống, cũng giống như việc các con đi học, đi làm. Đó chỉ là một trong những vấn đề trong cuộc sống thôi. Con cần chọn một thứ để trải nghiệm. Nếu cảm thấy không hợp thì có thể làm lại. Nhưng nếu không thử thì sao con biết được nó có phù hợp hay không?"

Giang Tư Thần nhìn tôi: "Mẹ nói đúng đó, nếu như chị cũng có tình cảm với anh đẹp trai kia, chị nên cân nhắc suy nghĩ một chút?"

Mẹ chợt thở dài xúc động vỗ tay tôi: “Con gái, hạnh phúc dù không kéo dài cả đời cũng vẫn là hạnh phúc!”

Tôi nghe thấy vậy thì mỉm cười, đứng dậy ôm mẹ. Đời này mẹ của Giang Tư Nhai đã vất vả nhiều rồi! Trước khi Giang Tư Thần ra đời, chồng bà đột ngột qua đời. Một mình bà nuôi ba đứa con khôn lớn và vẫn ở một mình đến tận bây giờ. Những lời trên là lời nói từ đáy lòng của bà. Dù cuộc sống đôi lúc không tránh được buồn tủi và đầy vất vả nhưng bà chưa bao giờ hối hận.

"Thật ra con đã nói với anh ấy là chúng con không đến từ cùng một thế giới..." Tôi ngập ngừng. Tôi nên nói gì nữa đây? Nói với họ rằng tôi là người xuyên sách ư?

Tôi chỉ lo lắng, nếu một ngày nào đó tôi đột nhiên quay trở lại thế giới của mình thì sao? Có thể Giang Tư Nhai nguyên bản sẽ “xuất hiện”, hoặc cũng có thể Giang Tư Nhai sẽ “c..hết”. Dù thế nào đi nữa, điều đó cũng quá tàn nhẫn đối với Diệp Cẩn Sâm.

Mẹ nhướng mày nhìn tôi: “Con đang lo lắng điều gì sao?”

"Không có gì đâu mẹ. Có lẽ, con nên để anh ấy là người quyết định."

48.

Tôi nhanh chóng đứng dậy, làm vệ sinh cá nhân và thu dọn hành lý…

“Con đang làm gì vậy?” Mẹ tôi nhìn tôi với vẻ khó hiểu: “Không phải con định chạy trốn đấy chứ?”

Tôi không khỏi mỉm cười: “Không phải mẹ đã động viên con phải dũng cảm thổ lộ sao?”

“Không cần.” Mẹ tôi cười nói: “Cậu ấy ra ngoài đi dạo thôi, cũng không nói sẽ đi ngay, hành lý vẫn còn ở đây.”

“Nhưng mẹ vừa nói…”

"Mẹ lừa con thôi."

Tôi cười không biết nói gì nữa. Đúng lúc này, chuông cửa vang lên.

 

Loading...