Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nụ hôn đầu của cậu chủ - 13

Cập nhật lúc: 2024-07-09 21:47:06
Lượt xem: 285

Gần như ngay lập tức tôi nghe thấy tiếng Giang Tư Thần: "Chị, anh rể tương lai của em đã về rồi!" Tôi và mẹ quay người ra khỏi phòng.

Giang Tư Thần đang ôm trên tay chiếc máy tính bảng mà con bé ao ước đã lâu chưa có được, nó cười tít cả mắt nói với Diệp Cẩn Sâm: "Cảm ơn anh rể tương lai! Anh cứ yên tâm, em sẽ làm mật thám báo cáo mọi động tĩnh của chị gái em cho anh"

"..."

Đây thực sự là em gái của tôi sao!

Bên cạnh đó còn có một chiếc hộp lớn. Nghe Giang Tư Thần nói xong, Diệp Cẩn Sâm cười tủm tỉm, vừa nhìn tôi vừa mở nắp hộp ra. Bên trong hộp là một bó hoa hồng đỏ rất lớn.

Tôi ngạc nhiên nhìn anh: “Anh định tỏ tình với em bằng hoa hồng đỏ à?”

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

Diệp Cẩn Sâm đột nhiên đỏ bừng mặt: "Trước đây anh.. chưa từng theo đuổi ai nên không có kinh nghiệm."

Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của anh càng ngày càng đỏ lên.

"Ồ."

Khuôn mặt ngượng ngùng nhìn càng thấy dễ thương. Anh bước tới chỗ tôi với bó hoa trên tay. Những bông hoa to lớn choán hết tầm nhìn của chúng tôi.

“Anh có vài lời muốn nói với em.” Anh nhìn tôi với vẻ chân thành: "Giang Tư Nhai, anh đang rất nghiêm túc. Nhà họ Diệp, từ cha anh, chú anh, rồi anh trai anh, cả đời chỉ yêu một người, và anh cũng vậy!"

"Vâng, em biết." Tôi biết điều này nhờ đã đọc trước nội dung của cuốn sách! Tôi nhận lấy những bông hoa và đặt chúng vào hộp các tông.

Lúc này mẹ và cem gái tôi vẫn đang đứng đó chăm chú quan sát chúng tôi. Tôi xua tay về phía họ: “Mẹ, em gái, hai người có thể về phòng được rồi đấy.”

Nghe tôi nói vậy, hai người nhanh chóng chạy về phòng mình.

Tôi nhìn Diệp Cẩn Sâm và nói: "Em có điều này muốn hỏi anh. Nếu câu trả lời của anh là điều mà cả hai chúng ta đều mong muốn, thì em sẽ quay lại cùng với anh."

49.

Diệp Cẩn Sâm gật đầu đồng ý. Tôi tiến lên một bước, tiến lại gần anh, nhón chân lên và ghé sát vào tai anh. Tôi thì thầm với anh rằng thế giới này là thế giới của sách và tôi là người xuyên sách.

“…Có thể, một ngày nào đó em sẽ phải quay lại thế giới thật của mình. Giang Tư Nhai của hiện tại có thể biến trở lại là con người lúc đầu, hoặc cũng có thể sẽ c..hết." Nói xong tôi lùi lại.

Diệp Cẩn Sâm đưa tay ra, khóa chặt cánh tay quanh eo tôi và ôm tôi thật chặt trong vòng tay anh.

"Nếu lời em nói là thật... vậy anh càng phải trân trọng em hơn, không để cho em rời xa anh!" Nói xong, anh cúi đầu hôn tôi. Lần này tôi không từ chối anh nữa.

Tôi cũng đáp lại anh bằng một nụ hôn nồng nàn. Nhân vật trong sách thì liên quan gì đến chuyện này? Chỉ cần tôi còn ở đây, anh vẫn là một con người bằng xương bằng thịt và có cảm xúc, có đủ mọi ưu điểm mà tôi mong muốn.

50.

Diệp Cẩn Sâm đã cầu hôn tôi như thế nào?

“Anh sẽ sang tên mười cửa hàng này cho em, tiền thuê nhà mỗi tháng sẽ khoảng năm trăm ngàn. Biệt thự ở nước ngoài này cũng chuyển sang cho em. Ở nhà vẫn còn nhiều lắm. Căn hộ rộng lớn ở trung tâm thành phố này cũng chuyển thành tên em luôn."

“Biệt thự ngay vị trí đắc địa này cũng là dành của em. Nếu sau khi tốt nghiệp A Kỳ và Tiểu Thần đến đó làm việc thì họ sẽ có nơi ở luôn. Ngôi nhà mới ở thị trấn này có môi trường xung quanh rất tốt, sẽ để cho mẹ em đứng tên. Bởi vì bà nói không muốn đi theo em và muốn ở lại quê, tuy nhiên ngôi nhà đang ở này đã cũ rồi, chúng ta cần tìm cho bà một nơi ở mới tốt hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nu-hon-dau-cua-cau-chu-mvon/13.html.]

"Anh biết em đồng ý ở bên anh không phải chỉ vì anh có tiền, nhưng đây là những gì anh muốn dành cho em..."

"KHÔNG KHÔNG ~~~" Tôi bịt miệng anh lại, cười nói: "Một trong những lý do em ở bên anh là vì anh có tiền, anh cực kỳ giàu có! Mà em thì lại là người rất yêu tiền!"

Anh mỉm cười, nắm lấy tay tôi và hôn đi hôn lại. "Không sao, tiền của anh cũng đẹp trai như vẻ bề ngoài của anh, chỉ cần em thích là được!"

"Cậu chủ, anh cũng tự tin quá đấy!"

"Cám ơn em vì đã khen ngợi, quản gia Giang. Sao em không thưởng cho anh?" Anh nói và nghiêng khuôn mặt tuấn tú qua.

Tôi đưa tay ra đẩy đầu anh ra. "Đi thôi, đừng làm chậm trễ em phát tài! Em giàu rồi!"

51.

"Con đang làm gì vậy? Con là một tên cướp à?"

Tiếng hét của mẹ gần như làm tôi giật mình muốn đánh rơi ly nước. Tôi uống vội rồi đặt cốc nước xuống.

"Mẹ bình tĩnh nào, bình tĩnh nào."

Tôi nói với bà rằng đây là “tấm lòng thành" của Diệp Cẩn Sâm, và tôi không nỡ từ chối anh.

“Tấm lòng thành sao? Mẹ nghĩ con đây là đang tống tiền người ta thôi!"

"Sao mẹ lại nói vậy? Con không muốn nhận, anh ấy còn không vui kìa mẹ!"

Tuy nhiên, dù tôi có thuyết phục thế nào thì bà cũng không nhận căn nhà đã đăng ký tên mình.

"Được rồi, nếu mẹ không muốn nhận thì... lại sang tên cho con! Hahaha!"

Mẹ tôi:"……"

Năm phút sau, mẹ tôi dùng chổi lông đuổi đánh tôi không nương tay!

52.

Tuy nhiên, vì mẹ tôi không muốn nhận ngôi nhà kia nên Diệp Cẩn Sâm cân nhắc rồi quyết định mua hai căn khác ở thị trấn. Một căn dành cho Giang Tư Thần. Căn còn lại dành cho Giang Kỳ.

53.

Ba tháng sau, trong tiết trời thu se lạnh, tôi và Diệp Cẩn Sâm bước vào lễ đường làm lễ thành hôn. Vào đêm tân hôn của chúng tôi, tôi đã chân thành nói với anh ấy: "Cảm ơn anh, Diệp Cẩn Sâm."

Riêng các cửa hàng đã mang lại cho tôi nguồn thu khổng lồ. Đây là những tài sản tôi được “tặng” trước khi kết hôn. Chẳng may nếu một ngày “Giang Tư Nhai” không còn trên đời này nữa, cuộc sống của các em tôi sẽ không quá khó khăn nữa, mẹ tôi cũng sẽ không phải dồn hết tâm sức để nuôi sống gia đình như thuở còn trẻ.

Diệp Cẩn Sâm cười mờ ám nhìn tôi: "Vậy em biết anh muốn gì sao?"

Tôi ngước lên nhìn anh: “Anh muốn gì?”

Anh cúi đầu hôn thật mạnh vào đôi môi đỏ mọng của tôi: “Ăn thịt em.”

Loading...