Chạm để tắt
Chạm để tắt

Người cha khốn nạn - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-06-13 19:02:43
Lượt xem: 628

6

Kết quả của trò hề này là em trai tôi bị phạt sáu tháng tiền tiêu vặt.

Con trăn vàng đã bị đuổi đi và nó không còn được phép nuôi bất kỳ con trăn nào nữa. Tôi chuyển trực tiếp vài triệu vào tài khoản của em trai. Bình thường nó tiêu xài hoang phí, không để dành được mấy đồng.

Cố Ái tới hỏi: “Sao anh lại thả con trăn khổng lồ ra dọa em? Anh có biết em suýt c..hết không? Chị có thể chăm sóc em trai mình được không? Em biết anh ấy chỉ nghe lời chị, không hề coi trọng ba chút nào."

Tôi và em trai phớt lờ cô ta. Cố Ái chạy tới màn hình TV LCD, che khuất hoàn toàn tầm nhìn của chúng tôi.

“Nghe người khác nói chuyện phải trả lời là phép lịch sự cơ bản nhất phải không? Nếu hôm nay không cho tôi một lời giải thích, không ai có thể rời khỏi phòng khách!"

Cô dọn dẹp cạnh tôi và cô quản gia nhìn nhau không biết nên đối xử thế nào với cô ta.

"Cô chủ, cậu chủ, cái này..."

Cố Ái trút giận lên họ: "Tôi cũng là chủ nhà này, có vấn đề gì có thể trực tiếp hỏi tôi. Muốn hỏi cái gì?”

“Quên đi, cô không cần làm nữa, nghỉ việc đi."

Cô ta dường như cảm thấy mình có quyền nói, và gật đầu hài lòng sau khi nói.

Em trai tôi đứng dậy khỏi ghế sofa và đi đến chỗ Cố Ái.

"Con lùn này, khi nào mới đến lượt mày đưa ra quyết định trong nhà này? Ngay cả Cố Đức Vọng cũng không có tư cách sa thải bọn họ. Mày nghĩ mày là ai!"

Đúng lúc đó ba tôi bước vào cửa. Cố Ái đột nhiên ngã xuống đất, vừa khóc vừa hét: "Anh ơi, sao anh lại đánh em?"

Ba tôi bảo vệ cô ta và muốn đánh đập em trai tôi.

"Đợi đã!"

Tôi mở video giám sát trong phòng khách lên và chiếu lên màn hình hiển thị 200 inch. Tôi tua thật chậm để thấy rõ Cố Ái tự mình vấp chân trái vào chân phải và ngã xuống đất, rõ ràng là tự làm tự chịu. Em trai tôi cách cô ta ít nhất chục cm.

Cố Ái nhanh chóng đứng dậy và vỗ nhẹ lớp bụi không tồn tại trên người, không hề có chút xấu hổ nào, da mặt thật là dày.

Ba tôi không nói gì về chuyện đó nữa nhưng tôi không thể bỏ qua: “Ba, không phải ba cho rằng cô ta ngã là do không khí đó chứ? Ba có thể ăn bừa nhưng không được nói bừa. Sự bất công của ba khiến tôi ớn lạnh đấy. Để tôi nói cho ba biết nếu có ai đó đá ba sẽ trông như thế nào."

Tôi cố tình giẫm lên mắt cá chân phải của Cố Ái, đôi giày tôi đặc biệt chọn có đầy đinh tán.

"Ahhh!" Cố Ái ôm chân hét lên.

“Bị người ta đá sẽ như thế này đó đó, ba hiểu chưa? Không sao. Nếu ba thực sự cho rằng tôi và em trai chướng mắt, khi tôi lớn lên tôi sẽ đưa em trai con rời khỏi ngôi nhà này. Ba có thể tận hưởng tình yêu với đứa con gái ngoài giá thú của mình."

Ba tôi nở một nụ cười gượng gạo.

"Sao có thể được? Tất nhiên là ba yêu con và em trai con nhất. Tiểu Ái chỉ là nhất thời bối rối, con có thể tha thứ cho em gái được không?"

Cố Ái nghi ngờ ngẩng đầu lên và im lặng sau khi nhìn thấy khuôn mặt của ba tôi.

Tôi khoanh tay, nghiêng đầu hỏi: “Em trai, em có muốn tha thứ cho cô ta không?”

Em trai tôi nhếch khóe miệng lên và nở một nụ cười rạng rỡ: "Tất nhiên... không thể được! Dù sao vừa rồi tao cũng suýt bị đánh, tao sợ quá. Mày nói dối, cứ quỳ ở đó đợi tao ngủ dậy đi. Khi đó nếu tâm tình của bổn thiếu gia đây tốt hơn tự nhiên sẽ tha thứ lỗi lầm của một số người, ha ha ha."

Giọng điệu của em trai tôi rất kỳ lạ, như thể nó đang bắt chước một nhân vật đa nhân cách đ..iên rồ nào đó, chẳng hạn như Lâm Nương.

Ba tôi có vẻ sốc đến mức không nói nên lời. Tôi không khỏi rùng mình.

"Dương Dương, mày nói bình thường đi, nghe rất đáng sợ."

Vẻ mặt kiêu ngạo của em trai tôi dịu đi ngay lập tức: "Tóm lại, chị gái em nói gì cũng đúng, kết thúc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nguoi-cha-khon-nan/phan-3.html.]

Ba tôi thở phào nhẹ nhõm: “Tất nhiên, là chị cả, con nên có trách nhiệm hơn và đừng băn khoăn nữa. Hãy thương yêu em gái của mình, nó ở bên ngoài đã chịu nhiều đau khổ nên chỉ muốn báo thù mà thôi, chúng ta hãy quên chuyện đó đi."

Ba tôi ngây thơ nghĩ rằng tôi là người dễ nói chuyện nhưng thực sự ông ta chẳng hiểu tôi chút nào.

Em trai tôi đứng bên cạnh tôi hả hê. Tôi hỏi lại một cách vô cảm: "Cô ta ở bên ngoài chịu đựng nhiều năm, không phải là lỗi của ba sao? Ba không thể khống chế được phần thân dưới của mình... Rõ ràng chúng tôi là nạn nhân lớn nhất. Mẹ chúng tôi mới vừa qua đời nhưng người thân duy nhất của chúng tôi đã trở mặt, mang về sản phẩm ngoại tình. Nếu hôm nay tôi và em trai tha thứ sẽ là thiếu tôn trọng mẹ tôi!"

Ba tôi bất lực lắc đầu: "Sao con lại nhắc đến người đã khuất? Điều này sẽ làm xáo trộn sự bình yên của bà ấy. Ba đã nói rằng việc có Tiểu Ái là một tai nạn. Ba không phản bội mẹ con..."

Mỗi khi nhắc đến mẹ tôi, biểu hiện của ba tôi luôn gây tò mò, và ông ta dường như vô thức né tránh chủ đề này. Tôi luôn cảm thấy kỳ lạ khi nghĩ về hành vi của ông ta tại đám tang.

Cố Ái kéo quần ba tôi và giả vờ mạnh mẽ: “Ba, không cần cầu xin cho con, không đáng đâu… Chỉ là quỳ thôi, Dù có gãy đầu gối, con vẫn sẽ quỳ để làm hài lòng anh chị! Nếu chị không tin, có thể xem video giám sát, em sẽ không lười biếng."

Nói xong, cô ta đột nhiên quỳ lạy tôi nhiều lần. Đó thực sự là một kế hoạch độc ác muốn too tổn thọ đây mà. Tôi nhanh chóng tránh qua một bên, vớt con rùa ra khỏi bể và đặt nó trước mặt cô ta, một con vật sống lâu như rùa mất vài năm tuổi thọ thì cũng không có vấn đề gì phải không?

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

"Đã xấu còn đóng vai ác." Em trai tôi khịt mũi, nắm lấy tay tôi và rời khỏi phòng khách.

7

Để an ủi Cố Ái đang đau khổ, ba tôi đã cho cô ta tiền để theo học tại trường cấp hai quốc tế nơi tôi và em trai theo học.

Vào ngày đầu tiên đến trường, cô ta đã mời mọi người trong lớp đi uống Starbucks, đó là một sự kiện lớn. Cố Ái nhanh chóng hòa nhập với những người vui vẻ và thường về sớm để đi chơi.

Cô ta nghĩ mình có quan hệ và có thể chạy nhảy trong trường nên bắt đầu hành động như một con quái vật. Cô ta gặp chúng tôi ở căng tin của trường và để đĩa đồ ăn ngồi xuống một cách thân thiện.

"Anh chị, trường của hai người thật tốt, em thật ghen tị, không giống như trường cấp 3 mà em theo học trước đây, còn không có nỗi một bộ bàn ghế hoàn chỉnh. Bây giờ em đã là một phần của nơi này, chỉ nghĩ thôi cũng thấy vui rồi. Để không phụ lòng mong muốn của ba, em nhất định sẽ học tập chăm chỉ!"

Cố Ái vô tình để lộ chiếc cặp đi học của thương hiệu nổi tiếng mà cô ta đang mang, một sản phẩm thời trang cao cấp mùa xuân của một thương hiệu nào đó, riêng mẫu cấp thấp đã có giá khởi điểm là sáu con số. Hành động khoe khoang này bất cứ khi nào có cơ hội khiến tôi liên tưởng đến một con công đang xòe đuôi.

Các bạn cùng lớp bên cạnh tôi rất ngạc nhiên.

"Cố Nhiên, Cố Dương, sao tôi chưa từng nghe nói hai người có em gái? Thì ra là người nhà họ Cố. Chẳng trách lại hào phóng như vậy. Hôm qua mọi người đều được uống một tách cà phê và ăn đồ tráng miệng."

Em trai tôi đánh rơi d.a.o nĩa và lau tay một cách ghê tởm, như thể chúng bị vấy bẩn bởi một thứ rác rưởi nào đó: "Ồ, nói thật với bạn thì tôi mới phát hiện ra mình có một em gái. Ông già đó không khống chế được phần thân dưới của mình. Mẹ tôi qua đời không lâu thì chuyện kinh tởm này đã xảy ra.”

Những người xung quanh nó chợt nhận ra và nhìn Cố Ái chung một ánh mắt. Tuy nhiên, cô ta dường như không nghe thấy và can thiệp vào cuộc trò chuyện một cách thân mật: "Xin chào, tôi tên là Cố Ái. Bạn của anh chị tôi cũng là bạn của tôi. Tôi mới chuyển đến trường, không biết nhiều về nơi này. Bạn có thể thêm tôi vào WeChat không? Nếu có vấn đề gì không hiểu, tôi có thể hỏi bạn."

Với nụ cười rạng rỡ và thái độ hào phóng, ai đó đã thực sự thêm cô ta trên WeChat.

"Tôi no rồi, các cậu từ từ nói chuyện nhé." Em trai tôi sốt ruột cầm đĩa bỏ đi.

Lúc này, Cố Ái cũng đứng dậy đưa tay nhận lấy đĩa thức ăn: "Anh ơi, để em dọn dẹp cho anh."

Sau đó, chiếc đĩa đầy thức ăn rơi xuống người cô ta mà không rõ lý do.

"Mày đang tìm cái c..hết phải không?" Em trai tôi tức đến mức ngứa răng.

Nước mắt Cố Ái nhanh chóng trào ra, cô quỳ xuống đất xin lỗi: "Thật xin lỗi, em không cố ý, cứ như vậy đánh c..hết em giống như trước đây! Em biết anh và chị gái coi thường người nông thôn, nhưng em không thể lựa chọn nguồn gốc của mình. Ai lại không muốn sống một cuộc sống tốt đẹp chứ? Dù thế nào đi nữa, hai người vẫn luôn là đứa con cưng của ba, sự xuất hiện của em cũng sẽ không thay đổi được sự thật này."

Mọi người xung quanh chỉ vào em trai tôi và đưa ra nhiều bình luận khác nhau. Tôi phải thừa nhận rằng Cố Ái có tài tạo ra sự đối đầu. Nếu em trai tôi tức giận và hành động, nó sẽ rơi ngay vào bẫy của cô ta. Tôi kéo em trai tôi ra phía sau.

“Cố tình va vào đĩa của anh trai có vui không? Cố Ái, muốn ăn thì cứ nói đi. Ở đây tôi còn nhiều lắm, đừng lo. À, xin lỗi, tay tôi trượt. Có ổn không?"

Tôi nhặt đĩa của mình lên cố tình trượt đổ đổ lên người cô ta. Cố Ái nghẹn ngào không nói nên lời, ho liên tục, nước mắt nước mũi chảy dài trên mặt.

Một số người không thể chịu đựng được: "Cố Nhiên, hành vi của cậu có chút quá đáng..."

Em trai tôi chế giễu: "Chị có ý gì mà thông cảm cho cô ta? Thực lòng mong rằng gia đình các người cũng có em ruột như thế này, haha!"

Miệng nó sắc vẫn như cũ, xung quanh im bặt.

 

Loading...