Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lựa chọn giới tính - 6

Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:19:30
Lượt xem: 168

Nàng cười khanh khách nhìn A Già, trong mắt tràn đầy yêu thích: "Muốn thử không?"

A Già do dự trong chớp mắt, thân thể rất thành thật đến gần điểm tâm, há miệng cắn một cái.

Hay là đợi béo lên mới ăn? A Già nuốt điểm tâm, Bạch Khanh Lăng quá gầy, nàng không thích ăn thịt nạc, nàng muốn ăn thịt mỡ. Chờ cho đến khi nàng béo, thì ăn luôn một thể.

A Già nhịn xuống ham muốn, tiếp tục ăn điểm tâm, ngọt ngào mềm mại, còn có mùi thơm. Bất tri bất giác A Già ăn sạch sẽ đĩa bánh ngọt. Nàng quyết định chờ ăn hết những gì Bạch Khanh Lăng biết nấu mới xuống tay.

A Già rũ mắt xuống, khi ngẩng lên, đã biến thành A Già đáng thương vô hại. "Đói.....” A Già mềm giọng, ủy khuất nhìn Bạch Khanh Lăng.

Bạch Khanh Lăng quả nhiên đau lòng, nàng thậm chí hận không thể nhảy xuống bồn tắm ôm A Già vào trong n.g.ự.c an ủi: "Ôn Trí cũng không cho A Già ăn cái gì sao?"

Bạch Khanh Lăng trên mặt lộ ra vẻ khó chịu đối với Ôn Trí, càng tức giận hơn khi nghe thấy tiểu tiên cá nói rằng mình đói. A Già nghĩ đến nửa đầu dê nướng ăn lúc trước, không chút áy náy gật gật đầu, nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng, vươn cổ tiếp tục nhìn nàng.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Cuối cùng lại nức nở nói một tiếng: "Tỷ tỷ, A Già đói."

Bạch Khanh Lăng nghe một tiếng tỷ tỷ này, chỉ cảm thấy cả người đều mềm nhũn, hạnh phúc vô cùng.

Nàng thử lấy tay sờ sờ tóc A Già, vừa nhỏ vừa mềm, cảm giác cực tốt. Xương quai xanh mảnh khảnh, lưng hồ điệp duyên dáng, vảy bạc trắng bao bọc tiểu tiên cá, Bạch Khanh Lăng chỉ cảm thấy toàn bộ thân thể A Già đều xinh đẹp đến mức khiến nàng run rẩy, khiến trong lòng nàng không ngừng thương tiếc.

"Tỷ tỷ lập tức nấu ăn cho A Già!"

Nàng đứng dậy, cam tâm tình nguyện chạy tới nấu cơm cho A Già ăn. A Già chìm xuống nước, chà xát tóc, lại ngâm thật lâu.

Đợi đến khi Bạch Khanh Lăng bưng thức ăn trở về, nàng mới chui ra khỏi mặt nước, lắc lắc đầu, nước b.ắ.n tung tóe khắp nơi. Bạch Khanh Lăng nhìn, cảm thấy A Già vừa đáng yêu vừa ng**ốc nghếch, giống như một tiểu hài tử.

"A Già ngoan, có thể ăn cơm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/lua-chon-gioi-tinh/6.html.]

A Già vẫn rất nhiệt tình ăn uống, nhưng giữa các ngón tay đã có màng, trước đây nàng cũng theo Ôn Trí ăn đồ ăn không dùng đũa nên bây giờ cầm đũa không biết phải làm thế nào, ngây ngẩn cả người.

Dáng vẻ này trong mắt Bạch Khanh Lăng chính là Ôn Trí ngược đãi tiểu tiên cá, cho nên nàng mới ngay cả đũa cũng không biết dùng.

Quả nhiên, Côn Luân Khê không có thứ tốt! Bạch Khanh Lăng phẫn hận nghĩ, ngay cả tiểu tiên cá cũng nhẫn tâm để cho đói khát. Trong lúc nhất thời nàng càng có lỗi với A Già liền múc một muỗng thức ăn.

"Tỷ tỷ cho A Già ăn cơm."

A Già an tâm ngậm lấy thức ăn Bạch Khanh Lăng đút cho, cảm thấy có chút tự hào khi cùng nàng chơi đùa. Ai có thể chống lại vẻ đẹp của tiên cá mập? Nhất định là không có, Bạch Khanh Lăng tự nhiên cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Người đút người ăn, trải qua nhiều ngày, các nàng liền dần dần quen thuộc. A Già cũng không cảm thấy mình bị Bạch Khanh Lăng nuôi nhốt, nàng cho rằng, đây là đồ ăn do chủ nhân của mình cung cấp.

Cho nên, ngẫu nhiên nàng cũng sẽ đại phát từ bi, cho phép Bạch Khanh Lăng sờ sờ đầu mình, chạm vào vảy trên đuôi mình. Chỉ là như vậy, cũng đã khiến Bạch Khanh Lăng vui vẻ không tìm được đường ra.

A Già càng đắc ý hơn. Mỗi ngày khi Bạch Khanh Lăng rời đi, đều sẽ dặn dò đủ thứ, bảo A Già ngoan ngoãn trốn kỹ, có người gọi ngàn vạn lần cũng đừng trả lời. A Già nghe hoài cũng chán, cuối cùng cũng không xảy ra chuyện gì lớn.

Nhưng đồ ăn của Bạch Khanh Lăng giống như một câu chuyện ấm áp. À không, so với những câu chuyện của Ôn Trí còn quá đáng hơn.

Ở bên canh Ôn Trí thời gian quá ngắn, con ở bên Bạch Lăng Khanh đã hơn một năm rưỡi, A Già sắp trưởng thành, lớn lên một vòng, đồ ăn của Bạch Khanh Lăng cũng chưa bao giờ giống nhau,

Thỉnh thoảng, chính vì sự háu ăn của A Già mà Bạch Lăng Khanh luôn chiều chuộng A Già, cho A Già những gì A Già muốn. Cứ tiếp tục như vậy, A Già sợ là vĩnh viễn cũng không ăn được nàng.

A Già cực kỳ khổ não, sự nhẫn tâm thật sự là không dễ chịu, nhưng Bạch Khanh Lăng lại nấu cơm lại cực ngon, lại còn có thể tìm rất nhiều đồ chơi nhỏ, cùng A Già chơi đùa. 

Nhưng không đợi A Già khổ não xong, Ôn Trí đến.

 

Loading...