Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lựa chọn giới tính - 5

Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:19:10
Lượt xem: 225

Tượng đường nhỏ kia tuy hình dạng có giống hắn nhưng cũng không giải được tham vọng, vẫn là uống chút m**áu bổ sung, rất nhanh liền có sức mạnh. A Già mơ hồ có chút hưng phấn, hai tay nàng giấu ở sau lưng, chậm rãi vươn ra câu trảo bén nhọn, chuẩn bị xông tới.

Tiên cá mập mặc dù không thể tu luyện, nhưng bản chất vốn mạnh mẽ, đủ để dễ dàng xé nát thân thể bất kỳ người tu luyện nào.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Mặc dù A Già chỉ là tiểu tiên cá mập, nhưng đối phó với hai người trước mặt này, vẫn đủ sức.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, nữ tử váy trắng kia lại đột nhiên mở miệng: "Nhị sư huynh, Khanh Lăng đa tạ ý tốt của huynh."

Giọng nói thanh tao, giữa hai lông mày có chút buồn bã, toàn thân thanh tú yếu đuối, đôi mắt ươn ướt khiến nàng trông thật đáng thương và đau khổ.

A Già nhìn về phía nàng. Người này, nhất định rất ngon.

Ôn Trí nhíu mày, khó hiểu: "Lăng Nhi?"

Khóe mắt Bạch Khanh Lăng ửng đỏ, nàng nhìn về phía A Già, nhẹ giọng nói: "Muội không đành lòng. Hơn nữa, nàng còn chưa trưởng thành, không thể làm dầu thắp đèn được."

A Già giấu đi ý định g**iết người, mở to đôi mắt màu lam nhạt, vẻ mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ ngây thơ.

Ôn Trí có chút không đồng ý, nhưng cũng không có biện pháp gì, vận khí hắn tốt mới lừa được tiên cá mập này, nếu lãng phí, hắn sẽ không bắt được con thứ hai.

"Sư huynh, trước tiên Khanh Lăng sẽ đem nàng mang về viện tử của muội nuôi dưỡng, vẫn là nhờ huynh, đừng nên nói cho sư phụ cùng các trưởng lão biết."

Bạch Khanh Lăng rũ mắt, ngữ khí u buồn: “Để bọn họ có được thời gian vui vẻ cũng không phải dễ dàng.”

Ôn Trí vốn định khuyên can nàng, nhưng vừa nghĩ tới A Già vô hại, vẫn không nói gì, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đến gần A Già, cách cấm chế đem A Già thu vào túi khóa yêu, hộ tống đến viện tử của Bạch Khanh Lăng, mới đem túi khóa yêu giao cho nàng.

"Lăng Nhi…" Ôn Trí ngập ngừng muốn nói lại thôi.

 

Bạch Khanh Lăng nhẹ nhàng liếc hắn một cái, cúi đầu: "Khanh Lăng nhớ rõ những gì nhị sư huynh đã làm cho muội."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/lua-chon-gioi-tinh/5.html.]

Ôn Trí nghe được lời mình muốn, lúc này mới nỡ rời đi. Trong lòng hắn có Bạch Khanh Lăng, đương nhiên cũng hy vọng Bạch Khanh Lăng trong lòng có hắn, hy vọng nàng không phải mỗi ngày chỉ nhìn đại sư huynh, lại quên mất nhị sư huynh là hắn đây.

Ôn Trí vừa mới rời đi, Bạch Khanh Lăng liền khóa cửa viện của mình, vào phòng trong, nàng đem A Già bỏ vào trong bồn tắm của mình. Nơi nàng ở, là đỉnh núi tốt nhất Côn Luân Khê, viện tử xa hoa nhất, trong phòng này còn cố ý vì nàng mà làm một bồn tắm rộng lớn. Nước trong bồn tắm có thể lưu thông, mỗi ngày đều được thay mới và sạch sẽ, rất tiện cho A Già.

A Già hiện tại rất rối rắm, bản thân không biết rốt cuộc có muốn ăn tươi nữ nhân trước mặt hay không. Nàng lại chê Bạch Khanh Lăng quá gầy không thịt, lại cảm thấy đợi nuôi mập thì đêm dài lắm mộng.

Chờ Bạch Khanh Lăng thả nàng ra, ở khoảng cách gần, A Già ngửi được mùi vị của nàng. Này... A Già tiên sinh, một túi nước bọt lớn thoáng chốc chảy ra. Bạch Khanh Lăng nhìn nàng phun nước, biểu tình kích động, không ngừng hỏi: "Làm sao vậy? Đi đường xóc nảy sao?"

A Già không nói lời nào, yên lặng giấu miệng mũi vào trong nước, che giấu tham vọng của mình. Chỉ chừa lại một đôi mắt ở bên ngoài, nhìn Bạch Khanh Lăng không chớp mắt. Thơm, thật sự là quá thơm.

A Già ngửi thấy mùi vị của Bạch Khanh Lăng, chỉ cảm thấy Ôn Trí đơn giản vô vị, thậm chí có cả không khí bẩn thỉu. Làm sao một kẻ thô tục như Ôn Trí lại có thể có một người ngọt ngào như Bạch Khanh Lăng trước mặt mình?

Cái đuôi của A Già lại căng thẳng, móng vuốt đã rụt trở về chậm rãi mọc ra, răng cũng lặng lẽ sắc nhọn lên, Bạch Khanh Lăng lại không hề cảm thấy gì.

Dùng m**áu người làm dầu thắp đèn Phù Minh chẳng qua là nàng thuận miệng nhắc tới, không ngờ Ôn Trí thật sự mang theo một tiên cá trở về, may mắn Ôn Trí không sớm xuống tay, bằng không tiểu cá đáng yêu như vậy, chắc chắn nàng không có cơ hội nuôi.

Nàng nhìn thấy A Già lần đầu tiên, đã bị đôi mắt màu lam nhạt kia, cùng với đuôi cá mập màu trắng bạc dưới thân A Già thu hút. Một sinh vật đẹp như vậy, người phụ nữ nào không thích nó? Bạch Khanh Lăng cũng không ngoại lệ.

Giờ phút này nàng nhìn tiểu tiên cá trốn trong nước phun bong bóng, lòng tràn đầy trìu mến, không khỏi phỏng đoán: Chẳng lẽ là thẹn thùng? Quá dễ thương. Nàng gần như không thể kiểm soát tiếng la hét bên trong của mình.

"Ngươi tên là A Già, đúng không?" Bạch Khanh Lăng thật cẩn thận hỏi tiểu tiên cá trước mặt, phất phất tay: "Ta là Bạch Khanh Lăng."

Dứt lời chợt nhớ tới cái gì đó, nàng xoay người chạy ra ngoài. A Già vừa chuẩn bị tấn công, con mồi lại bỏ chạy. Nàng có chút choáng, chẳng lẽ Bạch Khanh Lăng phát hiện ý đồ của mình?

Đảo mắt lại lập tức phủ nhận, không có khả năng. Người thợ săn ưu tú nhất Vô Vọng Hải, cho dù là đến đất liền, cũng vẫn là thợ săn ưu tú nhất đất liền. Chắc nàng có lý do khác.

Quả nhiên, chỉ một lát sau Bạch Khanh Lăng đã lại quay trở về, trong tay bưng một cái đĩa. Nàng ngồi xổm bên cạnh A Già, cầm lấy một miếng điểm tâm, đưa tay đưa tới trước mặt A Già: "Đây là điểm tâm do chính ta làm."

 

Loading...