Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lựa chọn giới tính - 7

Cập nhật lúc: 2024-07-30 18:19:47
Lượt xem: 204

Là buổi tối Ôn Trí tới tìm Bạch Khanh Lăng, lúc đó nàng đang gội đầu cho tiểu tiên cá nhà mình, A Già đang vui vẻ chơi đùa với con vịt gỗ có bong bóng keo trên trán.

Một năm không gặp, hắn trưởng thành hơn bao giờ hết. A Già lại không muốn ăn hắn nữa, ngửi hương vị trên người Bạch Khanh Lăng đã quen, lại ngửi được mùi vị của Ôn Trí, có chút khó chịu, muốn nôn.

A Già xoay người, trốn vào trong nước, bong bóng trên đầu tản ra bốn phía trên mặt nước, tiểu tiên cá màu trắng bạc không muốn nhìn thấy hắn.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Trong mắt Ôn Trí dâng lên cảm xúc phức tạp, nhưng hắn cực nhanh ổn định tâm tư: "Lăng Nhi."

"Bạch Khanh Lăng nhìn A Già giấu mình vào trong nước, lập tức nhớ tới chuyện Ôn Trí từng không cho nàng cơm ăn, hôm nay hắn lại không chào hỏi liền xông vào phòng trong của mình, thật sự là vô lễ đến cực điểm. Trong lòng nàng không vui, nhưng vẫn chưa mở miệng nói ra.

"Nhị sư huynh tới đây có việc gì?"

"Nhị sư huynh tới đây có việc gì?"

Vẫn là giọng nói nhẹ nhàng, mềm mại, tinh tế và rụt rè.

Ôn Trí không nghĩ nhiều, nhìn Bạch Khanh Lăng vốn định mở miệng, lại nhớ tới còn có một người khác: "Tới gần đây nói chuyện." 

“Không cần.” Bạch Khanh Lăng mỉm cười cự tuyệt: "Cũng không có cái gì A Già không thể nghe."

Tình huống mà Ôn Trí lo lắng nhất quả nhiên đã xảy ra. Hắn trầm giọng nói: "Lăng Nhi, muội có biết A Già sắp trưởng thành rồi không?"

"Muội biết." Bạch Khanh Lăng cầm một cái khăn tay, lau nước trên tay, không quan tâm hỏi: "Thì như thế nào?"

"Nên làm dầu thắp đèn lồng rồi."

Nghe được lời Ôn Trí nói, Bạch Khanh Lăng sửng sốt, nhớ tới lời nói vô nghĩa của mình về m**áu tiên cá mập dùng để làm dầu thắp đèn, chẳng qua là nàng thuận miệng nói mà thôi, ai ngờ Ôn Trí lại nhớ rõ.

Ôn Trí nhìn biểu cảm của Bạch Khanh Lăng, cho rằng nàng không nỡ, trong mắt hắn hiện lên ý định gi**ết tiên cá mập, nếu Bạch Khanh Lăng không đành lòng, thì hắn sẽ xuống tay.

"Lăng Nhi, huynh biết muội lương thiện. Nhưng muội đừng xem A Già như một con người, còn nữa, bệnh của muội cũng không kéo dài được."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/lua-chon-gioi-tinh/7.html.]

Câu cuối cùng này được nói ra vô cùng chân thành, dường như đang thuyết phục Bạch Khanh Lăng, cũng là thuyết phục chính hắn.

Bạch Khanh Lăng rũ mắt, trên mặt đau khổ muốn chết, trong lòng lại cực kỳ trào phúng, cái gì mà sinh bệnh, ai mà tin lời quỷ của chưởng môn.

Côn Luân Khê không có thứ gì tốt. Nàng trời sinh cơ thể thuần âm, khiến nàng trở thành một lô đỉnh (Lô đỉnh: Cách gọi này thường dùng để chỉ nữ (nam) tu sĩ có thể chất tốt, phù hợp song tu với người khác, khiến tu vi người đó tăng lên.) tuyệt vời cho cả hai việc tu luyện. Côn Luân Khê năm đó chính là vì điều này nên mới thu nộp nàng vào môn hạ.

Hiện giờ số mệnh tu tiên giới suy kiệt, người có thể phi thăng lại càng ít, Thuần Âm Lô Đỉnh đối với người tu tiên hấp dẫn quá lớn, ngay cả chưởng môn trưởng lão Côn Luân Khê cũng không ngoại lệ.

Bọn họ mấy năm nay vẫn chờ nàng thành công, tính toán thay phiên nhau song tu với nàng. Bạch Khanh Lăng chỉ cảm thấy ghê tởm, cố ý lười biếng luyện công, đè nén tu vi của mình, kết quả là xây dựng nền tảng chậm trễ, chưởng môn có hoài nghi, nhưng không có chứng cớ.

Vì thế hắn đành phải tuyên bố, Bạch Khanh Lăng sinh bệnh, cũng phái người đi khắp nơi tìm kiếm phương pháp xây dựng nền tảng cho nàng.

Ôn Trí đương nhiên không biết những thứ bẩn thỉu này, hắn tưởng Bạch Khanh Lăng sinh bệnh, lại nghe nàng nói m**áu tiên cá mập có thể cứu mạng, liền vượt ngàn dặm đến Vô Vọng Hải, lừa A Gia đưa về. Cho đến bây giờ, hắn vẫn muốn tiếp tục lấy m**áu của A Già làm dầu thắp đèn.

Bạch Khanh Lăng ổn định tâm tình, nhìn Ôn Trí, vành mắt đỏ lên: "Sư huynh, Khanh Lăng sẽ suy nghĩ kỹ. Cho muội thêm chút thời gian."

Ôn Trí thấy nàng đã quyết định, liền thu hồi ý định muốn tự mình động thủ. Lăng Nhi quá mềm lòng, có tình cảm với tiểu tiên cá nên không xuống tay được. Thật may là nàng vẫn còn tỉnh táo.

Trước khi rời đi, Ôn Trí nhìn thoáng qua A Già đang ngâm mình trong nước, nhưng không nói thêm gì.

Hắn vừa đi, A Già liền nổi lên, dùng đôi mắt màu lam nhạt của mình nhìn Bạch Khanh Lăng. Bạch Khanh Lăng cho rằng A Già hiểu lầm, nhanh chóng nhảy vào trong bồn tắm, bơi về phía nàng.

"Tỷ tỷ muốn gi**ết A Già sao?" Tiểu tiên cá mang theo giọng nói e ngại truyền đến, khiến Bạch Khanh Lăng đau lòng đến vỡ vụn, nàng bất chấp tất cả, ôm A Già vào trong lòng.

"Sẽ không, tỷ tỷ làm sao có thể làm tổn thương A Già chứ?" Bạch Khanh Lăng sờ sờ đầu A Già: "Là tỷ tỷ lừa gạt hắn, tỷ tỷ không cần m**áu của A Già."

"A Già gh**ét hắn." A Già đáng thương ngẩng đầu: "Tỷ tỷ, A Già không thích hắn."

Bạch Khanh Lăng vội vàng giơ tay thề: "Tỷ tỷ cũng gh**ét hắn."

Vẻ mặt nàng không giống giả dối, A Già cọ cọ n.g.ự.c nàng, cảm thấy hài lòng, tiếp tục khoe khoang: "Tỷ tỷ đối với ta tốt như vậy, nếu là muốn m**áu của A Già, A Già tình nguyện cho. Vì tỷ tỷ, A Già làm cái gì cũng nguyện ý."

Chỉ là m**áu của tiên cá mập cũng không phải là tiên dược gì, chỉ cần một giọt, chất độc bên trong sẽ khiến người ta chảy m**áu đến toàn thân tê liệt mà ch**ết đi.

Loading...