Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không Muốn Làm Nữ Phụ Độc Ác - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-22 13:31:11
Lượt xem: 837

3

 

Ta nhẹ nhàng đặt tay lên bụng, nơi đó vẫn phẳng lì, không hề có dấu hiệu đang mang một sinh linh, từ việc ta mang thai có thể thấy, việc ta thức tỉnh ý thức thực sự đã gây ảnh hưởng đến thế giới này.

 

Từ khi ta mang thai, Cố Triệt như biến thành một người khác, ngày ngày đến tẩm cung thăm ta, nhưng mỗi lần gã đến, cơ thể ta lại suy yếu đi một chút, gọi mấy thái y đến khám, đều nói người mang thai sẽ cảm thấy mệt mỏi như vậy.

 

Ta không hề tin lời họ nói, đặc biệt là mỗi ngày Cố Triệt đến tẩm cung của ta, mùi xạ hương trên người gã đều nồng nặc, gã thực sự nghĩ ta không ngửi thấy sao?

 

Ta vạch trần sự thật rằng Cố Triệt mang xạ hương trên người, có ý định g.i.ế.c hại đứa con của ta, ngay trước mặt gã và Hoa Lạc. Đối mặt với sự thật này, Hoa Lạc khóc đến lê hoa đái vũ, dường như rất buồn vì việc làm không tốt của Cố Triệt. Cố Triệt bận rộn dỗ dành nàng ta, bỏ mặc ta một bên, thậm chí lườm ta một cái, trách ta vì đã nói sự thật với Hoa Lạc.

 

Người bị tổn thương rõ ràng là ta, nhưng vì tiết lộ sự thật mà ta trở thành kẻ có tội vì làm tổn thương nữ tử mà gã yêu quý.

 

Ta đã nhận ra quy luật vận hành của thế giới này, mọi thứ đều xoay quanh tình yêu của Cố Triệt và Hoa Lạc. Nếu ta tiếp tục ở lại trong cung, hài nhi của ta e rằng không thể giữ được. Ta quyết định bắt đầu thực hiện kế hoạch của mình.

 

Ta không dám ăn thức ăn của Ngự thiện phòng, hàng ngày chỉ nhốt mình trong tẩm cung, ăn thức ăn do tiểu nhà bếp nấu, giả vờ buồn bã suốt ngày. Thái hậu sợ ta ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng, nên đã phá lệ cho mẫu thân ta vào cung thăm ta.

 

Ta nắm lấy tay bà, mắt ngấn lệ, đây lại là một sự kiện ngoài khung cảnh tiểu thuyết, những người xung quanh ta dần bước ra khỏi tiểu thuyết và trở nên sống động.

 

“Mẫu thân…” Ta lao vào lòng bà, nghẹn ngào không nói nên lời. Trời biết khi ta được thông báo rằng ta chỉ là một nhân vật trong tiểu thuyết để thúc đẩy tình cảm của nam nữ chính, khi ta tận mắt thấy mọi thứ đều tĩnh lặng, ta đã bất lực đến nhường nào.

 

Bà nghĩ rằng những gì ta biểu hiện chỉ là niềm vui của người lần đầu được làm mẹ, nhưng khi nghe những lời tiếp theo của ta, bà hoàn toàn sững sờ.

 

Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y bà: “Mẫu thân, phụ thân trấn giữ ở Bắc Cảnh, nắm giữ binh quyền, mẫu tử chúng ta ở kinh thành chẳng qua chỉ là con tin, bệ hạ tuyệt đối không cho phép ta sinh ra hoàng tử, việc lợi và hại trong chuyện này chắc mẫu thân có thể hiểu rõ.”

 

Bà gật đầu: “Từ trước đến nay, hoàng đế vẫn luôn dè chừng, nếu để hài tử mang dòng m.á.u nhà họ Sở chào đời, bệ hạ sẽ càng thêm nghi ngờ phủ Bắc Cảnh Vương, cho nên…”

 

“Nếu con không trốn đi, e rằng hài tử của con sẽ không sống được.”

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Bà nhìn quanh, thấy ta đã đuổi hết người xung quanh mới thở phào nhẹ nhõm: “Trốn đi đâu?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/khong-muon-lam-nu-phu-doc-ac/chuong-3.html.]

 

“Bắc Cảnh.”

 

“Để tìm phụ thân con sao?”

 

Ta gật đầu: “Ngoài Bắc Cảnh, chúng ta không còn nơi nào để đi.”

 

“Hoàng cung canh phòng nghiêm ngặt, chúng ta làm sao trốn thoát?”

 

Ta nói kế hoạch đã chuẩn bị trước cho bà biết, dặn bà về phủ lập tức thu dọn đồ đạc, sau đó tìm vài người thân tín, chuẩn bị sẵn ngựa dọc đường để đổi. Ta sẽ giả vờ bị ốm, rồi xin phép Thái hậu trở về phủ Bắc Cảnh giải khuây. Khi ta về phủ, chúng ta sẽ lập tức xuất phát.

 

Bà lo lắng nói: “Con đang mang thai, làm sao chịu nổi đường xa xóc nảy?”

 

“Mẫu thân yên tâm, con đã có cách khiến Cố Triệt không dám động đến chúng ta.”

 

Ta đã nghĩ kỹ, trước khi chạy trốn phải bắt cóc Hoa Lạc và giấu nàng ta đi, sau đó để lại một bức thư cho Cố Triệt. Nếu gã tha cho chúng ta, Hoa Lạc sẽ an toàn trở về, nếu gã nhất quyết truy bắt chúng ta, thì đừng mong Hoa Lạc sống sót.

 

Mọi chuyện diễn ra đúng như ta dự tính, Cố Triệt phát cuồng tìm kiếm Hoa Lạc, còn ta và mẫu thân thì chuẩn bị rời khỏi kinh thành.

 

Nhưng ta đã đánh giá thấp sức mạnh của hào quang nữ chính, Hoa Lạc đã tìm cách tự mình thoát khỏi dây trói. Không có Hoa Lạc kiềm chế, binh mã của Cố Triệt nhanh chóng đuổi kịp chúng ta.

 

Lúc đó, ta bị đau bụng dữ dội và ngất đi, mẫu thân lập tức quyết định, nhét ta vào một cỗ xe ngựa khác, bà tiếp tục đi theo lộ trình ban đầu, cố gắng kéo dài thời gian, cuối cùng bị truy binh của Cố Triệt bắt được.

 

Khi ta đến địa phận Bắc Cảnh, hội ngộ với người của phụ thân cứ đến đón, ta mới biết rằng mẫu thân không hề có ý định trở về Bắc Cảnh cùng ta. Bà đã dùng mình làm mồi nhử, thu hút truy binh của Cố Triệt, bà không đi con đường nhanh nhất, chỉ để kéo dài thời gian cho ta.

 

Biết được sự thật, ta sụp đổ, ta đánh xe ngựa quay lại như điên, mẫu thân ở trong tay Cố Triệt làm sao có thể sống yên ổn.

 

Phụ thân ta cưỡi ngựa chặn ta lại, ông là một võ tướng, quyết đoán trên chiến trường, dù bị thương nặng cũng chưa từng rơi một giọt nước mắt. Lúc này, ông lại mắt ngấn lệ, nghẹn ngào nói với ta, trong lúc tránh né truy binh, xe ngựa của mẫu thân ta đã không may rơi xuống vực.

 

Những ngày bôn ba liên tục và tin dữ đột ngột đã đánh gục ta, ta không thể chịu đựng thêm nữa mà ngất đi.

Loading...