Chạm để tắt
Chạm để tắt

Dưới gốc cây nguyệt lão - 6

Cập nhật lúc: 2024-07-09 04:47:55
Lượt xem: 306

Tống Kim cong môi quay đầu nhìn tôi, đưa tay nắm lấy tay tôi, thấy tôi không phản ứng, anh lại siết c.h.ặ.t t.a.y tôi, thậm chí còn cù vào lòng bàn tay tôi, khiến lòng tôi tê rần.

"Cảm ơn em vì ngày hôm nay, em có thể làm bạn gái của anh được không?"

Tôi nói “A” một tiếng và nắm lại tay anh .

Ngay sau đó, anh đột nhiên luồn tay ra sau đầu tôi, cúi xuống hôn tôi.

Hơi thở của chúng tôi quyện vào nhau, đến khi tôi thở dốc anh mới buông ra.

"Tạ Ý, anh thích em đã lâu."

Tôi đỏ mặt, không khỏi tò mò hỏi anh: “Bao lâu rồi?”

Anh ấy sẽ ở bên tôi lâu dài chứ?

Anh nheo mắt, ôm tôi vào lòng, thì thầm vào tai tôi: “Đã tám năm rồi.”

Lúc này, ánh hoàng hôn chiếu xuống cơ thể tôi, khiến trái tim tôi mềm mại và ấm áp.

9,

Ngoại truyện của Tống Kim.

Cô ấy hơi khác người một chút, tôi vẫn nhớ lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy, cách cô ấy chạy về phía tôi rồi kéo toạc chiếc khăn tắm của tôi xuống.

Lúc đó tôi đơ người không biết phản ứng như thế nào, thậm chí còn cảm thấy cô ấy là biến thái.

Sau này, không biết từ khi nào, tôi càng ngày càng bị cô ấy thu hút.

Nhưng cô ấy có vẻ không thích tôi và luôn nghĩ cách để hố tôi.

Tôi vẫn còn nhớ ngày tốt nghiệp, cô ấy vừa mới cười xong lại khóc to, thậm chí còn uống rượu và đánh nhau với người khác.

Khi cô ấy đánh không lại người ta thì lại lao vào khóc trong vòng tay tôi và nói: "Tống Kim, tôi lại thua rồi, cậu ở lại với tôi đi!"

Tôi lúc đó nghe lời cô ấy, cô ấy muốn tôi ở lại thì tôi sẽ ở lại cùng cô ấy.

Mọi người xung quanh đều có chút bối rối, sau đó cô ấy nói với tôi rằng ngày hôm đó cô ấy đang thầm tỏ tình với tôi, không ngờ vẻ mặt của tôi lại vô cảm, thậm chí có chút ghê tởm.

Tôi:"……"

Thực ra tôi chỉ ghét việc cô ấy lau hết nước mũi trên chiếc áo sơ mi trắng cô ấy đưa cho tôi, đây là quà xin lỗi của cô ấy, đồng thời cũng là món quà đầu tiên cô ấy tặng tôi.

Tôi đã bảo vệ trinh trắng của mình cẩn thận suốt ba năm nhưng đến ngày tốt nghiệp, tôi đã bị cô ấy làm cho rung động.

Ngày hôm đó khi tôi cõng cô ấy về nhà, ánh đèn đường kéo cái bóng đang lồng vào nhau của tôi và cô ấy thật dài, tôi nghĩ, giá như khoảnh khắc đó có thể dừng lại thì thật tốt.

Năm 2016, một người phụ nữ quyến rũ bước vào văn phòng của tôi, cô ta cởi quần áo ngay khi bước vào, tôi tức giận đến mức ném cô ta ra khỏi văn phòng.

Quay qua nhìn Tạ Ý thì thấy cô ấy đang cười đến ngớ ngẩn, không biết lại đang suy nghĩ vớ vẩn gì.

Tôi suýt nữa thì bị vấy bẩn! Nhưng cô ấy không hề quan tâm đến tôi chút nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/duoi-goc-cay-nguyet-lao/6.html.]

Tôi gọi cô ấy, nhưng cô ấy lại nhìn tôi bằng vẻ mặt ngốc ngốc.

Tôi gọi cô ấy vào phòng và chỉnh đón cô ấy, tôi giận cô ấy vì cô ấy không hề ghen chút nào.

Cuối năm 2021, cô ấy khóc thảm thiết khi nhìn thấy quảng cáo của một người phụ nữ trên màn hình quảng cáo.

Tôi nói cô ấy khóc to thật ồn, sau đó cô ấy lại càng khóc to hơn.

Tôi hốt hoảng lau nước mắt cho cô ấy, cô ấy mới ngừng khóc.

Tôi không nhịn được mà muốn xoa đầu cô ấy nhưng vì đèn giao thông chuyển xanh nên đành thôi.

Sau này, khi ở cùng cô ấy, ngày nào tôi cũng muốn xoa đầu cô ấy làm cho cô ấy thường xuyên tức giận phồng má lên như con cá nóc.

Sau đó cô ấy sẽ bảo tôi đừng chạm vào đầu của cô ấy, nếu không bị hói đầu thì phải làm sao?

Tôi mỉm cười đáp lại cô ấy: “Dù thế nào đi chăng nữa, dù về sau em có bị hói đầu thì trong lòng anh em vẫn là một tiểu tiên nữ hói đầu xinh đẹp nhất”.

Tạ Ý: "……"

Thực sự lúc đó tôi rất muốn nói với cô ấy rằng, đừng khóc nữa, em khóc làm tim tôi đau lắm.

Từ năm 2016 đến nay có một sự tích về "Thư ký heo", tôi rất ngạc nhiên khi nghe có người gọi như vậy, trong số các thư ký của tôi có ai họ Chu sao?

(Trong tiếng Trung, chữ Heo và họ Chu/Châu đồng âm, đều là Zhū, 猪: Zhū: Trư – heo; 朱: zhū: họ Chu/Châu)

Sau đó, tôi đã nhìn thấy cái người được gọi là thư ký heo kia, dáng người gầy gầy nhỏ bé đang chạy tới.

Ồ, giờ tôi mới nhận ra rằng cô thư ký heo hóa ra lại là A Ý của tôi.

Cô ấy thật đáng yêu.

Có một ngày sau khi tan sở, cô ấy giận dữ đi theo sau tôi, tôi không khỏi phải đi chậm lại.

Nhưng cô ấy lại dám giẫm lên chân tôi một cước sau đó lại còn khen tôi có tấm lòng Bồ Tát.

Tôi cảm thấy mình cần phải chứng minh bản thân, nên ngày hôm sau tôi yêu cầu cô ấy làm thêm giờ để chứng minh rằng trái tim tôi rất cứng rắn và mạnh mẽ.

Sau này giữa chừng cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện nhưng cô ấy vẫn luôn là một cô gái có thể đi trên con đường bằng phẳng mà bỗng dưng vấp té.

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

Tôi theo thói quen nhìn vào đôi giày đi làm của cô ấy.

Nhìn hồi lâu, tôi cảm thấy chất lượng giày của cô ấy không tốt nên đã lén lút trả thêm cho cô ấy mấy vạn tiền thưởng trong nhiều năm qua.

Tôi muốn cô ấy đối xử với bản thân tốt hơn và đi một đôi giày tốt hơn.

Đến bây giờ tôi vẫn không thể thay đổi được thói quen dán miếng dán cố định quần áo vào thắt lưng quần.

Cũng may hiện tại cô ấy có tôi ở bên cạnh, sẽ không thỉnh thoảng lại ngã nhào xuống đất nữa.

Đến năm 2021, tôi đã 27 tuổi và tôi muốn tỏ tình với cô ấy một lần nữa.

Hôm đó tôi đang quan sát cô ấy trên màn hình camera, tôi thấy cô ấy ngồi trên ghế văn phòng, xoay vòng vòng, nhìn cô ấy tôi chỉ muốn bật cười, cô ấy thật quá đáng yêu.

Loading...