Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cung nữ Lâm Bất Cai - 16

Cập nhật lúc: 2024-08-04 18:18:24
Lượt xem: 787

Tựa như cung nữ lừa gạt Lăng Vân Nhi không thể có tẩu tẩu kia, rất nhiều cung nữ tiếp cận Lăng Vân Nhi đều có mục đích.

 

Riêng cung nữ nhỏ bé Lâm Bất Cai này, không có mục đích gì lại m.ó.c t.i.m móc phổi đối xử tốt với Lăng Vân Nhi, làm cho ta nhất thời không muốn trị tội khi quân phạm thường của nàng.

 

Ta cũng đang gạt nàng thân phận của mình, nghĩ như vậy, chúng ta xem như là huề nhau.

 

4.

 

Toàn Đức nói ta gần đây càng ngày càng thích vào trong đình, hắn nào biết đây là thời điểm Lăng Vân Nhi cần người làm bạn, người làm ca ca như ta đương nhiên phải dành nhiều thời gian ở bên con bé.

 

Chỉ là không biết tiểu cung nữ Lâm Bất Cai này có phải bị ma ám hay không, thấy ta lần nào cũng cười đến vui vẻ.

 

Ta từng nghe có người nói ta đẹp trai mạnh mẽ, nhưng chưa bao giờ có dám nói trước mặt ta như thế này.

 

“Tỷ tỷ là vì muốn làm tẩu tẩu, cho nên nhìn thấy ca ca rất vui vẻ sao?”

 

Lúc Lăng Vân Nhi hỏi ra lời này, Lâm Bất Cai liếc mắt nhìn ta một cái, vô cùng thẹn thùng gật đầu.

 

 

Ta không biết vì sao, trong lòng không có lý do lại cảm thấy thoải mái, sách trong tay cũng trở nên thuận mắt rất nhiều.

 

Trước đó vài ngày Lăng Vân Nhi bảo Lâm Bất Cai làm tẩu tẩu, Lâm Bất Cai tỏ vẻ anh dũng hy sinh. Bây giờ đã mang dáng vẻ thiếu nữ, nữ nhân quả nhiên là dễ thay đổi.

 

“Hồ đại nhân làm việc ở Càn Thanh cung nhất định rất vất vả đúng không?”

 

Lúc Lâm Bất Cai hỏi ta, ta mới phát hiện mình nhìn chằm chằm một chỗ trong sách đã lâu không đọc tiếp, ta thản nhiên đáp một tiếng, bàn tay hơi hoảng loạn lật qua trang tiếp theo.

 

“Không biết trong nhà Hồ đại nhân có gia thất chưa?”

 

...

 

Sách này, hôm nay, ta đại khái là đọc không xong.

 

Ta giương mắt nhìn nàng, chỉ thấy nàng ý cười dịu dàng, ánh mặt trời chiếu vào trong mắt nàng, chói mắt nói không nên lời.

 

Lăng Vân Nhi ở một bên vẫn còn đang vẽ, cảnh tượng trước mắt an bình ấm áp.

 

Ta vẫn không muốn nạp phi, lúc này cảm thấy nếu Lâm Bất Cai thật sự làm tẩu tẩu của Lăng Vân Nhi, cũng là chuyện làm cho người ta thích.

 

Ta lại nhìn Lâm Bất Cai, cũng nhận ra sự mềm mại trong giọng nói của mình: “Sắp có rồi.”

 

Nếu ta nguyện ý, lập tức có thể có.

 

Nhưng rất nhiều chuyện, phải từ từ.

 

Khi Khâu tri huyện sai người đưa thư tiến cung, ta đang phê duyệt tấu chương làm cho người ta đau đầu không thôi.

 

Một tri huyện nhỏ bé đưa một phong thư cho một cung nữ nhỏ bé, vốn là chuyện cực nhỏ, lại bị người ta đưa tới trước mặt ta.

 

Ta nhìn thoáng qua Toàn Đức đang khom người bên cạnh: “Ngươi gần đây rất rảnh rỗi nhỉ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/cung-nu-lam-bat-cai/16.html.]

 

Toàn Đức cười làm lành nói: “Đây đều là việc nô tài nên làm.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Ta ném tấu chương trong tay qua một bên, gần đây mắt nhìn người của hắn càng lúc càng tốt.

 

Lâm Độ đã chết, đây là tin tức trong thư.

 

Lâm Độ là đệ đệ của Lâm Bất Cai, trước đó ta đã biết. Sự tồn tại của đứa nhỏ này đối với Lâm Bất Cai mà nói, giống như Lăng Vân Nhi đối với ta.

 

Ngay cả thường phục cũng chưa kịp thay, ta buông tấu chương trong tay xuống chạy tới Ngọc Tuyền cung, ta cũng không biết ta chạy tới có thể làm gì, chỉ là cảm thấy có thể đi qua liếc mắt một cái cũng tốt.

 

Còn chưa tới Ngọc Tuyền cung, đã bị người ta đ.â.m đầu vào.

 

Tiểu cung nữ đ.â.m vào trong lòng ta, khuôn mặt nhỏ nhắn ngẩng lên, trên mặt toàn là nước mắt, dáng vẻ mất hồn kia làm cho trong lòng ta căng thẳng.

 

“Sao vậy?” Ta lấy khăn vuông từ trong n.g.ự.c ra, muốn lau nước mắt trên mặt cho nàng.

 

Lâm Bất Cai không nhận khăn, chỉ thuận thế ôm eo ta, vùi đầu vào n.g.ự.c ta khóc lớn.

 

“Đệ đệ ta mất rồi. Nó còn đang chờ ta về nhà, nó nói sẽ chờ ta về nhà...”

 

Ta cái gì cũng không làm được, chỉ có thể để nàng tùy ý vùi nước mắt nước mũi trên long bào của mình.

 

Chỉ là tiếng khóc xé lòng kia làm cho trái tim ta giống như là bị cái gì đó cào qua, đau đến mức khiến ta chỉ có thể từng chút từng chút nhẹ nhàng vỗ về tấm khẽ run rẩy của nàng.

 

“Ngươi còn có ta, ngươi còn có Vân Nhi.”

 

Ta một lặp đi lặp lại lời này, chỉ hy vọng có thể gieo những lời này vào trong lòng nàng.

 

Không biết có phải nàng khóc đến mệt mỏi hay không, lại ngủ thiếp đi trong lòng ta.

 

Ta nhìn thoáng qua Hồ Vũ ẩn nấp bên canh, bế ngang Lâm Bất Cai lên.

 

Hồ Vũ làm việc từ trước đến nay luôn chú trọng hiệu suất, trên đường ta bế Lâm Bất Cai về phòng, ngay cả kiến cũng chưa từng xuất hiện lấy một con.

 

Ta đặt Lâm Bất Cai đặt lên giường, nhẹ nhàng đắp chăn cho nàng.

 

“Sau này không thể tùy tiện khóc ở trong lòng nam nhân khác.”

 

5.

 

Hung Nô phía bắc gần đây lại rục rịch, ta vốn chỉ là muốn đi tiền tuyến ổn định lòng quân, nhân tiện trở về đi Giang Nam một chuyến, chấn chỉnh những tri phủ tri châu chỉ biết những chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi trong tấu chương của họ.

 

Cũng chưa từng nghĩ lần đi này sẽ đi liền đi hơn hai tháng.

 

Lăng Vân Nhi vốn có Thúy Nhi đi theo, hiện tại cón có thêm Lâm Bất Cai, ta không còn lo lắng nữa.

 

Chỉ là Lâm Bất Cai...

 

Loading...