Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 225

Cập nhật lúc: 2024-08-20 19:38:16
Lượt xem: 9

Cô Lý ở hậu trường nhìn thấy màn trình diễn ngày càng nhập tâm của cô, thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi cô ấy quay đầu lại nhìn thấy Lọ Lem vẫn đang nức nở trong lòng hoàng tử và người chị kế tóc xoăn đang trừng mắt nhìn bọn họ, cơn tức giận vừa mới kìm nén được lại bùng lên.

“Ba đứa chúng mày giỏi lắm!” Cô ấy tức giận nói, “Từ nay về sau, những cơ hội liên quan đến biểu diễn kịch, các đứa đừng hòng thử nữa! Đại học Hãn Hải chúng ta không cần những sinh viên không phân biệt được nặng nhẹ như các đứa!”

Cuối cùng cũng đến phân cảnh lên ngôi cuối cùng, cũng là lúc vở kịch kết thúc.

Diệp Tương nhớ lại nghi thức đã từng nhìn thấy trên TV, khẽ cúi người, để quốc vương đội vương miện lên đầu cô.

Giây phút cô tiếp nhận vương trượng, quốc vương mỉm cười đầy an ủi, tuyên bố với mọi người: “Con gái của ta! Nữ hoàng đầu tiên của vương quốc!”

Mẹ kế và hai người chị kế từng ức h.i.ế.p cô ta kinh hoàng quỳ rạp xuống dưới chân cô.

“Nữ hoàng bệ hạ, cầu xin người tha thứ cho sự ngu muội của chúng thần trước kia, hãy cho chúng thần một cơ hội sửa sai!”

Trong nguyên tác, Lọ Lem đã tha thứ cho bọn họ, nhưng đây là câu chuyện được cải biên.

Lọ Lem đã trở thành nữ hoàng, tay cầm vương trượng, liếc nhìn bọn họ, nói: “Lấy ân báo oán, lấy gì báo ân? Nếu ta không trở thành nữ hoàng, bây giờ vẫn là cô gái đáng thương bị các ngươi ức hiếp.”

“Binh lính đâu, bước lên.”

“Có!”

“Tống cổ những kẻ này ra khỏi lãnh thổ của vương quốc!”

Mẹ kế và hai người chị kế cầu xin tha thứ, nhưng không thể lay chuyển được quyết định của nữ hoàng, hoàng tử đang chìm đắm trong bể tình định uy h.i.ế.p quốc vương và nữ hoàng: “Nếu người nhất định phải trừng phạt người vợ yêu quý của ta, vậy thì xin hãy trừng phạt cả ta, người anh trai này của cô ấy!”

Quốc vương lạnh

 Chương 77

Từ trường học trở về chỗ ở, trong điện thoại Diệp Tương có thêm một số liên lạc mới.

Tống Bạch Vi: 【tài liệu.doc】

Tống Bạch Vi: 【Xem thử có công việc nào em hứng thú không nhé.】

Diệp Tương mở tài liệu anh gửi.

Những công ty tốt mà sinh viên năm cuối luôn tranh nhau từng vị trí trong mùa tuyển dụng lại được sắp xếp rõ ràng trước mặt cô, khiến Diệp Tương có cảm giác như đang được lựa chọn thoải mái trong một bữa tiệc buffet siêu thịnh soạn.

Cô nhớ đến hai ngày trước Văn Y nói với mình, phải nắm bắt cơ hội mùa tuyển dụng, còn cẩn thận sắp xếp cho cô một danh sách những công ty có đãi ngộ tốt nhất, được sinh viên các khóa trước truyền tai nhau.

Phần lớn nội dung trong hai tài liệu này đều trùng khớp.

Diệp Tương chưa bao giờ nhận thức rõ ràng như vậy về quy mô của những doanh nghiệp mà Tống Bạch Vi quản lý.

Tuy anh vẫn luôn khiêm tốn nói đó đều là thành quả nỗ lực của cha mẹ, anh chỉ đơn thuần là gìn giữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-225.html.]

Nhưng nhìn những bản lý lịch ưu tú trên mạng khiến người ta phải lóa mắt, Diệp Tương không khỏi hoài nghi lời anh nói.

Tống Bạch Vi: 【Trừ những vị trí cần chuyên môn đặc thù, những công việc khác không yêu cầu chuyên môn quá cao, bên anh có thể nới lỏng yêu cầu, không đúng chuyên ngành cũng có thể đến thực tập một thời gian thử xem sao.】

Diệp Tương: “...”

Phải làm sao đây.

Càng thêm rung động rồi.

Diệp Tương hiện tại vẫn chưa biết muốn lựa chọn hướng đi nào, nhưng cô cảm thấy, nếu gia đình đã có khả năng ủng hộ cô làm điều mình muốn, vậy khi lựa chọn, cô phải dựa theo hướng mình hứng thú nhất, và có ý nghĩa với mình.

Qua vài lần tiếp xúc, Diệp Tương cảm thấy, có người lãnh đạo như Tống Bạch Vi dẫn dắt, vậy thì công ty của anh hẳn là không tệ.

Hiện tại Diệp Tương đã tạm thời quyết định sẽ đến chỗ Tống Bạch Vi làm việc, nhưng vị trí cụ thể, cô vẫn cần suy nghĩ thêm.

Diệp Tương: 【Cho phép em suy nghĩ kỹ trong vài ngày.】

Tống Bạch Vi: 【Chờ tin tốt của em.】

Hai người vừa trò chuyện xong, Diệp Tương còn chưa kịp đặt điện thoại xuống thì chuông điện thoại vang lên.

Là mẹ cô gọi tới.

Diệp Tương nghe máy.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Đầu dây bên kia đồng thời vang lên giọng của mẹ và ba cô.

“Tương Tương, mẹ và ba con có chuyện muốn hỏi ý kiến con.” Giọng bà Hà có chút do dự.

Diệp Tương hỏi: “Mẹ, có chuyện gì mẹ cứ nói thẳng.”

Cô đại khái có thể đoán được là liên quan đến tiền đền bù giải tỏa.

Diệp Tương kỳ thực không lo lắng bố mẹ sẽ đối xử bất công với mình trong chuyện này, dù sao ngoài việc quản cô hơi nghiêm khắc một chút, về bản chất bà Hà rất yêu thương cô.

Chắc chắn là còn chuyện khác muốn nói.

“Tiền đền bù một căn nhà đã vào tài khoản rồi, hơn tám trăm vạn.” Bà Hà nói, “Số còn lại của căn kia có chút rắc rối, có thể phải muộn một chút mới nhận được.”

“Có phải là liên quan đến người bán nhà trước kia không ạ?” Diệp Tương thông minh như vậy, lập tức nghĩ đến nguyên nhân.

Ba Diệp thở dài: “Phải, nhưng chuyện này, không thể nói là nhà đó đến gây sự thì chúng ta sẽ trả lại tiền, rõ ràng là tiền trao cháo múc…” Yên tâm, Tương Tương, ba mẹ sẽ giải quyết ổn thỏa.”

Bà Hà nói: “Mẹ và ba con vẫn luôn nghĩ đến Tiểu Xuyên, những năm qua chưa từng từ bỏ tìm kiếm tung tích của nó, hiện tại có tiền rồi, mẹ và ba con muốn đóng cửa hàng một thời gian, ra ngoài tìm Tiểu Xuyên, xem có thể tìm được manh mối gì mới không.”

“Tiền đền bù, mẹ và ba con quyết định một nửa sẽ gửi thẳng vào thẻ cho con, nửa còn lại dùng làm chi phí tìm Tiểu Xuyên.”

Loading...