Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 113

Cập nhật lúc: 2024-08-18 22:15:53
Lượt xem: 16

Nghĩ đến đây, Lưu Khánh Thông nghiến răng nghiến lợi, gầm lên: “Diệp Tương, rốt cuộc cậu có ý gì! Cậu muốn bênh vực Trương Tiểu Tuyết, nhưng cậu có thể đừng ác độc như vậy không! Đừng phá hạnh phúc của người khác, cậu nhất định phải xen vào giữa chúng tôi, khiến chúng tôi không thể yên ổn sao? Trên đời này làm gì có loại người như cậu chứ?”

Diệp Tương chậm rãi đứng dậy, dịu dàng nói: “Là tự cậu tự làm mình không thể yên ổn, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, còn không cho người ta nói thật sao? Tôi đây không phải xen vào, tôi đây là thay trời hành đạo.”

Trương Tiểu Tuyết như thể mới quen biết Diệp Tương ngày đầu tiên, hai mắt trợn to, miệng há hốc, dường như bị sốc đến ngây người, một lúc sau, cô mới vỗ tay: “Cậu giỏi thật đấy! Diệp Tương!”

Dưới gầm bàn, Diệp Tương len lén lau mồ hôi trên tay.

Vu Khả Khả bỏ đi rồi, Lưu Khánh Thông đuổi theo cô ta.

Những người còn lại, phái nữ nghiêng về phía Diệp Tương hơn, tự nhiên sẽ không trách móc cô.

Còn phái nam thì đều có suy nghĩ riêng, nên đều chọn cách im lặng.

Căn phòng im lặng một cách khó xử, một lúc sau, có người đứng dậy nói: “Tôi đi xem thử Lưu Khánh Thông với Vu Khả Khả thế nào rồi, hay là chúng ta cứ ăn trước đi, mọi người ra ngoài chơi, chủ yếu là để vui vẻ mà.”

Bầu không khí lại trởở nên sôi động.

Thế nhưng điều khiến mọi người không ngờ tới là, người đi gọi món ăn vẫn chưa thấy đâu, người đi tìm người lại hớt hải chạy về.

Anh ta vừa đẩy cửa ra đã hô lớn: “Mấy cậu trai mau ra đây, Lưu Khánh Thông đánh nhau với Kinh Vân Phi rồi!”

“Đánh nhau?!”

Mọi người đứng dậy.

Trong tiếng ồn ào, Trương Tiểu Tuyết hưng phấn nói: “Lưu Khánh Thông bị đánh, nhất định phải đi xem thử.”

“Nhưng mà…” Cô sờ cằm, trầm ngâm nói: “Sao Kinh Vân Phi lại đến đây, trước đó cũng không nghe ai nói gì cả.”

Ngoài hành lang, cuộc chiến dường như đã kết thúc, chỉ còn lại khói thuốc súngg

Lưu Khánh Thông che mặt, hai mắt đỏ hoe, dựa người vào tường, cơn đau dữ dội trên mặt khiến dây thần kinh trên não anh ta giật giật.

Còn Kinh Vân Phi đứng bên cạnh lại không bị thương gì, lạnh lùng nhìn Lưu Khánh Thông, nếu không có người giữ lại, xem ra là muốn cho Lưu Khánh Thông thêm một đ.ấ.m vào bên mặt còn lại.

Đây là một cuộc đơn phương hành hung Lưu Khánh Thông.

Lưu Khánh Thông liếc mắt nhìn thấy vẻ mặt không hề áy náy của Kinh Vân Phi, trong lòng càng thêm tức giận, Vu Khả Khả còn ở đây, vậy mà anh ta lại bị đánh đơn phương như vậy!

Anh ta ngẩng đầu lên, muốn nói gì đó.

Vào khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, Kinh Vân Phi coi hành động Lưu Khánh Thông còn dám nhìn mình là khiêu khích, lạnh giọng nói: “Lời tôi nói trước kia anh đều quên rồi sao, tôi đã cảnh cáo anh, đừng để tôi nghe thấy anh nói xấu Diệp Tương thêm một lời nào nữa!”

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Lưu Khánh Thông gào lên đầy phẫn uất: “Mẹ kiếp! Diệp Tương là cái thá gì của anh, tôi muốn nói thế nào thì nói, liên quan gì đến anh!”

Chỉ vì nghe thấy anh ta nói xấu Diệp Tương, Kinh Vân Phi không để ý đến mặt mũi của anh ta, xông lên đánh anh ta một trận, không phải thần kinh có vấn đề thì là gì?

“Nếu thật sự thích Diệp Tương, tại sao bao nhiêu năm nay hai người vẫn chưa đến với nhau?!”

Lưu Khánh Thông nhổ một ngụm máu, oán hận nói: “Đồ xấu xí đi phẫu thuật thẩm mỹ thì bản chất vẫn là xấu xí! Còn tưởng ai cũng giống anh, coi cô ta như bảo bối! Loại như cô ta, tự dâng đến tận cửa để tôi ngủ, tôi còn chê không phải hàng nguyên bản đấy!”

“Bịch” một tiếng vang trầm đục, là âm thanh nắm đ.ấ.m va chạm vào xương thịt.

Những người hơi buông lỏng tay ra không giữ được Kinh Vân Phi đang thịnh nộ, Lưu Khánh Thông dựa vào tường thành công nhận thêm một đ.ấ.m nữa.

Cả người anh ta ngã khuỵu xuống đất, hai bên mặt rất nhanh đã sưng vù lên.

Vu Khả Khả chê anh ta mất mặt, nhưng nghĩ dù sao cũng là bạn trai bạn gái chưa chia tay, liền không tình nguyện đi tới đỡ anh ta dậy.

Lưu Khánh Thông vùng vẫy đẩy cô ta ra, gào lên với Kinh Vân Phi: “Kinh Vân Phi, anh là cái thá gì, anh dám đánh tôi!”

Hồi cấp ba anh ta đã từng bị đánh cho một trận tơi bời rồi, ký ức đau đớn khiến anh ta biết rõ mình tuyệt đối không đánh lại Kinh Vân Phi, cho nên anh ta không xông lên tự rước lấy nhục nữa.

Anh ta lấy điện thoại ra, gọi báo cảnh sát, hy vọng cảnh sát đến đây thực thi công lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-113.html.]

Kinh Vân Phi chỉ nhìn anh ta, không nói gì.

Vu Khả Khả bị dáng vẻ hèn nhát của Lưu Khánh Thông làm cho choáng váng, bị đánh thành như vậy mà cũng không đánh trả? Uổng cho cái thân hình to lớn như vậy.

Nghĩ đến đây, Vu Khả Khả cũng không muốn ở lại nữa.

Lén lút nhìn thêm vài lần vào khuôn mặt của Kinh Vân Phi để rửa mắt, nhân lúc Lưu Khánh Thông đang báo cảnh sát, cô ta xách túi, lặng lẽ rời đi.

Cùng lúc đó, Trương Tiểu Tuyết chạy đến xem náo nhiệt được một lúc, nuốt nước bọt, quay đầu sang nhìn Diệp Tương, kinh ngạc nói: “Cậu với Kinh Vân Phi khi nào thì cấu kết với nhau, sao tớ không biết gì hết vậy?”

Cô chỉ biết hai người họ hồi cấp ba hay lén lén lút lút với nhau, nhưng cô hoàn toàn không nhìn ra Kinh Vân Phi có ý với Diệp Tương!

Cái khí thế ra tay tàn nhẫn của Kinh Vân Phi, quả thực giống như… giống như ai đó bắt nạt vợ anh ta vậy.

Ngay cả Trương Tiểu Tuyết vì nghe thấy Lưu Khánh Thông nói xấu Diệp Tương nên muốn xông lên cho anh ta một đạp, nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Lưu Khánh Thông, cũng không nhẫn tâm ra tay đánh chó té nước theo nữa.

Hơn nữa nghe lời hai người nói, từ hồi cấp ba, Lưu Khánh Thông đã từng bị Kinh Vân Phi đánh cho một trận vì nói xấu Diệp Tương?

Trương Tiểu Tuyết bỗng nhiên nhớ lại hồi cấp ba có lần Lưu Khánh Thông vô cớ xin nghỉ một ngày, sau khi trở lại trường học thì trên mặt đầy vết bầm tím, cô hỏi anh ta chuyện gì xảy ra, Lưu Khánh Thông chỉ ậm ừ cho qua, nói là bị mấy tên côn đồ chặn đường trấn lột, anh ta không có tiền đưa cho bọn họ, cho nên bị đánh.

Lúc đó, Trương Tiểu Tuyết còn vì thương xót anh ta, đưa hết tiền sinh hoạt phí một tuần của mình cho Lưu Khánh Thông.

Tên khốn nạn đó vậy mà không hề từ chối, trực tiếp nhận lấy.

Oan có đầu, nợ có chủ, bị người khác đánh, lại đi lừa tiền bạn gái là đạo lý gì?

Đáng tiếc lúc đó mắt mù, Trương Tiểu Tuyết thầm nghĩ, bị mỡ heo che mắt rồi, bất quá hiện tại nhận ra cũng chưa muộn.

“… Đáng đời!” Cô nhỏ giọng lẩm bẩm.

Kinh Vân Phi hoàn hồn, lúc này mới phát hiện Diệp Tương không biết từ lúc nào đã đến, mắt anh sáng lên, sải bước đi đến bên cạnh cô, cũng không nhắc đến chuyện vừa rồi.

“Diệp Tương!”

Trương Tiểu Tuyết nhìn thấy anh ta nhìn Diệp Tương chằm chằm, nhịn không được nháy mắt với Diệp Tương, nhỏ giọng nói: “Cậu cũng cho người ta một phản ứng chứ, người ta vừa rồi còn "hào hiệp trượng nghĩa" vì cậu đấy!”

Diệp Tương nói: “Cậu đừng có dùng sai điển cố được không.”

Trương Tiểu Tuyết cười nói: “Hì hì, học sinh ban tự nhiên, con gái học kỹ thuật, thông cảm một chút.”

Diệp Tương ngẩng đầu nhìn Kinh Vân Phi, hỏi: “Sao cậu lại đến đây?”

Nếu như anh đã nói với các bạn học khác là sẽ đến, thì những người khác sẽ không hoàn toàn không biết.

Kinh Vân Phi ở trong lớp luôn rất được mọi người yêu mến.

Kinh Vân Phi gãi gãi đầu, ánh mắt nhìn sang chỗ khác, có chút mất tự nhiên nói: “Trước đó tôi có chút việc, không rảnh, cho nên không định đến, hôm nay giải quyết xong việc rồi, nên mới quyết định đến đây.”

Anh thật sự không nói dối, bà ngoại anh mấy ngày trước ra ngoài bị ngã, mấy ngày nay đều nằm viện, anh vẫn luôn ở bệnh viện chăm sóc bà.

Kinh Vân Phi hỏi các bạn học khác: “Tôi không quấy rầy mọi người chứ?”

Đám người héo hắt xem náo nhiệt được nửa chừng liên tục xua tay: “Sao có thể quấy rầy được chứ, cậu có thể đến họp lớp, bọn tôi vui mừng còn không kịp nữa là!”

Chỉ là cách thức xuất hiện này hơi… bùng nổ.

Vừa vào cửa đã cho Lưu Khánh Thông một trận, chậc chậc.

Hơn nữa… Tên Kinh Vân Phi này giấu cũng kỹ thật đấy, hồi cấp ba sao không ai nhìn ra, anh ta lại để ý Diệp Tương như vậy chứ.

Lực lượng cảnh sát ở thị trấn nhỏ rất hùng hậu, sau khi nhận được điện thoại báo án không lâu sau cảnh sát đã đến.

Sau khi hỏi rõ tình hình, một vị cảnh sát lớn tuổi nói: “Cậu đi giám định thương tích trước đi.”

 

Loading...