Chạm để tắt
Chạm để tắt

HƯ VINH - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-11 10:18:50
Lượt xem: 111

Nghe xong giá cả, Tống Hoà có chút do dự, quay đầu nhìn Tần Lợi

 

Anh ta cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, "Không sao, cứ gọi đi."

 

Vị công tử nhà giàu này thực sự không ngại chuyện tiền bạc.

 

Có lẽ cũng cảm thấy Tống Hoà vừa mất mặt, Tần lợi tắt màn hình điện thoại, cầm lấy thực đơn gọi món cho mình và bạn gái.

 

Vì bị mất mặt, Tống Hoà trở nên bực tức, giật lại thực đơn rồi đưa cho tôi.

 

Đây là lần thứ hai tôi bị đưa thực đơn, từ chối nữa thì sẽ thật sự sẽ bị cô ta cười nhạo.

 

Vì vậy, tôi tùy ý lật qua, gọi món khai vị và món chính đặc trưng của quán. Lần trước tôi đã ăn ở đây rồi, thấy rất ngon.

 

Khi đưa thực đơn cho Thời Dịch, anh không xem mà gập thực đơn lại, "Bạn gái tôi vừa gọi rồi, cho tôi một phần giống vậy."

 

Phía bên kia, vang lên một tiếng cười khẽ rất nhỏ.

 

Tôi ngẩng đầu nhìn.

 

Là Tống Hoà.

 

Tôi cảm thấy bất lực.

 

Thời Dịch có chứng sợ chọn lựa, không thích gọi món, cô ta không nghĩ Thời Dịch cũng không hiểu thực đơn đó chứ?

 

Lúc này, nhân viên phục vụ đã đưa thực đơn cho Cố Như ngồi bên phải tôi.

 

Cô ấy nhận thực đơn, trông rất lúng túng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hu-vinh/chuong-4.html.]

Nhưng với vai trò là chủ nhân hôm nay, Tống Hoà cũng không giúp cô ấy. Ngược lại còn cười tủm tỉm chờ Cố Như mắc lỗi.

 

Tôi không thể chịu nổi, lên tiếng giúp đỡ,

Trà Sữa Tiên Sinh

"Hãy gọi giống toé nhé? Tớ đã gọi những món đặc trưng của quán này, lần trước tớ ăn thử rồi, rất ngon."

 

Cố Như thở phào nhẹ nhõm, "Được."

 

Một bên, Tống Hoà bắt đầu mỉa mai, "Nhà hàng này rất đắt đó. Gia Gia, cậu đã từng đến đây à?"

 

Tôi không muốn để ý cô ta, thản nhiên đáp, "Đi cùng bạn đến đây rồi."

 

"Ồ."

 

"Vậy bạn của cậu rất giàu nhỉ, dẫn cậu đến đây ăn. Bạn trai cậu không ghen sao?"

 

Cô ta che miệng cười, có ý ám chỉ.

 

Tôi thật sự không muốn quan tâm, thậm chí không muốn nói với cô ta rằng những người bạn mà tôi nhắc đến là năm cô gái. Hơn nữa bữa đó là tôi mời.

 

Bữa tối này, ngoài việc được nói kháy vài câu, Tống Hoà cũng cảm thấy có chút bức bối.

 

Không khoe khoang thành công mà lại tự làm mất mặt mình.

 

Trên bàn, cô ta không ăn nhiều, ngược lại uống khá nhiều rượu vang đỏ giá 1945 tệ mà cô ta gọi. 

……..

 

Đêm đó, khi rượu đã ngấm, Tống Hoà kéo ba chúng tôi ra khỏi giường.

 

Tay khoanh trước ngực, "Bạn trai tôi không có nghĩa vụ mời các cậu ăn. Bữa này chúng ta chia đều tiền, nhớ chuyển khoản cho tôi!"

 

Tôi dụi mắt, cơn buồn ngủ tan đi đôi chút.

Loading...