HÒA PHONG DU - Chương 9.2

Cập nhật lúc: 2024-07-07 22:35:06
Lượt xem: 2,164

Nửa đêm xuất hiện trước phòng Đại thúc, không nói một lời đã ra tay, nếu không phải tình địch của sư phụ, thì chắc chắn là thích khách!

Ta đuổi theo tên hắc y nhân, nhảy qua vài mái nhà, hắn đột nhiên dừng lại, rút một con d.a.o găm từ thắt lưng và tiến về phía ta. Khi nhìn rõ mặt ta, hắn cười khẩy: "Chuyến này không lỗ, vậy mà lại gặp được một mỹ nhân."

Nói xong hắn cất d.a.o găm đi, mò mẫm trong áo: "Vừa hay hôm qua có được một báu vật, cùng thử với mỹ nhân xem nhé."

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

Ta đã nắm chặt nhuyễn kiếm trong tay, nhanh chóng tấn công hắn. Tên này rất quỷ quyệt, phải ra tay trước để không cho hắn có cơ hội.

Khinh công của hắn không tệ, nhưng nội lực lại không đủ, không vững như ta, dưới đòn tấn công của ta hắn chỉ có thể tránh né, tạo ra một sự cân bằng kỳ lạ.

Vạt áo của hắn bị ta c.h.é.m đứt một mảnh, nhưng hắn không hề hoảng loạn, ngược lại còn hưng phấn hơn: “Mỹ nhân, ta thích!"

Ta vung kiếm, bao vây hắn, quyết tâm g.i.ế.c hắn, nhưng không nhận ra xung quanh hắn lan tỏa một làn khói mang hương thơm lạ.

Đánh một lúc ta mới nhận ra có điều không ổn, thể lực của ta không phải gọi là hoản hảo, nhưng giờ đây tay chân lại yếu ớt, sử dụng nội lực càng khiến toàn thân mềm nhũn, gió đêm mát lạnh cũng không thổi tan được hơi nóng trên mặt ta.

Đê tiện! Ta tức điên, tên khốn này lại dùng thủ đoạn hèn hạ, không đánh lại thì hạ xuân dược? Không có võ đức!!

Ta rút từ trong người ra một gói giấy, quyết tâm tấn công tên hắc y nhân, hắn nhất thời rối loạn, bị ta bắt được sơ hở, giật mặt nạ xuống, tát hắn một cái, đổ đầy bột lên miệng hắn.

Ngươi đã vô nhân thì đừng trách ta vô nghĩa!

Tên hắc y nhân khạc nhổ vài tiếng, nhổ ra phần lớn nhưng vẫn nuốt không ít, mặt hắn xuất hiện một dấu tay, không còn cười, từ tốn nói: "Trúng Hợp Hoan Tán mà còn có thể dùng nội lực, ngươi thật giỏi. Nhưng nếu cố gắng sử dụng, dược lực sẽ mạnh hơn, cuối cùng vẫn là lợi cho ta."

Ta vừa tát hắn xong đã bắt đầu chạy về, nhưng quả nhiên như hắn nói, càng sử dụng nội lực càng yếu đi, vượt qua vài mái nhà nữa thì bước chân loạng choạng, suýt ngã xuống đất.

Tên hắc y nhân nhanh chóng đuổi kịp ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-phong-du/chuong-9-2.html.]

"Mỹ nhân đừng phí sức nữa, thuốc này rất lợi hại, không bằng cùng ta thưởng thức, đảm bảo ngươi sẽ thần hồn điên đảo—" hắn cười lớn vươn tay định kéo tay ta, nhưng ngay lập tức biến sắc, lùi lại vài bước.

Ta bị ai đó nắm lấy cổ tay, trong lúc trời đất quay cuồng, rơi vào một vòng tay vững chắc.

Có mùi thuốc nhàn nhạt, là Lăng Du.

Ta khó nhọc ngẩng đầu, quả nhiên thấy đôi môi hắn mím lại thành một đường, như thể vô cùng tức giận.

"Ta, ta có quấy rầy huynh đâu, sao huynh lại giận?" Ta hơi tủi thân, có lẽ do dược lực bắt đầu phát tác, đầu óc cũng mơ hồ, chỉ nhớ trước đây khi ta đeo bám Lăng Du, hắn cũng có biểu hiện lạnh lùng như vậy, rất hung dữ.

Lăng Du siết c.h.ặ.t t.a.y quanh eo ta, kiểm tra nhiệt độ trên trán ta, lạnh lùng nói với người đối diện: "Ngươi muốn chết."

"Tại, tại sao ngươi lại ở đây?" Tên hắc y nhân thấy Lăng Du có vẻ rất ngạc nhiên, giọng nói run rẩy, "Ta, ta, ta chỉ nhận lệnh đến dò la, ta không biết gì hết! Nếu biết ngươi ở đây, tuyệt đối không dám đến dây vào!"

"Giải dược đâu." Giọng Lăng Du lạnh lẽo như băng, dọa tên hắc y nhân quỳ xuống ngay: "Chủ nhân tha mạng, thứ này ta vừa mới có, chưa có giải dược."

Bọn họ còn nói chuyện, còn ta chỉ cảm thấy nóng bức, người Lăng Du mát lạnh, ta không nhịn được đưa tay quấn lấy cổ hắn, áp mặt vào làn da hở ra, vẫn thấy chưa đủ, lại dụi thêm.

Lăng Du hít thở khó khăn: "Đây là độc gì?"

Tên hắc y nhân cười gượng: "Ngài nói gì thế, ta chỉ là một kẻ hái hoa, làm gì có độc nào..."

"Lăng Du bấu lấy tay ta, ngăn ta mò mẫm khắp người hắn, vỗ nhẹ lên mặt ta: "Này, tỉnh lại, nghe thấy không?"

Ta không hài lòng giãy giụa: "Này là gì chứ, gọi người ta là Tiểu Phong, sư phụ cũng gọi ta thế, hôm nay ta cho phép huynh gọi."

Ánh mắt Lăng Du tối lại, bế bổng ta lên, nói với tên hắc y nhân còn đang bò trên mái nhà: "Nửa tháng tự phế võ công đến trang lĩnh phạt, nếu còn tái phạm, ta sẽ tự mình ra tay."

Bình luận

12 bình luận

Loading...