HÒA PHONG DU - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-07 11:36:39
Lượt xem: 1,892

10

Tên hắc y nhân mềm nhũn nhưng vẫn không dám phản kháng: "Đa tạ trang chủ không giết. Trang chủ yên tâm, hôm nay chuyện này tôi sẽ không nói ra ngoài, về hành tung của Giang... tôi sẽ bịa ra một thông tin sai để nói với bọn họ."

"Cút."

Tên hắc y nhân rối rít đa tạ rồi rời đi.

Tâm trí ta rối bời, trong lòng như có ngọn lửa nhỏ bùng lên, lan tỏa khắp tứ chi, khó chịu đến mức như bị mèo cào, chỉ muốn lại gần Lăng Du một chút, từ cổ họng mềm mại cất lên một tiếng: "Lăng Du..."

Lăng Du muốn ôm ta nhưng tay không rảnh, gọi ta vài tiếng làm rối loạn cổ áo, để lộ một mảng da lớn trên ngực, ta như gặp mưa rào, áp mặt vào đó.

Lăng Du khẽ thở dài, chau mày giọng khàn khàn: "Tiểu Phong, buông tay."

Không buông! Huynh bảo ta buông là ta phải buông sao? Tôi nhớ lại hôm trước huynh cũng ôm Liên Nhi như vậy, càng giận, đ.ấ.m một cái vào n.g.ự.c hắn "Để ta ôm! Để ta ôm!"

Lăng Du hiểu ý ta, thì thầm an ủi bên tai: "Tiểu Phong, ta chỉ ôm nàng thôi."

Ta chẳng tin đâu, sư phụ đã nói rồi, toàn bộ nam nhân đều là kẻ lừa đảo.

"Huynh chứng minh cho ta xem đi!"

Lăng Du thở dài, cúi đầu chạm vào trán nóng rực của ta, đôi môi nhẹ nhàng hôn lên mũi ta: "Ngoan, đừng làm loạn nữa."

... Cái chứng minh này chẳng đáng tin chút nào... Nóng quá!!

Ta như phát điên, trong lòng Lăng Du quằn quại, òa khóc: "Lăng Du, ta nóng quá!"

Lăng Du ôm ta, nhanh chóng di chuyển trong màn đêm, ta ôm chặt lấy chàng, đầu tựa vào vai chàng, cố gắng hít thở mùi thuốc trên cổ chàng, sau đó không chịu nổi nữa, cắn mạnh vào cổ chàng một cái.

...

Ta bị ánh sáng chói lóa đánh thức.

Mơ màng mở mắt, rồi đột nhiên phát hiện mình nằm trên đùi một người.

Khi nhìn rõ khuôn mặt người đó, ta kinh ngạc kêu lên: "Lăng Du?!"

Sao ta lại nằm trên người Lăng Du?

"Nàng tỉnh rồi." Lăng Du vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, bị ta làm tỉnh, chàng mở mắt nhìn ta, ánh mắt lạnh lùng quét qua mặt ta, đột nhiên ta cảm thấy rất xấu hổ.

... Tại sao lại cảm thấy xấu hổ nhỉ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-phong-du/chuong-10.html.]

Rất nhanh Lăng Du đã cho ta câu trả lời.

Chàng thong thả dựa vào gối mềm, đôi môi mỏng khẽ mở, từng chữ từng chữ: "Đồ, lưu, manh."

Mặt ta đỏ bừng, trong đầu lờ mờ hiện lên vài hình ảnh của đêm qua, xấu hổ không để đâu cho hết, chỉ muốn chui xuống đất.

"Lăng Du, ta nóng..."

"Hu hu hu để ta hôn một cái thôi, ta rất hợp lý mà..."

"Huynh đừng đẩy ta, ta thích huynh nhất mà!"

"Ta không muốn tắm nước, ta muốn huynh!"

"Đừng làm ta chảy máu, đau quá, được rồi, hôn một cái là không đau nữa hu hu hu..."

"Lăng Du, ta không nóng nữa, lạnh quá, muốn ôm!"

"Lăng Du..."

Ta phát điên rồi.

Hôm qua ta đã làm gì Lăng Du vậy!?

Ta kinh ngạc nhìn Lăng Du, nhất thời không biết nên bỏ chạy hay cảm ơn chàng đã cứu mạng.

"Ta nhớ ra rồi?" Lăng Du nhướn mày, "Không có gì muốn nói sao?"

Ta ngồi thẳng dậy, cúi đầu lễ phép: "Xin lỗi, hôm qua ta đã khinh bạc huynh, ta sai rồi."

"Hết rồi?"

Còn gì nữa? Tôi ngơ ngác một lúc, đột nhiên nhớ ra Lăng Du thích tiền, vội nói: "Ta, ta, ta sẽ trả tiền! Ta về nhà lấy toàn bộ gia sản đưa cho huynh!"

"......"

Nghe lời ta nói, sắc mặt Lăng Du trầm xuống, cười lạnh: "Nói vậy sau một đêm xuân phong, nàng định trở mặt không nhận người sao?"

Hé lô các bác, là Xoăn đây ^^ Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn trên MonkeyD ^^

Xuân phong cái gì! Rõ ràng là chàng ném ta vào nước, lại rút m.á.u rồi truyền nội lực bức độc ra làm ta gần c.h.ế.t mới đúng!?

Ta uất ức quá, mũi cay cay: "Vậy huynh muốn thế nào?"

Lăng Du đỡ người dậy, từ từ tiến đến gần ta, khi ta định bỏ chạy thì chàng kéo lại, nâng cằm ta bắt ta đối diện với chàng:

"Nàng khinh bạc ta, ta muốn nàng chịu trách nhiệm với ta.”

Bình luận

12 bình luận

Loading...