Hoa Hải Đường Chưa Ngủ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2024-07-05 19:10:58
Lượt xem: 16

Tô Đường mơ màng nhớ lại khi còn nhỏ cô có nghe nói là mẹ Phùng dự tính sinh thêm bé gái, cũng không biết cô có nghe nhầm không. Đầu óc chuyển động một vòng, cô hỏi thử: "Vậy nhà học Phùng không có con gái sao? Anh, anh hy sinh một chút không được sao?"

"Thu lại ý nghĩ của em đi", Tô Đệ liếc mắt một cái đã biết suy nghĩ của em gái mình, "Con cái nhà họ Phùng cùng thế hệ chúng ta là hai người đàn ông, một người đang nằm ở bệnh viện, theo anh đoán thì không 'không trâu bắt chó đi cày'."

"Nếu đã là 'không trâu bắt chó đi cày', vậy em chỉ cần biểu hiện xấu một chút, người ta chướng mắt là được?"

"Em dám ở trước mặt người khác làm xấu mặt mũi nhà chúng ta, xem ba mẹ có bay về xử lý em không."

"Anh lớn còn chơi trò mách sau lưng sau!"

"Anh lớn thế nào cũng là anh của em."

"Hừm..."

Thấy Tô Đệ cứng rắn như vậy, Tô Đường bèn thay đổi chiến lược, trịnh trọng nói: "Anh, quả thật em cũng đã nghĩ kỉ, kết hôn cũng không phải không có chỗ tốt."

"Nghĩ thông suốt?" Tô Đệ có chút ngoài ý muốn nhìn Tô Đường, muốn nhìn ra ý đồ quỷ quyệt trên gương mặt cô.

"Tỉ lệ người bên gối bị hành hung là rất cao, một khi em kết hôn, khi người ta tử vong thì người đáng nghi nhất không phải là em. Chuyện này có vẻ như tiết kiệm không ít sức lực, có phải đây là chuyện tốt khi kết hôn?"

Tô Đường che miệng giả vờ ho khan, đôi mắt nhìn trộm anh trai mình, tiếp tục thêm mắm dặm muối nói: "Dựa vào việc em là phóng viên đã có một ít kinh nghiệm, nếu cố ý g.i.ế.c người thì mức phạt là giống nhau dù nặng hay nhẹ. Nếu trong hôn nhân xuất hiện tình trạng này..."

"Còn chưa kết hôn đã nghĩ đến chuyện làm sao để giảm bớt tội của mình khi g.i.ế.c người?" Tô Đệ ngắt lời Tô Đường.

"..." Tô Đường sửng sốt, giây sau đôi mắt lập tức sáng lên: "Ý kiên hay! Sao em không nghĩ tới có thể chuyển từ bị động sang chủ động chứ?"

Tô Đường có chút mệt mỏi nói: "Anh khuyên em nên tuân thủ luật pháp."

***

Gàn đến dãy ghế lô trước cửa, Tô Đường bỗng chốc dừng lại.

"Chuyện là... Anh, em đi toilet một chút."

Tô Đệ quay đầu lại nhìn cô, trầm ngâm một hồi, vẫy tay gọi trợ lý đi theo canh chừng: "Đi theo."

Tô Đường bĩu môi, tự biết mình không thể trốn đi dưới mí mắt anh trai, trước mắt chỉ có thể áp dụng chiến thuật để kéo dài thời gian.

Toilet không có cửa sổ, không thể nhảy ra bên nhà. Tô Đường dạo một vòng trong toilet, không ngừng gọi điện thoại cầu cứu đám chị em. Nhưng bọn họ ai cũng đang vội vàng, vừa mới nãy 'chị em tốt' đang đi nhảy Disco, vừa bắt máy đã nói không rảnh rồi lập tức cúp máy.

Đúng là chị em plastic, thời điểm mấu chốt thì không thấy đâu.

Tô Đường quan sát toilet một lát, nghe thấy bên ngoài có tiếng gọi, đành phải đi ra ngoài.

Đi từng bước chậm rì ra ngoài, Tô Đường đang tính toán trong đầu làm nào cách nào để chạy trốn. Hành lang có người qua lại, người đó giống như đang chú ý tới cô, đi đến gần cô, quay đầu lại nhìn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/hoa-hai-duong-chua-ngu/chuong-2.html.]

Tô Đường không để ý xung quanh, bất ngờ nghe được có người lớn tiếng kêu: "Anh Tranh!"

Rất giống giọng nói của Tiêu Vũ Thanh.

Anh Tranh?

Trong đầu cô hiện lên một bóng hình, người hơi ngơ ngẩn. Chậm nửa nhịp quay đầu lại nhìn, phía sau hành lang trống không, nửa bóng người cũng không có.

Có lẽ là nghe nhầm rồi.

Lần cuối từ biệt, cũng đã gần nửa năm, cũng không biết tình hình của anh gần đây thế nào. Tô Đường đăm chiêu một chút, thất thần nhìn hành lành, quay mặt lại, trước mặt là hàng ghế lô.

Tô Đường nhìn chằm chằm cửa kính, hít một hơi thật sâu. Đã đi tới cửa, trước mắt cũng chỉ có thể điều chỉnh lại tâm trạng để đối phó cục diện sắp tới.

Trên lối đi nhỏ có tiếng bước chân vang lại, một đôi giày da được làm thủ công xuất hiện trước tầm mắt Tô Đường.

Đối phương dừng bước, đứng cạnh người cô, cô nghiêng đầu qua, ánh mắt thong thả đánh giá.

Chân dài eo nhỏ, dáng người không tệ.

Tầm mắt di chuyển lên trên, cô thấy rõ yết hầu đang hoạt động. Tô Đường nhớ tới yết hầu của Phùng Hải Tranh cũng nhô ra như vậy, lúc anh say rượu nhìn càng gợi cảm. Hôm ấy cô uống mấy ly, mượn men say mà lớn mật cắn một cáu lên yết hầu của anh.

Chợt tim Tô Đường đập mạnh hơn, bỗng chốc ngẩng đầu lên, ánh mắt hai người chạm nhau.

*** Lời tác giả:

Hai nhà Tô Phùng liên hôn. Trước ngày gặp mặt, trưởng bối hai nhà lại lo sợ hai người lại làm ra chuyện gì xấu.

Hai con người chậm rãi đến muộn gặp nhau ngoài cửa.

Cả hai đều sửng sốt, trăm miệng một lời nói:

"Là anh!"

"Là cô!"

Phóng viên ngồi xổm ngoài cửa nhìn ra chút manh mối, tiến lên dò hỏi: "Xin hỏi, hai vị không biết mình được sắp xếp liên hôn?"

Phùng Hải Tranh thong thả ứng dụng đáp trả phóng viên: "Tôi và Tô tiểu thư đây có duyên sâu đậm. Không chỉ nắm tay lôi kéo nhau, còn ở nơi đất hoang..."

Tô Đường khụ một tiếng, ý bảo anh câm miệng.

Vừa sờ tay lôi kéo, lại ở ở vùng đất hoang?

Đây là một tín tức lớn!

"Ở nơi đất hoang... Làm sao vậy?" Phóng viên ....

Bình luận

0 bình luận

    Loading...